Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 441: Tắm rửa giúp em 3

Editor: Quỳnh Nguyễn

" Nhưng mà một lời hứa quân tử giá trị nghìn vàng, nói qua mà nói làm sao có thể không tính toán gì hết a??" Trình Chi Ngôn tiếp tục vẻ mặt bình tĩnh nhìn cô mỉm cười nói: "Lại nói chỉ là tắm rửa một cái mà thôi, rất nhanh."

Rửa, cái, tắm, mà, đã...

Tiểu Thỏ còn chưa nghĩ ra tiếp tục phản bác mà nói, cả người đã bị Trình Chi Ngôn kéo vào buồng vệ sinh, cũng thuận tay đóng cửa lại.

Trong không gian đóng kín, hai người Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn liền đứng ở bên cạnh bồn rửa tay mắt to trừng mắt nhỏ giằng co.

"Cởϊ qυầи áo a." Trình Chi Ngôn hướng tới Tiểu Thỏ hơi hơi nhíu mày, ngữ khí thản nhiên nói.

"..."

Ánh mắt Tiểu Thỏ thẳng tắp nhìn anh.

Cô cô cô, cô như thế nào không biết xấu hổ cởϊ qυầи áo ở trước mặt anh a...

"Muốn anh giúp đỡ?" Trình Chi Ngôn thấy cô hồi lâu không nhúc nhích, trực tiếp đưa tay hướng tới ở bên ngoài quần áo thể thao cô đưa tới.

" Đừng." Hai tay Tiểu Thỏ vội vàng ôm lấy quần áo mình, dở khóc dở cười nhìn Trình Chi Ngôn nói: "Thật sự... Tự em tắm là được, em lấy cái băng ghế ngồi ở chỗ kia, tuyệt đối sẽ không để cho nước dính vào đầu gối chính mình, em thề."

"Vậy sao." Trình Chi Ngôn ý cười đầy mặt nhìn cô nói: "Xin hỏi băng ghế ở nơi nào?"

"Ở đây... Ở đây..."

Tiểu Thỏ tìm băng ghế trong truyền thuyết kia, nhưng mà ánh mắt của cô dạo qua một vòng trong phòng vệ sinh cũng không có thấy bóng dáng băng ghế.

"Dưới lầu!! Ngày hôm qua em di chuyển đến dưới lầu giúp mẹ hái rau!" Tiểu Thỏ đột nhiên vỗ tay một cái, hướng tới Trình Chi Ngôn lớn tiếng nói.

"A......" Trình Chi Ngôn gật gật đầu, hướng tới cô giơ giơ cằm lên, vui sướиɠ khi người gặp họa nói: "Chính em xuống lấy??"

"..."

Trong mắt Tiểu Thỏ oán giận nhìn anh.

" Cái gì! Anh rõ ràng thấy em là người bệnh a, anh không thể lấy giúp em một chút sao!?"

"Không thể." Trình Chi Ngôn lắc đầu, hai tay ôm ngực hướng tới Tiểu Thỏ nói: "Bởi vì anh không hề tán thành tự em tắm."

"..."

"..."

Trong phòng vệ sinh nhất thời lại rơi vào một mảnh xấu hổ trầm mặc.

"Anh..." Tiểu Thỏ trầm mặc rất lâu rốt cục nhịn không được ngẩng đầu lên, đôi mắt mang theo một chút ý tứ bỡn cợt hướng tới Trình Chi Ngôn trêu chọc nói: "Anh nước chanh, anh sẽ không chính là muốn tự mình tắm rửa cho em đi??"

"Đúng vậy." Trình Chi Ngôn không biết ngượng liền gật gật đầu, trực tiếp lên tiếng.

Anh trả lời thẳng thắn như vậy, Tiểu Thỏ vậy mà trong khoảng thời gian ngắn không biết nên nói cái gì cho phải rồi.

"Nếu không có băng ghế, em lại không thể tắm rửa, vậy cũng chỉ có thể do anh tới giúp em rồi." Trình Chi Ngôn mỉm cười, đưa tay mở vòi nước bên trong bồn rửa tay ra, chỉnh nước ấm, sau đó quay đầu nhìn về Tiểu Thỏ nói.

" Vậy anh thả nước bên trong bồn rửa tay làm gì?" Tiểu Thỏ có chút không quá rõ ràng nhìn anh, chẳng lẽ không phải tắm vòi sen sao??

" Tắm vòi sen làm sao anh tắm giúp em" Trình Chi Ngôn vẻ mặt buồn cười nhìn cô nói: "Quần áo trên người anh sẽ bị ẩm ướt, hay là nói thực ra em muốn cùng anh tắm... Tắm uyên ương?"

"Làm sao có thể!?"

"Sao lại không được." Trình Chi Ngôn đưa tay kéo cái khăn mặt hồng nhạt xuống, thuận tay ném vào bồn rửa tay, thản nhiên nói: " Anh dùng khăn nóng lau trên người giúp em một chút, ít nhiều sẽ cảm thấy dễ chịu một chút, mấy ngày nay em vẫn là không cần tiến vào tắm vòi sen tốt hơn."

" Dùng khăn nóng lau a..." Tiểu Thỏ nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi.