Tiểu đệ Sở gia được chính An Trạch Thụy đón, mà lúc anh đến, Hoàng Phủ Tử Y còn đang quay phim, vẫn bộ thiên sứ xa hoa như cũ, Sở tiểu đệ chỉ nhìn thoáng qua, liền ngu ngơ ngay tại chỗ.
"Thiên, thiên sứ tỷ tỷ, thật, thật sự có thiên sứ a..." Sở tiểu đệ ngốc như vậy nhìn thấy Hoàng Phủ Tử Y, thần tình kia giống y hệt Sở Ngao Dư.
Sở Ngao Dư có chút nhịn không được, vỗ vỗ em trai, nghiêm mặt nói: "Đó là chị Tử Y, không nên gọi loạn!" Tử Y là thiên sứ của anh, không phải là của người khác, cho dù là em trai cũng không được.
Sở Ninh Chi nhăn khuôn mặt bánh bao lại, có chút nhớ nhung muốn kháng nghị, rõ ràng cậu không có gọi loạn, tỷ tỷ giống y như thiên sứ vậy, nhưng anh hai mặt lạnh, cuối cùng cũng chỉ có thể lựa chọn nghe lời, cả nhà trên dưới, bé sợ nhất cũng chỉ có anh hai!
"Nghiêm túc như vậy, ai khi dễ em rồi hả?" Lúc Hoàng Phủ Tử Y đi đến, cũng nhìn thấy bộ mặt nghiêm túc của Tiểu Bao Tử, dơ tay nhéo nhéo, cười hỏi.
Sở Ninh Chi thật không thể nào ưa thích người khác bóp khuôn mặt của cậu, nhưng lúc Hoàng Phủ Tử y nhéo nhéo, cậu bé lại thật vui vẻ, cảm thấy thiên sứ tỷ tỷ thân cận với cậu hơn, ôn nhu hơn anh hai nhiều.
"Chị Tử Y thật tốt." Tuy anh hai khi dễ cậu bé, nhưng cáo trạng không phải đứa bé ngoan, mà cậu bé cũng cực kỳ thích bộ dáng này của anh hai, cảm giác vô cùng thân cận, không lạnh băng giống như trước, giống như không thèm để ý đến cái gì, khiến cho cậu bé cảm thấy lạ lẫm vô cùng.
"Tốt, các người ngồi một chút nữa, chị thay trang phục xong sẽ tới luôn." Hoàng Phủ Tử nhìn thấy Tiểu Bao Tử khéo léo như vậy, nhịn không được lại sờ đầu cậu bé, lúc này mới cười đi đến phong hóa trang tháo trang sức.
Sau khi Hoàng Phủ Tử Y đi, Sở Ngao Dư thần sắc lãnh mạc nhìn Sở Ninh Chi, thấy Tiểu Bao Tử có chút muốn chạy trốn, vẻ mặt đau khổ nói: "Anh hai, sao anh nhìn em như vậy?"
Vì sao lại nhìn như vậy? Đương nhiên là bởi vì anh ăn giấm chứ sao, vừa bóp mặt vừa sờ đầu, không phải là giả ngây thơ sao, anh cũng sẽ không thích!
Bữa tối ngày hôm nay, ba người ăn tại một nhà hàng vô cùng nổi danh, mà hai lớn một nhỏ cùng nhau xuất hiện, cũng bị người ta truyền lên internet, không bao lâu sau đó, Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Dư dẫn theo đứa bé đến cửa hàng Giáng Sinh, liền xuất hiện ở khắp nơi trên internet, Sở tiểu đệ cũng từ thân phận em trai, trực tiếp trở thành thân phận con trai, ngay cả chủ đề Hoàng Phủ Tử Y và Sở Ngao Đư đã kết hôn cũng bị lôi ra.
Sở gia là hào môn thế gia, đối với người trong nhà vẫn là nghiêm mật vô cùng, cho nên sự tồn tại của Sở Ngao Dư vẫn là thấy tên không thấy người, mà Sở Ninh Chi được bảo vệ kín không kẽ hở, người ngoài cũng không biết cậu bé là em trai Sở Ngao Dư, mà cũng gián tiếp làm cho truyện khôi hài này phát sinh.
An Tuệ làm người đại diện, lúc phát hiện ra chuyện này, liền gọi cho Sở Ngao Dư, lúc Sở Ngao Dư nghe được tin tức này, ánh mắt cổ quái nhìn Hoàng Phủ Tử Y, sau đó lặng lẽ đảo mắt qua Tiểu Bao tử, không biết là nghĩ đến cái gì, sắc mặt trở nên vô cùng đặc biệt.
"... Cô giải thích một chút đi, loại truyền ngôn này không tốt." Sở Ngao Dư thu lại tầm mắt, cũng thu hồi chờ mong trong nháy mắt kia, thật ra anh vừa đang nghĩ, nếu bọn họ thật sự là một nhà ba người, thì thật tốt biết bao.
"Được." An Tuệ nghe xong, lập tức lên weibo Hoàng Phủ Tử Y làm công tác giải thích truyện bên trên, biểu hiện là đi ăn cơm cùng em trai, tuyệt đối không phải là con trai, Tử Y chỉ mới hai mươi, làm sao có con trai lớn như vậy!
Sau khi An Tuệ giải thích, liền ngẩn người nhìn điện thoại di động, cô coi như là minh bạch, hiện tại Hoàng Phủ Tử Y giống như một người đứng đầu, mỗi một cử động đều có sự chú ý, bất kể làm chuyện gì, đều có thể đưa tới toàn lưới bạo động, mà cô là người đại diện, không cần lo lắng nhất chính là vấn đề tuyên truyền cho Hoàng Phủ Tử Y, chỉ cần tức thời đứng ra hướng dẫn và giải thích là tốt rồi.