Không chỉ một mình thượng Quan Ngưng bởi vì lời nói của Cảnh Dật Nhiên mà mặt mũi trắng bệch, thậm chí Thượng Quan Chinh đứng một bên cũng biến đổi sắc mặt.
Cái chết của Hoàng Lập Ngữ, đều là cái gai trong lòng bọn họ, ai cũng không thể chạm, một khi chạm vào sẽ xé rách vết thương ngày xưa, đau đớn không ngừng.
Thượng Quan Ngưng dừng lại một lúc, sau đó dùng giọng bình tĩnh nói: “Thật xin lỗi, tôi đã có gia đình, không thể cưới anh được rồi! Chuyện của mẹ tôi, tự tôi có thể điều tra, ngay cả không thể điều tra rõ ràng, tôi cũng có thể đưa tất cả những người nằm trong diện tình nghi vào tù, khiến cho bọn họ thấu hiểu cảm giác chết còn hơn sống, đau khổ không thể tả, đã có thể an ủi linh hồn mẹ tôi dưới suối vàng!
Mẹ cô Hoàng Lập Ngữ chết, những người trong nhà này đều không thể tránh được liên quan, nếu không, mẹ đã không bao giờ chết! Vì vậy, những người này bị trừng phạt, là điều bắt buộc!
Cảnh Dật Nhiên hoàn toàn không ngờ Thượng Quan Ngưng là kiểu người “Thà gϊếŧ lầm còn hơn bỏ sót”, thái độ chuyên chế, loại cảm giác này khiến cậu ta vô cùng quen thuộc, tựa như đã gặp ở đâu đó!
Đúng rồi, đúng vậy, cậu ta thấy được từ trên người Cảnh Dật Thần!
Lẽ nào Thượng Quan Ngung chung sống với anh ta trong một thời gian dài, cũng học thành tính bá đạo ngang ngược của anh?!
Đây không phải là một dấu hiệu tốt, một Cảnh Dật Thần đã rất khó khăn để đối phó, vì vậy cậu ta không muốn mọc thêm một đối thủ nữa!
Nhưng, tại sao cậu ta cảm thấy giờ phút này thái độ cường ngạnh của Thượng Quan Ngưng so với ngày thường càng có sức hấp dẫn?
Hiện tại Cảnh Dật Nhiên không muốn chờ thêm một giây một phút nào nữa, cậu ta muốn Thượng Quan Ngưng ngay lập tức trở thành người phụ nữ của mình!
Mộc Thanh đáng nguyền rủa khiến cậu ta không thể thực hiện quyền đàn ông, bây giờ điều đầu tiên cậu ta cần làm là xác định quan hệ vợ chồng với cô, hơn nữa cần phải làm cho Thượng Quan Ngưng và Cảnh Dật Thần li hôn!
Người bên Cục Dân Chính, cậu ta để cho Thượng Quan Chinh dùng quyền lực Thị trưởng ra mặt, tất cả mọi thứ đã được sắp xếp hoàn hảo, chỉ cần cậu ta đưa Thượng Quan Ngưng đến đó, thay thế Cảnh Dật Thần xử lí thủ tục li hôn với cô, sau đó lại cùng cô kết hôn!
Thượng Quan Ngưng quá ngây thơ rồi, không lẽ cô thật sự tin cậu ta sẽ dùng thứ cô muốn trao đổi lấy cô?
“Bản thiếu gia trước nay chưa từng suy nghĩ sẽ dùng em giao dịch, tôi đã muốn, thì nhất định kiên quyết mà giành lấy, sẽ không dùng giao dịch để trao đổi!”
Nụ cười của Cảnh Dật Nhiên có chút ma mị, cậu ta vươn tay muốn chạm lên gương mặt nhỏ nhắn làn da mịn màng như trứng gà bóc của cô, nhưng bị cô nhanh chóng đập cho một phát.
Thượng Quan Ngứng tức giận mắng: “Vô sỉ!”
“Tôi còn có thể vô sỉ hơn, một lát thôi em sẽ biết!”
Cậu ta vừa nói xong, Thượng Quan Ngưng đã nhận thấy cơ thể có điều khác thường.
Cả người cô mềm nhũn như bông không có sức lực, trong khoảng thời gian ngắn ngủi không đứng vững nổi ngã nhào trên mặt đất.
Cảnh Dật Nhiên bước đến ôm ngang cô, khuôn mặt bao phủ nụ cười: “Em thấy đấy, vẫn là dùng chiêu thức mờ ám sẽ thành công hơn, nếu không phải tôi đang đợi thuốc có tác dụng, cần gì phải phí lời với em như vậy! Em còn quá non, dễ dàng sập bẫy thế này, tôi sẽ thật đau lòng!”
“Nhưng sau đó, tôi đảm bảo với em, loại thuốc này tôi lấy từ Thượng Quan Nhu Tuyết, tôi vô cùng thương em, chỉ cho em ngửi một ít, không đáng lo ngại! Theo như cô ta nói, sau một thời gian sẽ có du͙© vọиɠ muốn hôn, ngoài ra không có tác dụng phụ khác, chờ đến khi chúng ta hoàn thành xong thủ tục li hôn, tiếp theo hoàn thành xong thủ tục kết hôn, có lẽ thuốc cũng là thời gian thuốc có tác dụng, chúng ta trực tiếp vào phòng tân hôn, em thấy sao?”
Vào lúc này Thượng Quan Ngưng muốn gϊếŧ chết Cảnh Dật Nhiên!
Hơn nữa bây giờ, cô là nạn nhân của loại thuốc này đã ba lần, hiệu quả của nó cô vô cùng quen thuộc!
Có điều dường như Cảnh Dật Nhiên nói thật, cậu ta không dùng liều lượng quá nhiều, ngoại việc cô không có sức kháng cự, những phản ứng khác thường trong cơ thể gần như rất nhỏ, không giống với hai lần trước, cảm thấy cả người khô nóng khó chịu, muốn xé rách quần áo của chính mình.
Cô nghi ngờ mơ hồ nhìn về phía Cảnh Dật Nhiên, từ khi nào cậu ta tốt bụng như vậy? Hẳn là cậu ta phải cho cô sử dụng với lượng thuốc thật lớn, hẳn là phải khiến cô thống khổ khó chịu chứ?
Tuy nhiên, so với sự nghi ngờ, cô quan tâm nhiều hơn về lời Cảnh Dật Nhiên vừa nói.
“Cậu nói cái gì li hôn kết hôn?”
Cho dù cô có thật sự muốn ly hôn, cũng không phải là đi với cậu ta?
Hơn thế nữa, cô sẽ không bao giờ kết hôn với cái gã điên rồ Cảnh Dật Nhiên này!
Cảnh Dật Nhiên đặt Thượng Quan Ngưng ngồi vào ghế lái phụ, chu đáo khóa kỹ dây an toàn cho cô, tay chạm vào lọn tóc mượt mà như tơ của cô nói: “Rõ ràng là li hôn với người tôi không thích và cùng tôi kết hôn, ha ha, hôm nay thật sự là ngày vui vẻ! Song hỷ lâm môn nhé!”
Chiếc Maserati được khởi động, nhanh chóng hai người đã đến Cục Dân Chính.
Vừa đến nơi, Cảnh Dật Nhiên ôm Thượng Quan Ngưng không có một chút sức lực từ trên xe đi xuống, sau đó lại tiếp tục ôm cô vào Cục Dân Chính.
Bởi vì Cảnh Dật Nhiên đã đánh tiếng trước, nên giờ phút này Cục Dân Chính không có một bóng người, các cặp vợ chồng, những người muốn lãnh chứng, tất cả đã bị đuổi ra khỏi.
Hành lang trống rỗng, chỉ có hai nhân viên làm việc, ở phía trước còn có một cái bàn, một người đàn ông mặc đồ đen quay lưng về phía họ.
Nghe được tiếng bước chân, người đàn ông mặc đồ đen xoay người, trong giọng nói lạnh như băng: “Cậu đã quá muộn, cô ấy đã sớm kết hôn với tôi. Mọi thứ cậu đều ở phía sau tôi, cũng sinh ra sau tôi, trời đã định tôi phải cam chịu cả đời đi trước cậu, mà trời cũng đã định cậu phải cam chịu cả đời hai bàn tay trắng!”
Thượng Quan Ngưng nghe được giọng anh, vui mừng quay đầu: “Dật Thần!”
Cảnh Dật Thần nhanh chóng bước đến, vội vàng ôm Thượng Quan Ngưng vào ngực, nhìn cô từ đầu đến chân một lần nữa, thấy cô không có việc gì, nhẹ nhõm thở ra, sau đó mới đối diện với Cảnh Dật Nhiên đang cứng ngắc cả người, nhàn nhạt nói: “Còn một lần nữa chạm vào cô ấy, tôi sẽ đánh gãy tay cậu, vĩnh viễn không thể hoạt động!”
Đợi đến khi Cảnh Dật Thần ôm Thượng Quan Ngưng rời khỏi đó, Mộc Thanh mới từ sau lưng Cảnh Dật Nhiên bước ra: “Chậc chậc chậc, Cảnh nhị thiếu, làm thế nào cậu không có cảnh giác thế, từ lúc cậu xuống xe tôi đã đi theo cậu, cứ thế châm cậu sáu mũi kim cũng không có phát hiện, cậu là cương thi ư? Khả năng phản xạ lại kém như vậy! Ha ha, nhưng bây giờ cậu thật sự trở thành một cương thi!”
Cảnh Dật Nhiên vô cùng tức giận, muốn đem gương mặt tuấn tú của Mộc Thanh đang gần trong gang tấc đập cho nát bét, nhưng tay chân cứng ngắc không nghe theo bộ não cậu ta điều khiển!
Cậu ta trơ mắt nhìn Thượng Quan Ngưng được Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng ôm đi, rời khỏi tầm nhìn cậu ta!
Còn một chút nữa, cậu ta đã có thể thành công!
Mọi chuyện cậu ta đã sắp xếp rất hoàn hảo, thậm chí vì có thể giữ chân Cảnh Dật Thần, cậu ta đã đánh đổi rất lớn, tìm đến Quý Bác, khiến cho anh ta gặp Cảnh Dật Thần trao đổi hạng mục hợp tác tài chính!
Ngày thường Thượng Quan Ngưng luôn cảnh giác đề phòng cậu ta, cho nên cậu ta gần như không có cơ hội ra tay, lúc này mới nghĩ ra kế để Thượng Quan Chinh gạt cô đến bên cạnh mình, cái giá trả ra là cho Thượng Quan Chinh lên làm Thị trưởng, vô cùng cao!
Thế nhưng bây giờ, tất cả như công “dã tràng xe cát”! Cậu ta thật sự tổn thất nặng nề!
“Phụt”, Cảnh Dật Nhiên tức đến mồm phun đầy máu tươi, sau đó hai mắt tối sầm, “Rầm” một tiếng, cậu ta ngã nhào nằm thẳng đơ trên mặt đất, gương mặt đẹp trai không nề hà hôn lên trên đấy.