Lãnh Tư Thần xoa xoa ấn đường, sau đó đi về phía Hạ Úc Huân.
Hàn Khải Vũ ở phía sau kêu, “Chú ý ta điều kiện!”
Lúc tất cả mọi người đang xem trò hay, Lãnh Tư Thần đi đến trước mặt Hạ Úc Huân, nhìn cô ngủ đến vẻ mặt điềm mỹ, không hề nghĩ ngợi, cúi người, cúi đầu, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà ngậm lấy môi Hạ Úc Huân, đi sâu vào nồng nhiệt hôn……
Hạ Úc Huân đột nhiên bị cảm giác hít thở không thông vây quanh, lại vẫn không tỉnh lại, chỉ là có chút thống khổ rêи ɾỉ vài tiếng.
Vì thế, Lãnh Tư Thần đành phải hạ độc khẩu.
“Ưm, đau……”
“Lãnh Tư Thần, anh giống pudding……” Hạ Úc Huân nỉ non chỉ có Lãnh Tư Thần nghe hiểu.
Sau đó, cô rốt cuộc mở con ngươi sương mù mênh mông, khoảnh khắc lông mi rung động, khóe môi Lãnh Tư Thần nhếch lên, sau đó lập tức rời đi, trở lại chỗ cũ.
Mà Hạ Úc Huân còn không biết đã xảy ra chuyện gì, mê man mà chớp mắt, sờ sờ môi mình, sao lại cảm giác bị gặm một cái? Vì cái gì tất cả mọi người đều nhìn cô?
Còn nữa, vì cái gì mặt Renault đen như vậy?
“Khụ, Lãnh tổng quả nhiên cao minh! Bái phục bái phục!” Hàn Khải Vũ xem thế là đủ rồi, tiếp theo bắt đầu ảo não, nói: “Xem ra vẫn là điều kiện của tôi không đủ hà khắc, lần sau đổi thành không thể dùng bất cứ bộ phận nào trên cơ thể chạm vào! Sai lầm thật sai lầm……”
Đây chỉ là trò chơi mà thôi, cho nên, đối với hành vi ngoài dự đoán của Lãnh Tư Thần, tất cả mọi người đều la hét ầm ĩ ồn ào lăn lộn qua.
Bạch Thiên Ngưng cũng vui đùa theo, chỉ là, cười rất gượng ép.
“Úc huân, lại đây cùng nhau chơi đi!” Hàn Khải Vũ hô.
“Đúng đó, cùng nhau chơi đi! Không có cô bớt bao nhiêu lạc thú!” Murphy hưng phấn qua đi đem Hạ Úc Huân mơ mơ màng màng kéo đến bên cạnh ngồi xuống, đối diện chính là Lãnh Tư Thần cùng Bạch Thiên Ngưng.
Renault rất nhanh liền sửa sang lại cảm xúc, ngồi xuống bên cạnh Hạ Úc Huân, Renault vừa gia nhập, không khí càng nhiệt liệt.
Vì thế, Hạ Úc Huân vẫn không thể may mắn thoát nạn, hung hăng bị kéo qua.
Hơn nữa rất bi thảm nhiều lần rút phải quân nhỏ nhất, những người này vấn đề phải hỏi, đề xuất trừng phạt cũng mỗi cái đều muốn làm cô hộc máu.
Hàn Khải Vũ không có hảo ý mà vuốt cằm, nhìn từ trên xuống dưới cô, hỏi: “Trên người của cô…… Bọ phận nào mẫn cảm nhất? Phải thành thật trả lời nha!”
Lãnh Tư Thần như suy tư gì mà nhìn chằm chằm vào vành tai xinh xắn cúa Hạ Úc Huân.
Hạ Úc Huân trả lời: “Tôi hình như không có nơi nào mẫn cảm a! Anh chạm vào nách tôi tôi đều sẽ không cười!”
Hàn Khải Vũ lắc đầu ai oán:“Ai! Chưa khai phá, chưa khai phá a!”
Nha đầu này, lúc anh chạm vào, rõ ràng mặc kệ chạm vào chỗ nào, cô đều sẽ run rẩy đến đáng yêu.
Hạ Úc Huân trong lúc vô tình tiếp xúc ánh mắt mang chút tà ý của Lãnh Tư Thần, không khỏi một trận lửa đốt bên tai, tên kia, lại suy nghĩ thứ tà ác gì.
Tới nửa đêm gần về sáng, không khí đã có chút lạnh, Murphy quyết định có chút hăng hái, hưng phấn mà kiến nghị nói, “Chúng ta đổi cách chơi đi! Từ bây giờ người rút được con số nhỏ nhất sẽ cởϊ qυầи áo cho người đầu tiên bên phải mình, lượt tiếp theo sẽ mặc vào cho người kia! Thế nào? Cái này không tồi chứ? Ha ha ha……”
Hạ Úc Huân thực bất hạnh mà nói: “Làm ơn, nếu bên phải người kia là phụ nữ thì sao?”
Murphy không thèm để ý nói, “Phụ nữ…… Phụ nữ thì cởϊ áσ ngoài! Đàn ông cởi sạch thân trên mới thôi!”
“Được được!”
Lập tức bắt đầu có người hưng phấn ăn ý, toàn phòng lửa nóng đến mức có chút mất khống chế.
Hàn Khải Vũ khẩn trương không thôi mà kéo lại quần áo mình, dùng ánh mắt nhìn sắc lang nhìn Murphy, nói: “Murphy, cô quá sắc!”