vào lúc này An Chỉ Manh hẳn là ở cùng An Đạo, vốn là trừ cái chuyện này, Cận Tư Hàn là làm sao cũng không nguyện ý cô đóng phim nữa, nhưng là An Chỉ Manh hy vọng mình có thủy có chung, huống chi, bộ phim này đối với cô rất có ý nghĩa.
Nhưng là bây giờ, có người muốn khinh thường cố gắng của cô, đi phá hư, như vậy, Cận Tư Hàn nói cái gì cũng sẽ không tha thứ.
Dẫu sao, An Chỉ Manh cố gắng tất cả, cũng là vì có thể đứng ở bên người anh, trở thành Tổng thống phu nhân được người tôn kính.
Hẹn xong thời gian, ba người từ nhà An Đạo đi ra, ngày chiếu sắp tới, An Đạo cũng hy vọng càng nhanh càng tốt, năm ba cái ống kính, xài một hai ngày vậy là đủ rồi.
"Hiếm thấy ba người chị em chúng ta đi ra, đi dạo bách hóa như thế nào?" Trừng mắt nhìn, cô hưng phấn giống như con nít.
Nhu Nhu cùng Huyên Huyên nhìn nhau, đi cửa hàng bách hóa tổng hợp, địa phương nhiều người?
"Ai nha, các cậu sợ cái gì!" Mỗi tay kéo một người, An Chỉ Manh nhỏ giọng nói, "Tớ đi vì Tổng thống đại nhân chọn một cái cà vạt làm quà tặng, các cậu cùng tớ đi mà ~ có được hay không vậy ~ nói sau cửa hàng tổng hợp cũng có lối VIP đi, chúng ta không dừng lại nhiều!"
Hẳn... Không có vấn đề chứ?
"Chỉ một hồi!"
Thành công? An Chỉ Manh còn kém nhảy lên, "Cám ơn nữ vương Nhu Nhu ân chuẩn!"
Nhu Nhu bật cười, cô đây coi là nữ vương cái gì, sau này nữ vương chân chính nên là chính cô mới đúng.
Ba người đều mặc quần áo tầm thường, mang khẩu trang cùng kính mắt, không nhìn kỹ trong chốc lát còn thật là nhìn không ra, SP(superpolice – bảo vệ) đứng ở cửa cách đó không xa phân tán ra dò xét, trước tiên ứng đối tất cả chuyện xảy ra.
An Chỉ Manh thấy cũng rất nhanh, ông xã nhà mình thích gì đã sớm thuộc lòng, cà vạt màu xanh nổi bật lại sang trọng hoa lệ hào phóng, phối hợp lễ phục màu xanh da trời trước anh đưa cho mình thật sự là quá tuyệt vời!
Trong lòng vui vẻ, ánh mắt thẹn thùng.
"Chọn xong đi nhanh lên đi." Huyên Huyên kéo kéo ống tay áo An Chỉ Manh, cô nhìn càng ngày càng nhiều người hướng các cô nhìn tới, chớ nhận ra là tốt.
"ừ, giúp tôi bọc lại." Bụng bỗng nhiên ực một tiếng, An Chỉ Manh ngượng ngùng nói, " Chờ tôi một chút, tôi đi phòng vệ sinh."
Xem ra là bữa cơm buổi trưa kia ăn tiêu hóa không tốt, quả nhiên, đạo hạnh Tổng thống đại nhân không thể khinh thường, lập tức sẽ để cho cô đau bụng.
" An Chỉ Manh đó, cũng không biết bản lãnh ở đâu ra."
Đang chuẩn bị đi ra ngoài, ngoài cửa bỗng nhiên truyền tới thanh âm nói chuyện, giống như là hai người phụ nữ.
" Đúng vậy, Bùi Á Hạo vì cô ta nói chuyện cũng được đi, Tổng thống đại nhân lại xuống mệnh lệnh như vậy, nghe nói trước khi toà soạn báo phát tin An Chỉ Manh đã sớm bị niêm phong kiểm tra."
"A, quả nhiên là hồ ly tinh."
" cũng là lần đầu tôi thấy ai ngay cả ra ánh sáng cũng không, lại có thể "Đỏ" thành như vậy."
"Ha ha, nếu đổi lại là tôi, tôi cũng nguyện ý đối với Tổng thống đại nhân thổi gió bên gối ~ "
"Nghe nói, còn câu dẫn Tịch tổng..."
"Bành ——" cửa phòng vệ sinh bị lực rất mạnh đυ.ng vào, sắc mặt Nhu Nhu xanh mét đứng ở cửa, nhìn hai người phụ nữ khua môi múa mép nói: "Có bản lãnh các cô cũng đi làm! Không bản lãnh mới ở sau lưng nói bậy bạ!"
Hai người cả kinh, sau đó hai tay khoanh ngực đánh giá Nhu Nhu, che miệng khoa trương cười lên, "Tôi tưởng là ai, đây không phải là người hầu sau lưng An Chỉ Manh sao? Làm sao, chủ nhân bị mắng, đau lòng?"
"Cô!" Nhu Nhu thiếu chút nữa một cái tát đi lên.
Hai người phụ nữ này đắc ý: "Ư, người hầu muốn đánh người!"