Âu Minh Hiên hôm nay mặc áo sơmi đen, nút áo không kềm chế được mà mở ra ba nút, tướng mạo kia ngày thường cũng đã đủ yêu nghiệt, lúc này càng mị hoặc đến mức ghê người.
Thần sắc anh nhàn nhã một tay chống cằm, cười khanh khách mà nhìn cô, ý cười lại không thông nơi đáy mắt, “Nếu tôi không đoán sai, cô lần này tới, không phải bởi vì hối hận đã đem tôi đẩy qua cho người phụ nữ khác, mà là vì Sunshine của cô đúng không?”
Không để Hạ Úc Huân kịp mở miệng, anh ngay sau đó nói: “Tôi có thể lùi lại thời gian giao hàng, có thể cho Lãnh Tư Thần lần này sẽ không chết quá thảm, có thể đáp ứng mục đích lần này cô tới tìm tôi, chỉ cần…… Cô đáp ứng tôi một điều kiện.”
Trước mắt Âu Minh Hiên vẫn là Âu Minh Hiên, nhưng lại khiến cho người ta có một loại cảm giác cực kỳ xa lạ, Hạ Úc Huân kiềm nén bất an trong lòng xuống, do dự một lát sau thật cẩn thận hỏi, “Điều kiện gì?”
Cuối cùng, câu nói đầu tiên của cô đã xác định toàn bộ suy đoán trong lòng anh, tổn thương tim anh, thậm chí ngay cả một chút do dự cũng không có.
Hạ Úc Huân nói ra, Âu Minh Hiên tự giễu mà cười lạnh một tiếng, ngón tay có tiết tấu gõ mặt bàn, thong thả ung dung nói, “Điều kiện chính là……for-one-night!”
Hạ Úc Huân đầu tiên là sửng sốt, sau khi thay đổi ngôn ngữ ngắn ngủi là vẻ mặt hoàn toàn không thể tin nổi: “Học trưởng……”
Âu Minh Hiên hiển nhiên thực hài lòng với vẻ mặt khϊếp sợ của cô, chậm rãi đứng lên, như dã thú săn mồi, lười biếng mà tà mị từng bước một đến gần cô, nói:“Bảo bối, vì cái gì lại có vẻ mặt như vậy?”
“Học trưởng, anh làm sao vậy?” Cái loại cảm giác xa lạ mà nguy hiểm này càng ngày càng cường liệt, Hạ Úc Huân hoảng hốt không thôi, lảo đảo mà lui về phía sau, Âu Minh Hiên như vậy thật sự đáng sợ.
Âu Minh Hiên mãnh thế với trước một bước ôm eo cô, ngăn đường cô trốn, tiếp theo, hơi hơi cúi người, ở bên tai cô hơi thở có pha lẫn mùi rượu vang đỏ hơi say, nói: “Cô không phải vì anh ta cái gì đều có thể làm sao? Không phải có thể vượt lửa qua sông không màng tất cả sao? Hiện tại chỉ để cô bồi tôi một đêm mà thôi, đều phải do dự lâu như vậy? A, xem ra, cái tình yêu mà cô đối với anh ta cũng chỉ có vậy thôi! Hạ Úc Huân, cô thật dối trá! Không chỉ có dối trá, còn…… Tàn nhẫn đáng giận!”
Hạ Úc Huân đầy mặt khϊếp sợ, không thể tin những lời như vậy là từ miệng Âu Minh Hiên mà ra, cô đã phân biệt không rõ ràng lắm người trước mắt rốt cuộc có phải học trưởng của cô hay không.
Thanh âm cô run rẩy đến không thành dáng vẻ gì, nói: “Học trưởng, anh…… Anh rốt cuộc làm sao vậy?”
“A, biết không? Cô chính là dùng dáng vẻ vô tội đáng thương này để mê hoặc tôi, khiến tôi hết lần này đến lần khác không đành lòng với cô, hết lần này tới lần khác bị cô tổn thương trở thành một tên ngốc!”
“Tôi không có!” Hạ Úc Huân hô hấp dồn dập.
“Không có? Vậy cô hiện tại đang làm cái gì? Thật là điềm đạm đáng yêu a! Cô chính là dùng vẻ mặt như vậy làm tôi trở nên lung tung rối loạn! Như thế nào? Chỉ là cùng tôi một đêm mà thôi là có thể giúp A Thần của cô giải quyết phiền toái lớn như vậy, cô không thiệt thòi……”
Anh ấy không phải học trưởng! Không phải! Không phải! Không phải! Hạ Úc Huân điên cuồng mà lắc lắc đầu.
Giây tiếp theo, cô vừa kích động, vừa ngẩng đầu, đầu lập tức đập vào cằm Âu Minh Hiên đang đưa tới, Âu Minh Hiên chuẩn bị không kịp, đau đến mày nhíu chặt.
Nhìn vẻ mặt thống khổ của Âu Minh Hiên, Hạ Úc Huân trong khoảng thời gian ngắn cũng đã quên phát hỏa, cuống quít tiến lên, vừa xoa cằm anh, một bên ảo não không thôi nói, “Thực xin lỗi thực xin lỗi! Học trưởng anh không sao chứ? Có đau hay không? Đều do đầu tôi quá cứng! Thực xin lỗi……”
Cô xoa xoa phát hiện nhiệt độ cơ thể anh không quá thích hợp, tay nhỏ từ cằm chuyển qua trán anh, sau đó nhịn không được kinh hô ra tiếng, “Như thế nào nóng thành như vậy? Anh phát sốt?”