Editor: May
Trì Hoan bĩu môi, "Chẳng lẽ tôi không muốn cho anh trở về ngủ, anh liền không quay về?"
Không phải da mặt của anh luôn luôn rất dày ư.
Huống chi đó là phòng ngủ của anh, giường của anh.
Mặc Thời Khiêm nghe cô trả lời, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn dưới tóc dài của cô, cúi đầu một lần nữa, tầm mắt lại trở xuống đến trên sách.
Trì Hoan, "..."
"Mặc Thời Khiêm."
Anh thản nhiên nói, "Em ngủ trước đi."
Trì Hoan đứng không hề động, lại nhìn sách anh đang xem trong tay, kéo môi đỏ mọng, "Sau khi Katy kết hôn với bác sĩ, bởi vì bất mãn và không thú vị, bên ngoài có người tình, cô muốn người tình mang cô đi, nhưng bị cự tuyệt, bác sĩ vì trả thù vợ bên ngoài, mang cô đi nơi dịch tả đang làm loạn, kết quả chính mình nhiễm dịch tả đã chết, đoạn thời gian kia, Katy biết đến chồng của cô là một người đàn ông cao thượng lại trí tuệ, tuy rằng cô kính nể anh, nhưng vẫn là không có biện pháp yêu anh, mãi cho đến bác sĩ chết, cô cũng không thương anh."
Mặc Thời Khiêm ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi nhìn cô, "..."
Kịch xuyên qua đáng xấu hổ, nhưng Trì Hoan có loại kɧoáı ©ảʍ trò đùa dai.
Cô ngước mặt, nhưng hai mắt thực vô tội, "Tôi học biểu diễn, có chút khóa là sẽ giảng phim ảnh, vừa vặn giảng quá chuyện này, tôi phải đi xem tiểu thuyết gốc, à, sau đó Katy còn gặp lại người tình kia, hơn nữa còn lên giường."
Tuy rằng anh xem là bản toàn là tiếng Anh, cô xem là bản phiên dịch.
Nhưng mấy từ tiếng anh《 cái khăn che mặt 》 và hình mẫu trên bìa sách, cô vẫn là nhận thức.
Mặc Thời Khiêm không nhanh không chậm khép sách lại, trên mặt tuấn mỹ nhìn không ra vui giận.
Anh nhìn chằm chằm cô, "Em tới đây."