Hiện giờ Cảnh Dật Nhiên đã thành bác sĩ chính thức của bênh viện Mộc thị, lại còn có chút danh tiếng, bởi vì hắn không chỉ có y thuật không tồi, hơn nữa còn rất đẹp trai, thích nói đùa, những cô gái đến bệnh viện đều thích tìm hắn khám bệnh, các cô đều cảm thấy, tìm Cảnh Dật Nhiên xem bệnh sẽ tốt hơn.
Đương nhiên, hiện tại số lượng bệnh nhân nam đến tìm hắn cũng gia tăng, ngay cả La Hạo cũng tìm hắn để cắt ruột thừa.
Cắt ruột thừa thì phải cởϊ qυầи áo trần trụi nằm trên bàn phẫu thuật.
La Hạo có chút xấu hổ, nhưng hắn bị viêm ruột thừa lại không nghĩ tìm người khác để làm phẫu thuật, hắn vẫn tin tưởng Cảnh Dật Nhiên hơn.
Loại tiểu phẫu này Cảnh Dật Nhiên đã làm rất nhiều lần, tất cả mọi người đều cùng một giới tính, anh có tôi cũng có, cho nên hắn cũng không cảm thấy không ổn, còn cố ý trêu đùa La Hạo: “Nha, Tiểu La Tử, tiền vốn của anh cũng không nhỏ nha!”
Cảnh Dật Nhiên làm xong việc ngày hôm nay, thảnh thơi đi đến phòng bệnh của Trịnh Luân.
Trịnh luân đã ngủ rồi, chỉ có Trịnh Kinh vẫn trông coi bên cạnh mấy mẹ con, vẻ mặt ôn nhu mà thỏa mãn.
Cảnh Dật Nhiên “Hừ” một tiếng, không cho là đúng nói: “Có hai đứa con gái thì anh đã vui vẻ đến mức như vậy, không tiền đồ!”
Hôm nay tâm trạng của Trịnh Kinh rất tốt, đối vời lời Cảnh Dật Nhiên nói cũng không tức giận, hắn nhìn Cảnh Dật Nhiên mặc áo blouse trắng, có khí chất của bác sĩ, không khỏi nói: “Tôi vui vẻ vì tôi có con gái, có bản lĩnh thì về sau con trai cậu đừng cưới vợ! Lúc Cảnh Trí sinh ra, cũng không biết là ai nghi ngờ con trai mình vừa câm vừa điếc lại còn thiểu năng trí tuệ, còn không biết xấu hổ làm bác sĩ, tôi thấy cậu vẫn nên cởϊ áσ blouse trắng ra, trở về học thêm mấy hôm kiến thức của Mộc lão gia tử rồi mới xuất sư thì tốt hơn!”
Nói đến cái này, Cảnh Dật Nhiên liền có chút xấu hổ.
Thật ra hắn nghi ngờ con trai có tật xấu rất lâu, bởi vì Cảnh Trí không giống những đứa bé khác thích khóc nháo, cả ngày bé chỉ ăn no rồi ngủ, một chút cũng không ầm ĩ, trừ bỏ sức ăn rất lớn, mặt khác đều rất tốt.
Hai bà vυ' nuôi nấng bé cũng khen bé rất nghe lời, so sánh với Mộc Sâm và Mộc Đóa thì Cảnh Trí rất dễ nuôi.
Nhưng về sau hai bà vυ' cũng không thể cho Cảnh Trí ăn no, bé bị đói mới khóc lớn lên.
Cảnh Dật Nhiên một hơi tìm năm vυ' nuôi có rất nhiều sữa cho con trai, nếu khiến con trai ăn không nó thì người làm ba như hắn cũng quá thất bại!
Nhưng mà dạ dày của con trai giống như động không đáy, có bao nhiêu sữa thì bé uống hết bấy nhiêu, thông thường đều ngủ mơ trong lúc đang bú sữa.
Mộc Vấn Sinh cố ý lấy máu của Cảnh Trí để xét nghiệm, cũng lấy máu của Tiểu Lộc để tiến hành so sánh.
Kết quả xét nghiệm khiến tất cả mọi người đều cảm thấy khϊếp sợ!
Hàm lượng virus trong cơ thể Cảnh Trí cao gấp mười lần so với Tiểu Lộc!
Nhưng năng lực của bé cũng tăng lên rất nhiều, sự thích ứng với tế bào còn mạnh hơn.
Cứ như thế, Mộc Vấn Sinh đã có kết luận tương lại Cảnh Trí sẽ giống Tiểu Lộc, cần phải không ngừng tiến hành thay máu, nếu không virus trong cơ thể sẽ khiến bé mất mạng.
Chẳng qua rốt cuộc bao nhiêu lâu thay máu một lần hiện tại còn chưa thể xác định được, Cảnh Trí đã một tuổi, nhiệt độ của bé từ lúc sinh ra cũng không khác mấy với người thường, nhưng hiện tại bé đã một tuổi, nhiệt độ cơ thể thấp hơn người thường gần năm độ.
Virus đã để lại cho bé một tai họa ngầm, đồng thời cũng mang đến cho bé các năng lực như siêu nhân.
Thính giác thị giác khứu giác, sức mạnh và tốc độ, tất cả đều cao hơn người thường gấp mười lần!
Hiện tại bé mới chỉ một tuổi, sức lực không khác một người trưởng thành.
Tất cả các năng lực của bé chỉ có trí tuệ là bình thường!
Chỉ số thông minh của bé so với những đứa bé bình thường có thể thông minh hơn một chút, nhưng còn cách rất xa mới là thiên tài.
Nhưng Cảnh Dật Nhiên đã rất thỏa mãn, con của hắn chỉ cần không phải thiểu năng trí tuệ thì thế nào cũng được!
Hiện tại tiểu gia hỏa mỗi ngày đều theo Tiểu Lộc đi chơi, tung tăng nhảy nhót, xinh đẹp lại đáng yêu, rất được người khác yêu thích, Cảnh Thiên Viên và Mạc Lan đều rất thích đứa chắt trai này, mấy ngày hôm trước là sinh nhật một tuổi của bé, hai người đều tặng một món quà lớn cho Cảnh Trí. Ngay cả Cảnh Trung Tu và Cảnh Dật Thần cũng tặng lễ vật, về sau kể cả Cảnh Trí không làm gì cả, chỉ dựa vào lễ vật lúc một tuổi này cũng có thể sống thoải mái dễ chịu.
Các phương diện cảu con trai đều bình thường, Cảnh Dật Nhiên thở phào một hơi, nhưng những sự nghi ngờ trước kia của hắn đều trở thành nhược điểm để người ta chê cười.
Cũng may Cảnh Dật Nhiên cái khác không có, trình độ da mặt dày lại tuyệt đối không ai bằng.
Trịnh Kinh chê cười hắn, hắn rất nhanh liên khôi phục sự tự nhiên, mặt dày vô sỉ chỉ vào hai bé gái mới sinh: “Con trai tôi lợi hại như vậy, cậu đưa hai đứa bé này làm con dâu nhỏ của con trai tôi đi! Yên tâm, tôi khẳng định sẽ yêu thương hai đứa nó như con gái ruột thịt!”
Trịnh Kinh có thể yên tâm mới là lạ!
Hắn nhanh chóng bảo vệ con gái, lạnh mặt nói: “Đi ra chỗ khác! Đừng đánh chủ ý lên con gái tôi, con gái tôi là hoa đã có chủ! Còn muốn cả hai đứa con gái đều gả cho con trai cậu, sao cậu không đi lên trời luôn đi!”
Cảnh Dật Nhiên ngạc nhiên nói: “Giữa trưa ngày hôm qua vừa mới sinh ra, nhanh như vậy đã dự định gả ra ngoài sao?!”
Lời này tại sao nghe xong lại thấy không thích hợp như vậy a!
Cái gì gọi là dự định?!
Trịnh Kinh đen mặt nói: “Cậu nhanh chóng cút đi, kể cả con gái tôi chưa có chủ thì cũng sẽ không gả cho con trai cậu, có người ba đào hoa như vậy, ai biết về sau con trai cậu có đào hoa như thế hay không! Hai đứa con gái của tôi đều là bảo bối, nếu cậu dám dạy Cảnh Trí làm bậy, cũng đừng trách tôi trở mặt với cậu a!”
“Hừ! Bản công tử đào hoa chỗ nào? Không thấy tôi chỉ có một người vợ hay sao? Những bụi hoa trước kia đó là bất đắc dĩ gặp dịp thì chơi mà thôi, làm sao có thể thật sự thích! Nhanh nào, cậu dự định gả đứa con gái nào ra ngoài? Đứa con lại đưa cho con trai tôi thì tốt rồi, con trai tôi chịu thiệt thòi một chút cưới con gái xấu xí nhà cậu!”
Cảnh Dật Nhiên nhìn kỹ hai đứa nhỏ đang ngủ say, sau đó nhíu mày nói: “Hai đứa nhỏ này tại sao lại giống nhau như vậy, căn bản phân biệt không được ai với ai a! Về sau cưới về nhà có thể cưới lầm hay không?”
Trịnh Kinh rốt cuộc không thể nhịn được nữa, ỷ vào sức mạnh của mình hơn Cảnh Dật Nhiên rất nhiều liền trực tiếp kéo Cảnh Dật Nhiên đang dong dài đi ra ngoài!
“Cút đi, về sau con gái tôi nhất định sẽ không gả cho nhà cậu!”
Vậy mà dám ghét bỏ con gái hắn xấu! Tức chết hắn!
Cảnh Dật Nhiên bị đuổi ra khỏi phòng bệnh, bất mãn nói thầm một câu “Keo kiệt”, sau đó liền bắt đầu cân nhắc Trịnh Kinh rốt cuộc định đưa con gái cho ai.
Trong những người quen biết, con trai chỉ có Cảnh Duệ, Cảnh Trí và Mộc Sâm, chẳng lẽ Trịnh Kinh đem hai đứa con gái một đứa cho Cảnh Duệ, một đứa cho Mộc Sâm?
Ai nha, sự nhiều thịt thiếu a!
Cờ con trai lớn hơn một chút, hắn phải dạy con trai một số kĩ năng tán gái mới được, nói không chừng có thể cưới cả hai đứa con gái của Trịnh Kinh về nhà đấy!
Song bào thai a, Trịnh Luân lớn lên xinh đẹp như vậy, Trịnh Kinh lớn lên cũng không kém, về sau hai cô gái nhỏ này chắc chắn sẽ là tiểu mỹ nhân a! Nếu cưới hết về nhà, tính phúc của con trai sẽ hưởng không hết a!