Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 466: Đều là thần giúp đỡ 2

Editor: Quỳnh Nguyễn

Nữ sinh kia vẻ mặt nghiêm túc nhìn anh nói: "Thầy giáo Thân, không cần nói, cái đề bài này em đột nhiên đã hiểu, đây là câu bị động, đúng không??"

"..." Thân Tử Hạo chỉ cảm thấy khóe miệng mình giật giật.

Nữ sinh kia lại đè thấp thanh âm hướng tới Thân Tử Hạo nói: "Thầy giáo Thân, mau, thừa dịp trước khi vào học, nhanh đi nói chuyện một chút cùng thầy giáo Trình, bồi dưỡng tình cảm!!"

Bồi dưỡng em gái em!!

Nếu không bởi vì cô gái này là học sinh mình, Thân Tử Hạo thật muốn lớn tiếng hướng tới cô kêu lên một câu như vậy.

Anh bất đắc dĩ lắc đầu đứng dậy, đi đến bục giảng trước mặt cầm lấy sách tiếng Anh chính mình, hướng tới Trình Chi Ngôn nghiêng dựa cửa phòng học lộ ra một cái tươi cười cổ quái, sau đó liền định trực tiếp từ bên cạnh anh đi qua.

Không nghĩ tới Trình Chi Ngôn vậy mà híp đôi mắt xinh đẹp, đánh giá trên dưới anh một phen, thanh âm cười như không cười hướng tới anh nói: "Hôm nay thầy giáo Thân ăn mặc phong nhã."

Bước chân Thân Tử Hạo lập tức liền dừng lại.

Anh giống như cảm giác được phía sau có mấy chục ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm anh cùng Trình Chi Ngôn, nhưng mà anh chỉ có thể giật nhẹ khóe miệng hướng tới Trình Chi Ngôn xấu hổ nở nụ cười một chút nói: "Thầy giáo Trình hôm nay không phải cũng phong nhã sao??"

"Tôi vẫn đều phong nhã." Trình Chi Ngôn nói khoác không ngượng nhìn Thân Tử Hạo cười nói "Nhưng mà thầy giáo Thân đẹp trai, quả nhiên vẫn là so sánh mới có thể nhìn ra được, vài ngày trước mặc áo hoa quần đùi kia quả thật không làm sao thích hợp."

Oa oa oa!!

Thầy giáo Trình cấp thầy giáo Thân tràn ngập ý kiến yêu mến!!

Các học sinh xung quanh tỏa ra bọt khí màu hồng, hai mắt nhìn chằm chằm hai người.

"Cảm ơn thầy a! Đây xem như khen ngợi tôi sao??" Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Chi Ngôn, vẻ mặt không biết nói gì.

"Anh có thể hiểu như vậy." Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, động tác tao nhã đi lên bục giảng, cầm sách vật lý trong tay đặt xuống, sau đó quay đầu lại nhìn anh cười tít mắt nói: "Như thế nào, còn không nỡ rời khỏi lớp chúng ta sao?? Muốn tìm cái ghế ngồi xuống hay không, dự thính tiết học vật lý của tôi một chút??"

"Muốn muốn, nhất định muốn."

Thân Tử Hạo còn chưa kịp trả lời nhóm người lớp học đã cướp trả lời giúp anh.

Đặc biệt một vị nam sinh ngồi ở hàng trước đã lập tức chạy đến cửa trước phòng học, "Ầm" một tiếng đóng cửa lại, sau đó hướng tới Thân Tử Hạo cười hắc hắc, lại trở về trên chỗ ngồi của mình.

"Thầy giáo Thân, em ghế lấy giúp thầy rồi!" Nam sinh ngồi ở phía sau phòng học không biết từ chỗ nào vậy mà thật sự tìm ra một cái ghế đặt ở phía sau phòng học, hướng về phía anh khua tay nói: "Mau tới đây ngồi bên này!!"

....

Thân Tử Hạo cảm thấy được....

Chính mình từ trước đến nay sau khi đến Nhất Trung dạy học trong lòng đều không có hoảng sợ...

Đây rốt cuộc là cái tiết tấu gì a...

Anh đem ánh mắt cầu cứu chuyển hướng Trình Chi Ngôn, chỉ cầu anh có thể cho chính mình một con đường sống.

Nhưng mà Trình Chi Ngôn hướng tới anh mỉm cười thanh âm nhàn nhạt mà nói: "Nếu các học sinh đều hi vọng anh ở lại nghe một tiết vật lý vậy không bằng thầy liền ở lại đi, xem ra bọn họ thật đúng là không nỡ để thầy đi."

"..."

Không nỡ em gái cậu!