Editor: Quỳnh Nguyễn
Cô gái này...
Anh lắc đầu, chỉ là kỳ quái là trong lòng cũng không thấy khó chịu, ngược lại tươi cười tràn ra khóe miệng.
Có ý tứ, thật sự có ý tứ.
Nên nói là cô không chịu để tâm hay là nói cô vô tri hoặc là rất có tâm kế a?
Tại lúc anh cho rằng có thể thành công gợi lên hứng thú của cô, cô lại luôn luôn một bộ không hề hay biết.
Chỉ là mặc kệ cô là một loại phụ nữ nào, anh đều đã quyết định muốn tới truy cô, cái va chạm ngoài ý muốn này làm cho trong lòng anh kinh hỉ!
=========================
Quả nhiên, đến chỗ ngày hôm sau, Lãnh Vân Lâm ôn nhu cùng săn sóc, để cho cô hoảng sợ!
Anh như là khôi phục đến bộ dáng ôn thuần vô hại trước kia, đưa mọi nhu tình, muôn vàn ôn hòa, tất cả đều trút xuống đến trên người cô.
Anh lái xe đến chỗ dưới tập đoàn Lãnh thị. Anh tắt máy trước, cởi xuống dây an toàn.
Cô quay người, lúc muốn mở ra dây an toàn lại vừa lúc mắc kẹt ở sau lưng, vặn thân thể rất khó cởi bỏ.
Một ngón tay thon dài, va chạm vào bàn tay của cô, cô giương mắt nhìn đến anh nghiêng thân đem dây an toàn của cô cởi bỏ.
Dây thắt an toàn "Vù vù" dâng lên, không có trói buộc, hô hấp khoan khoái. Nhưng mà mặt anh lại không ngừng dựa qua đây, như là nghĩ muốn tại trên mặt anh tìm kiếm chút gì.
" Vân Lâm?" Cô mê hoặc, sáng nay lúc rời giường anh cư nhiên sẽ cầm dép lê cho cô. Mờ ám như vậy để cho cô ngoài ý muốn bội lần. Cô thậm chí còn cố ý nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, mặt trời không có mọc từ hướng tây đi?
Khuôn mặt tuấn tú của anh dán tới đây, môi khẽ nhếch lộ ra hàm răng bạch ngọc. Nhìn gần anh thật là bộ dáng môi hồng răng trắng, lông mi kia so với nữ nhân đều dài hơn, nháy mắt nhẹ nhàng có thể làm ánh mắt ngươi tâm ngươi tất cả đều hấp dẫn tới đây.
Cô có phần chịu không nổi ở trong xe cùng anh thân mật như vậy, hơi hơi ngửa ra sau đầu. Anh đi xòe bàn tay ra, nắm ở cái ót của cô, đầu ngón tay xuyên qua tóc đen của cô cố định đầu của cô.
Lông mi chớp chớp, đáy mắt anh dập dờn nước như là muốn mang cô vào trong mắt, nhốt vào trong lòng.
Khẽ nhếch môi đỏ mọng, nhẹ nhàng chậm chạp tiếp sát, chóp mũi thậm chí đều đã cọ xát qua gương mặt cô. Hô hấp, tim đập, nhiệt độ cơ thể quấn quanh cùng một chỗ như là bản hoà tấu.
Một cánh tay kia ngón tay thon dài, từ từ hướng trên mặt của cô dò xét, như là đυ.ng vào trân bảo.
Cô hơi hơi nhắm mắt lại, hiểu rõ ràng lời nói của cô có lẽ sẽ kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh làm ra chuyện tình càng quá phận.
Lại không nghĩ rằng chóp mũi của anh cọ qua gương mặt cô, đầu ngón tay lướt qua vành tai cô, sau đó nắm bắt một nhánh tóc mái của cô nghịch ngợm, đem nó búi ở sau ót.
Cô sửng sốt mở mắt ra, cách ánh mắt anh quá gần, gần đến môi hai người chỉ có 0. 01 cm là có thể dán cùng một chỗ.
Hai người chia sẻ hô hấp, ánh mắt hội tụ trong không trung. Thậm chí có thể nhìn đến màu mắt dần dần nhạt chỉ phác hoạ đối phương.
Anh đang chờ đợi, chờ đợi con mồi chính mình mắc câu.
Mà cô ngẩn người muốn hôn liền hôn, nhìn cái gì vậy? Trên mặt cô lại không có dính thức ăn lên!
Hai người, một người đang chờ đợi, một người kỳ quái, cư nhiên duy trì cái tư thế muốn tới gần mà không có tiếp sát này, trọn vẹn 10 phút!