Editor: Quỳnh Nguyễn
Mà giờ phút này anh ngủ cũng thu hồi lạnh lùng, dưới sống mũi cao thẳng là môi mỏng, lúc tỉnh nó thường xuyên bị Lãnh Vân Lâm nhếch, môi hình rất đẹp mắt, môi trên hơi mỏng, ở giữa có đường vân rất đẹp mắt. Hương vị môi kia cô vẫn cực kỳ thích, mùi thuốc lá nhàn nhạt quanh quẩn, không hề nhạt nhẽo ấm áp như là ánh mặt trời vào đông.
Nhìn Lãnh Vân Lâm ngủ say, nghiêm túc cùng tà khí trên người lạnh nhạt đi, lúc này anh giống như là đứa bé.
Mộ Thanh Vũ nhẹ nhàng lấy cánh tay Lãnh Vân Lâm đặt ở trên eo mình ra, nhẹ nhàng đứng dậy rời khỏi giường lớn, mũi chân vừa mới chạm đất liền xụi lơ trên mặt đất.
Mộ Thanh Vũ thở nhẹ một tiếng, phản xạ quay đầu nhìn lại Lãnh Vân Lâm trên giường, hoàn hảo anh chỉ là chuyển người lại, cũng không bị đánh thức.
Mộ Thanh Vũ vịn giường, từ từ đứng lên, vừa nắm chặt áo ngủ trên người vừa dùng tốc độ ốc sên từ từ hướng phòng tắm di chuyển đi.
Đứng ở trong phòng tắm, Mộ Thanh Vũ đối với gương trước mặt nhìn loang lổ trên thân mình, có chút đau đầu.
Anh rất ít lại có lúc không khống chế được, trừ bỏ lần trước từ Lâm Vũ Thâm bên kia trở về quấn cô ba lần, vài ngày sau đó anh thậm chí có chút lúc vội vàng đều đã chẳng quan tâm phản ứng cô.
Nhưng mà, ngày hôm qua cô nghĩ như thế nào, cũng không nghĩ ra được mình rốt cuộc là không đúng chỗ nào, để cho anh "Hưng phấn" như vậy.
Chẳng lẽ là bởi vì xé váy?
Nhưng mà, trước chính anh không phải cũng xé váy ngủ của cô gì gì đó a, không phải cực kỳ bình thường a, cũng không gặp anh một giây biến cầm thú.
Mộ Thanh Vũ từ từ ngồi vào trong bồn tắm lớn mát xa, vừa nhẹ nhàng xoa eo đau nhức, vừa nghĩ, người đàn ông Lãnh Vân Lâm này thật đúng là làm cho người ta đoán không ra a.
Chỉ rời khỏi Lãnh Vân Lâm, đạt được "Phí chia tay " liền lập tức rời đi tập đoàn Lãnh thị. Cũng có thể vì Ân Ân làm phẫu thuật, chờ Ân Ân tốt toàn bộ lại lần nữa bắt đầu, Mộ Thanh Vũ cảm thấy được cuộc sống tốt đẹp vẫy tay về phía cô.
Trải qua ngâm nước ấm, Mộ Thanh Vũ cảm thấy được thân thể đau nhức giảm bớt. Vừa mới đứng lên nghĩ muốn cầm khăn tắm lau khô thân thể, bỗng nhiên cửa phòng tắm bị kéo ra.
Phản ứng Mộ Thanh Vũ là lập tức ngồi chồm hổm vào bồn tắm một phen, bọt nước ào ào vang.
"Vân Lâm, anh dậy?"
Mộ Thanh Vũ quay đầu hơi kinh ngạc nhìn Lãnh Vân Lâm đẩy cửa vào, nhìn anh từng bước một tiêu sái tiến vào sau đó vươn tay, một bàn tay ôm eo chính mình, bàn tay còn lại cởi bỏ dây lưng áo tắm, một chút một chút bò lên trên trước ngực mình.
Tiếp theo không chút để ý ngồi chồm hổm thân ngồi ở cạnh cô.
Tay tác quái trước ngực gọi Mộ Thanh Vũ trở về, phục hồi tinh thần lại. Tóc bởi vì đi ngủ mà có vẻ hơi chút hỗn độn, Lãnh Vân Lâm vừa mới tỉnh ngủ mang theo gợi cảm dụ hoặc trí mạng.
Lãnh Vân Lâm cúi đầu hôn cô gái nhỏ trong lòng, một cánh tay kia ôm chặt thân thể của cô, vòng tại trong lòng anh: "Bảo bối, em không ngoan a..., như thế nào thừa dịp anh đi ngủ vụиɠ ŧяộʍ địa chạy ra, uh`m?"
Mộ Thanh Vũ nghe âm đoạn cuối Lãnh Vân Lâm giơ lên, trong lòng không khỏi nói thầm, người đàn ông này thật đúng là bá đạo, lúc không thích ngươi xuất hiện một câu cũng đừng nhiều lời, chợt hiện là được rồi. Lúc muốn ngươi xuất hiện ngươi nhất định phải tại bên cạnh anh thành thành thật thật ngốc.
Tiếng nói Lãnh Vân Lâm vừa ngừng, Mộ Thanh Vũ cũng nhanh chóng điều chỉnh tốt biểu tình chính mình, ôn nhu cười duyên, thân thể còn a dua hướng trong lòng Lãnh Vân Lâm nhích lại gần: