Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã

Chương 184: Không cần để ý em, anh cứ làm đi

Cảnh Dật Thần nghe Thượng Quan ngưng nói xong, liền cười không ngừng.

Mãi đến khi Thượng Quan Ngưng phát cáu không cho phép hắn cười, hắn mới nhịn ý cười nói: “Phu nhân của anh, em có chút tiền đồ được không? Em chính là người có quyền lực cực lớn Thiếu phu nhân Cảnh gia, là bà chủ của tập đoàn Cảnh Thịnh tài sản hơn trăm triệu, với cả lần trước tập đoàn Quý thị còn bồi thường cho em mấy trăm triệu, khoa học kỹ thuật Lập Ngữ mỗi năm lợi nhuận cũng lên đến mấy ngàn vạn, em còn để ý đến việc mất hai khối than đá làm gì? Có người trộm than đá coi như làm việc tốt đi, làm ăn trộm cũng không có được ngày nào tốt lành! Dù sao hai cái quặng kia cũng rất lớn, chỉ tính bỏ ra sức người cùng máy móc cực lớn, ít nhất mười năm mới có thể khai thác hết.”

Thượng Quan Ngưng nghe hắn nói xong, cũng ở phía bên kia điện thoại cười khanh khách không ngừng, hiển nhiên cũng cảm thấy chính mình quá cẩn thận tới mức buồn cười.

Hai vợ chồng nói nói cười cười qua cái điện thoại, bầu không khí không thể tốt hơn, chỉ hận đối phương không ở bên cạnh mình, để có thể đối mặt chia sẻ niềm vui.

Ban đầu Cảnh Dật Thần rất thích đi công tác, bởi vì có thể rời khỏi cái nhà và những người làm hắn chán ghét, nhưng mà hiện tại hắn lại không hề thích đi công tác, bới vì làm cho hắn không thể ở bên cạnh cô vợ bé nhỏ, nhưng hắn lại không nỡ để Thượng Quan Ngưng cùng hắn đi công tác, cho nên mỗi lần đều không kể ngày đêm liên tục làm việc, thậm chí không thèm ngủ nghỉ, chỉ muốn dùng tốc độ nhanh nhất làm xong công việc, lập tức bay trở về nước, bay đến bên cô gái làm cho hắn lo lắng kia.

……

Hai ngày sau, tin tức báo chí của thành phố A, toàn bộ trang nhất đều là tin Thượng Quan Chinh nhậm chức thị trưởng. Thị trưởng Thành phố A thay đổi quá nhanh, làm cho người dân đều cảm thấy kì lạ.

So sánh với việc Thượng Quan Nhu Tuyết một lần nữa trở lại đài truyền hình tiếp tục làm MC, cũng không phải tin tức gì lớn, nhưng mà cô ta vẫn như cũ cps nhiều người chú ý tới mình.

Bởi vì, lúc Thượng Quan Chinh lên làm Thị Trượng, việc làm đầu tiên chính là cho Thượng Quan Nhu Tuyết sự trong sạch: Tiền nhiệm Thị trưởng làm giả ảnh chụp hôm tiệc cưới uy hϊếp hắn sử dụng thủ đoạn xấu xa không muốn hắn lên làm Thị trưởng, Thượng Quan Nhu Tuyết là một ngưởi vô tội chỉ bởi vì việc tranh giành trong chính trị mà bị hại.

Sau khi Thượng Quan Chinh lên làm thị trưởng, Tạ Trác Quân liền đến Thượng Quan gia, ngay trước mặt Thượng Quan Nhu Tuyết xe giấy chứng nhận ly hôn, hơn nữa còn xin lỗi cô ta: “Tiểu Tuyết, anh mấy ngày trước bị ảnh chụp làm cho tức giaạn, em không cần để trong lòng, cùng anh trở về nhà đi!”

Thượng Quan Nhu Tuyết mỗi ngày đều nằm mơ hy vọng Tạ Trác Quân có thể tới xin lỗi cô ta sau đó đón cô ta về nhà.

Ngày hôm nay thực tế so với những cảnh mà cô ta tưởng tượng trong mơ lại giống nhau như đúc!

Cô ta vui vẻ đi theo Tạ Trác Quân trở về biệt thự mà bọn họ mua lúc kết hôn.

Trong nhà bày biện mới tinh, trên cửa sổ và trên tường vẫn còn dán đầy chữ Hỉ đỏ thắm, chăn đệm cũng đều là chăn tân hôn màu đỏ chót.

Thượng Quan Nhu Tuyết hết sức phấn khởi dọn dẹp quần áo của bản thân, đem tất cả treo vào tủ quần áo của Tạ Trác Quân, nhưng đợi cô quay người lại đã không thấy Tạ Trác Quân đâu.

Cô ta tìm khắp cả biệt thự, cũng không nhìn thấy hắn.

Cô ta trong lòng lo lắng liền gọi điện thoại cho hắn.

Tạ Trác Quân rất nhanh liền nghe điện thoại, giọng nói dịu dàng trước sau như một: “Công ty còn có chuyện chưa xử lý xong, em ngủ trước đi anh có thể sẽ về rất muộn.”

Kiên nhẫn dỗ dành Thượng Quan Nhu Tuyết một lúc lâu, chờ đến khi dập điện thoại, trên mặt Tạ Trác Quân không còn ý cười, thay thế vào đó là sự chán ghét cùng lạnh lùng.

Hắn sẽ không về nhà, người phụ nữ bị nhiều đàn ông chạm vào như vậy, hắn nhìn một cái sẽ cảm thấy ghê tởm!

Nếu không phải Thượng Quan Chinh đột nhiền lên làm Thị trưởng, nếu không phải ba mẹ bắt hắn đến đón Thượng Quan Nhu Tuyết về nhà, Tạ Trác Quân vĩnh viễn không muốn nhìn thấy Thượng Quan Nhu Tuyết!

Cô ta không biết đã cắm cho hắn bao nhiêu cái sừng, ngày thường gặp họ hàng thân thích, người khác dối mặt với hắn đều cười nói thân mật, sau lưng lại chỉ chỉ trỏ trỏ, nói hắn vô dụng!

Cuộc sống tốt đẹp của hắn, tất cả đều bị người phụ nữ này phá hỏng!

Nhưng hắn lại còn phải vì công ty gia đình, vì ba mẹ mà chịu đựng cô ta! Bởi vì Thượng Quan Chinh hiện tại là Thị trưởng, nếu đắc tội ông ta, Tạ gia sẽ không có đồ ngon để ăn!

Tưởng tượng đến việc phải sống cả đời với người phụ nữ đó, Tạ Trác Quân liền cảm thấy trong lòng lạnh lẽo.

Hắn hiện tại vô cùng hối hận, hối hận chính mình từ bỏ người tốt đẹp như Thượng Quan Ngưng, đem Thượng Quan Nhu Tuyết nâng niu trong lòng bàn tay, hiện tại viên cát ở trong mắt hắn vướng víu tới rách da chảy máu, vậy mà hắn lại phải chịu đựng tới chết!

……

Nhìn báo chí đưa tin, Thượng Quan Ngưng cuối cùng cũng biết Cảnh Dật Nhiên đã làm gì.

Hắn ta nói giúp người nhà cô giải quyết chút việc nhỏ, hóa ra là việc giúp đỡ Thượng Quan Chinh lên làm Thị trưởng, cùng giúp cho Thượng Quan Nhu Tuyết tiếp tục làm MC!

Hắn ta bị điên rồi sao?!

Nếu Cảnh Dật Nhiên hiện tại ở gần cô, cô nhất định sẽ không chút do dự cho hắn một cái bình hoa, đập nát cái đầu giống người thường của hắn!

Giúp hai người kia, đối hắn có thể có chỗ tốt gì? Chẳng lẽ hắn cho rằng, cô sẽ để mặc cho Thượng Quan Chinh cùng Thượng Quan Nhu Tuyết sắp xếp, cho nên mới xuống tay từ bọn họ?

Cảnh Dật Thần thấy vợ sắc mặt trắng bệch, biết cô đang tức giận, hắn nhẹ giọng an ủi cô nói: “Không cần lo lắng, mọi việc đều trong sự khống chế của anh, anh sẽ không để cho bọn họ đắc ý lâu đâu. Chắng qua, anh muốn hỏi ý kiến của em, bởi vì lần tới anh ra tay, khả năng sẽ phá hủy hoàn toàn, chức quan ủa ba em sẽ giữ không nổi, anh sẽ cố gắng hết sức bảo vệ thanh danh của ông ta, chỉ làm cho ông ta trở thành người bình thường. Tới lúc ông ta già cả chúng ta sẽ chăm sóc, nhưng không thể tiếp tục cho ông ta ngồi ở địa vị cao, nếu không ông ta sẽ tiếp tục cùng Cảnh Dật Nhiên hợp tác, em sẽ gặp nguy hiểm.”

Thượng Quan Chinh dù cho có trăm việc không đúng, cũng là ba của Thượng Quan Ngưng, Cảnh Dật Thần ở làm ông ta ngã xuống, không thể không suy xét đến cảm giác của vợ hắn.

Hơn nữa, nếu Thượng Quan Chinh bị người khác coi thường, Thượng Quan Ngưng là con gái của ông ta, cũng sẽ bị ông ta liên lụy.

Hiện tại hắn chưa muốn sửa chữa những người này, vì không muốn làm liên lụy đến vợ hắn, cô không liên quan đến những việc đó không thể bị ảnh hưởng.

Thượng Quan Ngưng biết Cảnh Dật Thần lo lắng cho cảm giác của cô, cho nên mới khắp nơi do dự, nếu không, lấy tính cách cùng năng lực của hắn, Thượng Quan Chinh đã sớm không làm nổi chức vị này.

Cô ngồi bên người hắn, đem đầu dựa vào, giọng nói kiên định: “Dật Thần, anh không cần lo lắng cho em, nên làm như thế nào liền như thế mà làm, từ sớm em đã không muốn ông ta tiếp tục làm người có chức quyền, tốt nhất có thể khiến cho ông ta thành người dân bình thường, cắt đứt tất cả ý nghĩ trèo lên cao của ông ta, như vậy mới có thể làm cho ông ta yên phận một ít, nếu không cả đời ông ta đều sẽ vì quyền lực mà không từ thủ đoạn! Ông ta đã làm ra những việc đó, một khi bị điều tra ra, nói không chừng nửa đời sau phải sống trong trại giam, có thể bảo vệ danh dự của ông ta, đã là kết quả tốt nhất.”

Cảnh Dật Thần nhẹ nhàng hôn lên trán của vợ, thản nhiên nói nói: “Được, anh biết nên làm như thế nào.”