Editor: Quỳnh Nguyễn
" Bình thường cô hẳn là cũng không trang điểm đi? Con gái sao, ra ngoài ít nhất cũng cần phải bôi phấn lót, vẽ lông mi lại tô son môi, như vậy coi như là tôn trọng người khác."
"..."
Tiểu Thỏ yên lặng nhìn làn da cô ấy trắng nõn, lông mi tinh xảo, còn có son môi màu đỏ thẫm, lại phối tóc dài quăn cùng váy liền áo đỏ như lửa, không thể không nói, trang điểm như vậy thật sự rất thích hợp cô, khắp nơi lộ ra một loại cảm giác phong tình vạn chủng.
"Uh`m..." Tiểu Thỏ tùy tiện gật gật đầu, bày tỏ tự mình biết rồi.
Nhưng mà một người học sinh vừa mới kết thúc thi vào trường đại học, đối với giới mỹ trang hoàn toàn không biết gì cả, Tiểu Thỏ trơ mắt nhìn Đinh Tiểu Nhiễm bắt đầu bala bala túm chính mình tán gẫu hiệu kem nền kia tốt, hãng kem che khuyết điểm kia tốt, hãng son môi kia vô cùng nổi tiếng, thậm chí ngay cả minh tinh đều đã dùng.
Ngay tại lúc Tiểu Thỏ nghe được như lọt vào trong sương mù, Trình Chi Ngôn quay đầu nhìn cô khẽ cười một phen, sau đó đưa tay sờ sờ đầu của cô, trong thanh âm mang theo nồng đậm sủng nịch hỏi: "Đang nói chuyện cái gì a??"
"Đang nói chuyện... Đồ trang điểm..." Trong đôi mắt Tiểu Thỏ tràn ngập đủ loại dấu chấm hỏi.
"Trình tổng." Đinh Tiểu Nhiễm cười tít mắt nhìn anh, thanh âm kiều mỵ nói: "Em cảm thấy màu da chị dâu trắng như vậy, hẳn là cực kỳ thích hợp màu son môi đỏ thẫm, lần sau em đưa chị dâu một cây."
Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua cánh môi Tiểu Thỏ hồng nhuận, mỉm cười lắc đầu nói: "Không cần, cô bây giờ còn là học sinh, trong trường học vẫn lại là không cần trang điểm là tốt hơn."
"Nhưng là..." Đinh Tiểu Nhiễm còn muốn nói tiếp chút gì, Trình Chi Ngôn đã
quay đầu đi tiếp tục nói chuyện phiếm cùng Kỷ Lâm Khải.
Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới Đinh Tiểu Nhiễm nhún vai, buông buông tay nói: "Anh không cho tôi trang điểm."
"..." Đinh Tiểu Nhiễm cắn môi nhìn Tiểu Thỏ một lúc lâu, không nói chuyện.
Tiểu Thỏ quay đầu lại, tiếp tục cao hứng dùng bữa.
Qua một lúc lâu sau cô liền nghe được Đinh Tiểu Nhiễm thở dài một hơi, làm như bất đắc dĩ hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Làm nữ nhân a, phải có ý thức bản thân, không thể người đàn ông thích ngươi cái dạng gì ngươi nên cái dạng đó, người sao, khẩu vị dù sao vẫn thay đổi, hôm nay anh thích ngươi đơn thuần không trang điểm, nói không chừng ngày mai liền sẽ thích môi đỏ mọng rồi."
"..."
Tiểu Thỏ ăn đồ ăn, nghe lời cô nói, chỉ cảm thấy trong lòng ngũ vị( năm vị) lẫn lộn.
Vị đại tỷ này, cô là cố ý tới cằn nhằn cùng tôi, để cho tôi không đói bụng không có tâm tình ăn cơm sao??
Vừa rồi tôi vào, địch ý mãnh liệt trong ánh mắt cô kia thực cho là tôi không có thấy sao??
Còn có lúc cô nhìn chằm chằm anh nước chanh nhà tôi, ánh mắt đều đã chứa lục quang (ánh sáng xanh), cô nghĩ rằng tôi là người mù sao??
Tiểu Thỏ đem một miếng sườn lợn cuối cùng ăn luôn, sau đó quay đầu lại nhìn Đinh Tiểu Nhiễm, cười tít mắt nói: "Tôi cảm thấy cô nói có đạo lý, nhưng mà, anh nước chanh chính là thích tôi như vậy, có biện pháp nào a, ai, tôi cũng thích anh có thể thích môi đỏ mọng a, như vậy tôi có thể có được son môi đầu tiên trong đời rồi."
"..."
Lần này đến phiên Đinh Tiểu Nhiễm hết chỗ nói rồi.
Sau một lúc lâu, cô cắn chặt răng, hướng tới Tiểu Thỏ nói thẳng: "Cô cũng đừng quá
đắc ý, hiện tại những nhóm người công ty này đều đã thích tìm nữ sinh viên thanh thuần cùng bọn họ tham gia tiệc rượu, tham gia hoạt động."