Editor: May
Lạc Ương Ương chủ động khiến ánh mắt Phong Thánh căng thẳng, lập tức biến bị động thành chủ động cường thế hôn lên.
Trong lúc môi lưỡi dây dưa, bầu không khí lửa nóng quanh quẩn ở quanh thân hai người, nhiệt độ cơ thể cũng càng lúc càng lên cao.
“Ưm……” Sườn xám rơi xuống đất, khuôn mặt nhỏ của Lạc Ương Ương hồng đến say lòng người.
Lý trí nói cho cô biết, ở cổ trạch thân thiết quá mức nguy hiểm, bọn họ không thể như vậy.
Nhưng mà, cô lại không đành lòng cũng không muốn đẩy Phong Thánh ra.
“Bảo bối……” Một đôi mắt lạnh của Phong Thánh giống như bắt lửa, môi lưỡi lửa nóng lại hôn lên lần nữa.
Lạc Ương Ương nhiệt tình hôn trả, ý đồ cởi bỏ kiểu áo Tôn Trung Sơn của Phong Thánh.
Chưa từng cởi qua kiểu áo Tôn Trung Sơn của đàn ông, trong khoảng thời gian ngắn cô không thể nào xuống tay, giày vò đến Phong Thánh càng thêm thú huyết sôi trào.
“Đáng chết!” Phong Thánh bắt lấy tay nhỏ tác loạn của Lạc Ương Ương, hai ba lần dùng tốc độ nhanh nhất bỏ đi kiểu áo Tôn Trung Sơn.
Nhìn thấy đường cong cơ bắp tràn ngập sức bật, da thịt bày ra màu đồng cổ mê người của Phong Thánh, Lạc Ương Ương đột nhiên liền thẹn thùng che khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lại.
Trời ạ, rất muốn ăn đậu hủ Phong Thánh, có phải cô trở nên hư hỏng rồi không.
Phong Thánh nhìn Lạc Ương Ương thẹn thùng say lòng người dưới thân, mắt lạnh cuồng bá, tất cả đều là tràn đầy du͙© vọиɠ chiếm hữu.
“Che mặt làm gì? Hiện tại biết sợ? Đã muộn!” Cuồng vọng cười tà ác với Lạc Ương Ương, Phong Thánh liền như sói đói mãnh nhào lên.
“Từ từ……” Lạc Ương Ương vốn định nói, anh còn chưa có làm tốt biện pháp an toàn, nhưng chưa nói xong đã bị Phong Thánh nuốt vào trong bụng.
“Chờ không kịp!” Phong Thánh vừa hôn, vừa bá đạo chận trở về.
Ở dưới cường hôn của Phong Thánh, Lạc Ương Ương hoàn toàn không có chút sức lực chống cự, chỉ có thể bị động hôn trả.
Đang lúc hai người dây dưa đến khí thế ngất trời khó phân khó bỏ, cửa phòng đột nhiên đã bị gõ vang.
‘ Cốc! Cốc cốc! ’ tiếng gõ cửa dồn dập, người ngoài cửa vỗ thật sự gấp, đây cũng không phải tiếng gõ cửa ôn hòa.