“Lần đầu tiên thấy mặt?” Lãnh Tư Thần bỗng nhiên tiến đến bên tai cô, gằn từng chữ một hỏi, hơi thở ấm áp ăn mòn cảm quan của cô: “Em xác định?”
Hạ Úc Huân lúc anh đến gần có chút mất tự nhiên và ngượng ngùng, hơi khẩn trương nói: “Nhân vật như Lãnh tổng, nếu không phải bởi vì ngoài ý muốn ngày hôm nay, người dân tầm thường như tôi sao có cơ hội gặp mặt.”
Một người đàn ông tuấn mỹ đến gần mình nói chuyện như vậy, hơn nữa ngữ khí ái muội, cô nếu còn bình tĩnh như nước chẳng phải là quá khiến người hoài nghi.
A, Lãnh Tư Thần, anh cho rằng tôi còn là Hạ Úc Huân đơn thuần ngây thơ năm đó sao?
Những thứ bây giờ, đều là anh dạy tôi! Cũng là anh ép!
Nhìn phản ứng xa lạ không thôi của Hạ Úc Huân, vẻ mặt không hề khác thường, thậm chí liền một chút gợn sóng đều không có, mặt Lãnh Tư Thần thay đổi bất ngờ, ánh mắt âm u như gió lốc giữa không trung, quanh người tản mát một luồng áp suất cường đại hình thành cơ hồ khiến người ta hô hấp đều khó khăn.
Uất Trì Phi cùng Lương Khiêm chôn đầu tận lực giảm bớt sự tồn tại của mình, ngay cả thờ cũng không dám phát ra một tiếng.
Bạn nhỏ Hạ Tiểu Bạch trưởng thành sớm vốn bình tĩnh sắc mặt cũng có chút trắng bệch, cậu lần đầu tiên phát hiện người đàn ông mình sắp sửa đối mặt thì ra cường đại và nguy hiểm như vậy.
Chỉ là một biểu cảm mà thôi, thế nhưng có thể khiến người ta bị cảm giác cường đại đó dồn ép.
Cậu thậm chí có chút hối hận vì hành động xúc động của mình, cậu bây giờ còn quá nhỏ, hoàn toàn không có năng lực chống lại chú kia, bây giờ còn xui xẻo rơi vào tay chú, hậu quả cậu quả thực không dám tiếp tục nghĩ nữa……
Người duy nhất còn bình tĩnh đại khái chỉ có Hạ Úc Huân, nhận thấy được cậu nhóc bên cạnh tay run rẩy, lộ ra vẻ mặt ôn nhu, nhẹ nhàng sờ sờ đầu cậu, nắm chặt tay cậu.
Từ khi nào, chỉ cần một ánh mắt của Lãnh Tư Thần cô liền sẽ hai chân nhũn ra chỉ số thông minh thấp tệ, anh bảo cô đi hướng đông cô không dám đi hướng tây, đi hướng nam tuyệt đối không dám đi hướng bắc.
Mà hiện giờ, cô sở dĩ có thể đối mặt với người đàn ông trở nên càng thêm đáng sợ khủng bố trước mắt, không chỉ là bởi vì phải bỏ đi du͙© vọиɠ mới làm nên đại sự được, càng bởi vì, làm mẹ thì càng phải mạnh mẽ hơn, mà cô là một người mẹ.
Tuy rằng giờ phút này ở đây trong lòng mỗi người đều đã hiện lên vô số ý niệm, nhưng trên thực tế cũng chỉ là mười giây đồng hồ ngắn ngủn.
Ngay lúc không khí căngthẳng chạm vào là nổ ngay, ngay lúc Hạ Úc Huân đều sắp có chút chịu đựng không nổi cơ hồ phải không màng tất cả bế Tiểu Bạch cất bước chạy trốn…
Vẻ mặt Lãnh Tư Thần rốt cuộc từ bất cứ khi nào có thể bùng nổ mưa gió dần dần bình ổn, thẳng đến khi hoàn toàn khôi phục vẻ bình tĩnh trước đó.
Thời gian mấy chục giây ngắn ngủn này, ai cũng không biết trong lòng Lãnh Tư Thần rốt cuộc đã trải qua cái gì, chỉ biết là không khí xung quanh trong phút chốc lưu thông, bọn họ rốt cuộc có thể thở bình thường.
Hạ Úc Huân vẫn luôn bất động thanh sắc mà chú ý vẻ mặt Lãnh Tư Thần, thấy ánh mắt anh nhìn mình từ cực nóng đến mức có thể đem người ta hòa tan thành tro bụi, đến biến thành một bộ nhìn người xa lạ, lòng cũng dần dần thả lỏng.
Anh…… Bộ dáng này là tin tưởng mình sao?
Rốt cuộc cô tự nhận biểu hiện hôm nay cho dù không có được trăm phần trăm cũng đã làm được 99%, anh không có lý do nào nhận ra cô mới đúng.
về phần Tiểu Bạch, tuy rằng khuôn mặt quá mức gây chú ý, nhưng rất nhiều cậu bé lai đều vô cùng đẹp, chỉ là trong trường hợp lúc ấy, mọi người theo bản năng liền đem Tiểu Bạch cùng Lãnh Tư Thần liên hệ với nhau.
Đại não Hạ Úc Huân nhanh chóng chuyển động, cơ hồ đã nghĩ tới sau khi trở về nghĩ cách tìm người nước ngoài đẹp trai mắt làm lá chắn.