Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc

Chương 103: Dịu dàng với mình em (3)

"Chúc ngủ ngon...." Trình Chi Ngôn cúi đầu lên tiếng, ngón tay nhẹ nhàng lướt qua mái tóc đen của cô.

Tắt đèn bàn ở đầu giường, căn phòng bèn giảm bớt lượng ánh sáng.

Trình Chi Ngôn trở lại ngồi trước bàn học, nhìn vở bài tập trên bàn, khóe môi cong lên mà chính anh cũng không phát hiện, sau đó cầm lấy bút bi trên bàn tiếp tục làm bài tập.

Sau khi cô giáo Đinh rời đi, ngày hôm sau giáo viên Ngữ Văn mới đã đến.

Tiểu

Thỏ ngồi trên lớp học, nhìn giáo viên Ngữ Văn mới tới đứng ở trên bục giảng.

À.... Xem ra giáo viên mới tới, tuổi hình như lớn hơn một chút so với cô giáo Đinh, tóc của cô ấy không đẹp bằng cô giáo Đinh, dáng vẻ cô ấy cũng không có xinh đẹp như cô giáo Đinh, giọng nói của cô ấy cũng không cdễ nghe như cô giáo Đinh, quan trọng nhất là, nhìn cô ấy thật là hung dữ mà...

Tiểu

Thỏ ngồi phía dưới, chu miệng có chút không vui, cho như thế nào, cô vẫn thích cô giáo Đinh nhiều một chút.

"Từ nay về sau, cô chính là giáo viên Ngữ Văn của các em kiêm chủ nhiệm lớp, cô họ Ngụy, các em có thể gọi là cô giáo Ngụy." Giáo viên mới viết họ mình lên bảng, sau đó xoay người lại nhìn tất cả học sinh nói: "Hi vọng chúng ta chúng ta có thể chung sống vui vẻ."

Trình Thi Đồng ngồi bên cạnh

Tiểu

Thỏ dùng khuỷu tay huýt

Tiểu

Thỏ, sau đó thấp giọng nói: “Cô giáo Ngụy này xem ra thật hung dữ mà ..."

"Đúng vậy..."

Tiểu

Thỏ không chút để ý trả lời một câu.

Cô quay đầu đi, trên cành cây ngoài cửa sổ phòng học, một một chiếc lá cũng không có.

Lúc gặp cô giáo Đinh lần đầu tiên, ngoài cửa sổ là một khoảng xanh um tươi tốt, cô ấy đứng ở trên bục giảng, nhìn tất cả học sinh cười, tươi cười ngọt ngào lại thân thiết.

Mà bây giờ trước mắt ....

Tiểu

Thỏ thở dài một hơi.

"Nơi này có một bảng điều tra, bây giờ phát ra, hi vọng tất cả học sinh có thể lấy về để cha mẹ giúp đỡ điền một chút, cũng tăng thêm một chút hiểu biết của cô với mọi người." Cô giáo Ngụy đứng trên bục giảng, từ trong túi lấy ra một xấp giấy, chia làm bốn phần, phát cho các học sinh ngồi hàng thứ nhất, để cho bọn họ truyền ra phía sau, "Tốt nhất là tối hôm nay điền xong, buổi sáng ngày

mai

nộp cho cô."

Tiểu

Thỏ nhận bảng từ bạn học ngồi trước mình, bản thân lại cầm một tờ đưa cho Trình Thi Đồng, sau đó tiếp tục truyền ra phía sau.

Cô cúi đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy mấy nội dung trên bảng, theo thứ tự là họ và tên, giới tính, ngày tháng năm sinh, địa chỉ gia đình, tên cha mẹ, còn có công việc cha mẹ.

Cuối cùng còn có một chút nội dung ý kiến đối với công tác dạy học linh tinh.

“Bây giờ, tất cả các em lấy bảng xong rồi?" Cô giáo Ngụy đứng trên bục giảng, nhìn tất cả học sinh, sau đó gõ xuống bàn trên bục giảng nói: "Được rồi, cất lai đi, bây giờ chúng ta bắt đầu học..."

Tiểu

Thỏ bỏ bảng vào trong túi xách, mở sách ngữ văn ra bắt đầu nghe giảng.

Lúc tan học,

Tiểu

Thỏ bị cô giáo Ngụy gọi lại.

Cô có chút sợ sệt ngẩng đầu, nhìn cô giáo Ngụy đứng trước mặt mình, không biết cô ấy gọi mình ở lại để làm gì nhỉ.

"Em chính là Bạch

Tiểu

Thỏ? Đại diện cho môn Ngữ văn?" Cô giáo Ngụy cúi đầu nhìn

Tiểu

Thỏ thuận miệng hỏi.

"Vâng ạ."

Tiểu

Thỏ gật đầu.