Mộc Thanh bật cười: “Anh biểu hiện rõ ràng như vậy sao?”
“Đúng vậy, đặc biệt rõ ràng a!”
Triệu An An ôm con gái, trong lòng vui mừng đến không được, cô hôm nay cái gì cũng chưa làm, chỉ nhìn chằm chằm vào con gái và con trai!
Cô vốn dĩ cho rằng, Mộc Thanh về sau cũng sẽ giống cô vậy, ôm hai đứa nhỏ không buông tay, cô còn cố ý đem Mộc Sâm để lại cho cậu ôm, kết quả cậu chỉ là chơi vớu hai đứa nhỏ một chút, rồi sau đó liền đi vào thư phòng của lão gia.
“anh ngày hôm qua còn không bế hai đứa nó? Hôm nay cũng không ôm con, khẳng định là bị sao rồu, bằng đã xớm ôm con không rời tồi!"
Triệu An An rất hiểu biết Mộc Thanh, cậu rất rất thích trẻ con, trước kia mỗi lần nhìn thấy Cảnh Duệ, vậu đều rất thích, hận không thể đem thằng bé thằng con mình, luôn thích nói chuyện với Cảnh Duệ, hoàn toàn không thèm để ý đến Cảnh Duệ phúc hắc.
Hiện tại chính mình có con, cậu không có khả năng không yêu thương nó, khả năng lớn nhất là đã gặp phải chuyện gì rồi!
Mộc Thanh đứng lên, hôn hôn Triệu An An, lại cọ cọ lên khuôn mặt của con gái rồi cười nói: “Quả nhiên là vợ của anh, hiểu biết như vậy! Hôm nay anh bị Cảnh Dật Nhiên làm cho kích động rồi!”
“Cái gì? Tên hỗn đản kia lại làm chuyện tốt gì vậy?! Anh chờ đấy, em sẽ thay anh đánh anh ta”
Triệu An An nói liền ôm Mộc Đóa xoay người đi.
Mộc Thanh dở khóc dở cười, chạy nhanh giữ chặt cô: “Đừng nháo! Là vấn đề của anh, không có quan hệ với cậu ta. Anh là nhìn thấy cậu ta nghiêm túc hăng hắi như vậy cho nên mới cảm thấy gấp gáp, muốn học hỏi nhiều cái mới. Không ngừng cải thuện bản thân.
Cậu phải thừa nhận, gen của Cảnh gia rất mạnh. Cảnh Dật Nhiên tuy rằng không thông minh bằng Cảnh Dật Thần, nhưng cậu ta vẫn rất thông minh, cho nên anh càng không có lý do để chậm trễ.”
Triệu An An từ nhỏ đã lười học, việc học tập cô không hiểu!
Như thế nào mà đàn ông từng người từng người không ngừng nỗ lực liều mạng, đây không phải buộc cô cucng phải nỗ lực hay sao!
Ai, không thể ở cùng với người quá thông minh, không chỉ nhìn bản thân sẽ có vẻ rất ngốc, hơn nữa sẽ làm mình có vẻ rất lười!
Có một Cảnh Dật Thần còn chưa đủ, hiện tại còn có Cảnh Dật Nhiên, không cho người phụ nữ có chỉ số thông minh thấp như cô một con đường sống sao?
“Được rồu, anh học tập đi, em và cin gái không quấy rối anh! Anh nhất định phải áp đảo tên yêu nghiệt kia mới được, chồng em là thông minh nhất, khẳng định anh lợi hại nhất!”
Mộc Thanh bị Triệu An An bảo trì sự uy nghiêm của mùnh, thì độ tin tưởng liền cao hơn!
“Ha ha, em yên tâm, chồng của em tuyệt đối là đệ nhất! Cảnh Dật Nhiên sao bằng được!”
Triệu An An ôm Mộc Đóa cũng ra khỏi thư phòng, về phòng trẻ con, nhìn thấy Mộc Vấn Sinh và Cảnh Thiên Viễn đều vây quanh bên cạnh Mộc Sâm, hai ông đã ngần này tuổi rồi, cầm mấy món đồ chơi, làm cho Mộc Sâm cười khanh khách không ngừng.
Nhìn thấy Triệu An An ôm Mộc Đóa tiến vào, Mộc Vấn Sinh kỳ quái nói: “Sao không thấy bóng dáng của cái tên tiểu tử Mộc Thanh đâu?”
Triệu An An thở dài: “Còn không phải do đồ đệ mới của ông chọc sao, cho nên kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cháu trai ông rồi, giờ anh ấy đang ở thư phòng cố gắng nâng cao kiến thức!"
Mộc Vấn Sinh có chút ngạc nhiên, rồi sau đó liền vui sướиɠ cười ha ha lên: "Ta đã thu nhận được một đồ đệ tốt nha! Cư nhiên còn làm được như vậy! Cái tên tiểu tử thúi kia lúc trước kia chỉ biết vây quanh con, hiện tại rốt cuộc cũng biết sốt ruột! Ai nha, ta phải Nói Cảnh Dật Nhiên nói thêm mới được, cho nó tiếp thêm lửa cho cháu trai ta."
Triệu An An hết chỗ nói rồi, rốt cuộc ai mới là cháu trai ruột của ông!
Cảnh Dật Nhiên nỗ lực học tập, vui mừng nhất là Cảnh Thiên Viễn, ông cười nhue cái già: “Chậc chậc chậc, hai đứa cháu trai của tôi càng ngày càng có tiền đồ, còn có hai đứa chắt trai, Cảnh gia sẽ có người kế tục!”
“ Dật Nhiên chính là do tôi dạy ra, ông kiêu ngạo cái rắm!”
Mộc Vấn Sinh không phục, nhưng là, sao ông lại có,cảm giác như mình tự tay làm áo cưới cho lão gia hỏa Cảnh Thiên Viễn!
Cảnh Thiên Viễn nhàn nhạt nói: “Cháu trai tôi thì sao có thể không kiêu ngạo? Bất quá tôi có thể dạy cái vật nhỏ này một chút hộ ông.”
Ông duỗi tay chỉ và Mộc Sâm vẫn đang nằm cười ngây ngô, Mộc Sâm nhìn thấy một ngón tay duỗi tới hướng chính mình, liền vui vẻ bắt, say khi bắt lấy thì cho vào miệng mυ'ŧ.
Cảnh Thiên Viễn mau tróng đem ngín tay rút ra, cười mắng: “Này tiểu tử thúi, nội tâm của con tốt hơn Mộc Thanh nhiều a! Còn biết lấy lòng ta?”
Mộc Vấn Sinh lại do dự.
Ông có chút luyến tiếc do dự đem chắt trai giao cho lão già Cảnh Thiên Viễn biếи ŧɦái này, phương thức giáo dục của bọn họ không phải là phương thức người thường có thể thừa nhận! Mộc Sâm có khi mất nửa cái mạng cũng mới có thể mìẽn cưỡng hoàn thành một ít nhiệm vụ mà Cảnh Thiên Viên giao cho.
“Thật không có tiền đồ! Tôi nguyện ý dạy là rất tốt rồi, ông cìn lo lắng Mộc Sâm bị thương! ngươi còn lo lắng Mộc Sâm bị thương! Trách không được Mộc gia vẫn luôn không phát triển như vậy!”
“Phi! Không phải chắt trai của ông thì ông đương nhiên không đau lòng! Ông biếи ŧɦái như vậy, đứa có thể chịu được!” Mộc Vấn Sinh mới không sợ Cảnh Thiên Viễn, ông đã bị Cảnh Thiên Viễn chê cười không chỉ một lần, nên ông đã sớm không để trong lòng, ông lập tức liền phản bác, phương thức giáo dục của Mộc gia cũng tốt sao.
“Trung Tu và Dật Thần đều được bồi dưỡng như vậy sao? Về sau Duệ Duệ cũng sẽ tiếp thu những cái khiêu chiến tàn khốc đó, đây đều là phương thức được khoa học nghiệm chứng! Nó có thể khai quật tiềm năng trình độ tiềm năng lớn nhất, về sau sẽ có bản lĩnh, có thể tự cứu được bản thân!”
Cảnh Thiên Viễn chính mình trải qua cái loại phương thức giáo dục biếи ŧɦái này, thành công đem nền kinh doanh Cảnh gia trở nên sinh động, đây là bí mật độc hữu của Cảnh gia, sẽ không dễ dàng dạy người khác.
Nếu không phải Mộc Vấn Sinh không hề giữ lại lưu truyền của bản thân mà dạy Cảnh Thiên Viễn, thì ông cũng sẽ không thay Mộc gia giáo dục con cháu.
Triệu An An nhìn hai ông vì con cháu mà tranh luận mặt đỏ tai hồng, tựa như sắp đánh nhau đến nơi, cô sợ đến nỗi người run run.
Mộc Vấn Sinh còn tốt, ông nổi giận cũng sẽ không đáng sợ lắm.
Đáng sợ chính là Cảnh Thiên Viễn!
Triệu An An còn chưa bao giờ gặp qua Cảnh Thiên Viễn phát giận, ông ấy tu dưỡng rất tốt, những gì ông tiếp thu đều là phương thức giáo dục quý tộc, ngày thường lời nói không nhiều lắm, thoạt nhìn có chút lạnh lùng, hiện tại lại trừng mắt phát hỏa, quả thực khí thế toàn bộ đều phát hỏa, có một loại khí thế bá đạo vương giả!
Cô hiện tại rốt cuộc cũng biết, cái khí chất lãnh ngạo cao quý của Cảnh Dật Thần là ở nơi nào tới, nó không chỉ là do người đi trước bồi dưỡng ra, mà là do di truyền!
Cô gắt gao ôm Mộc Đóa, sợ con gái bị hai ông tức giận dọa tới.
Nhưng hai ông cũng không định buông tha cô.
“An An, Mộc Sâm là con của con, con cũng muốn nó đi theo ta học chút bản lĩnh đúng không? Anh họ của con như nào. Ta nghĩ con cũng rõ!"
“An An, đừng nghe Cảnh lão đầu nói hươu nói vượn, ông ta tẩy não rất lợi hại! Hơn nữa, Mộc Sâm hiện tại để ta nuôi, con không có quyền lên tiếng! Ôm Mộc Đóa ở im một bên đi!”