Cứ như vậy qua hai ngày, Nam Cung Mặc vui đến quên cả trời đất, không chút nào có ý muốn rời khỏi.
Hạ Úc Huân cũng lười quản cậu, tựa như Lãnh Tư Thần nói, dù sao cô vô tài lại vô sắc, không có gì để người khác mưu đồ.
Lại nói, nuôi cực phẩm tiểu thụ kia vẫn còn cao cấp hơn nhiều so với nuôi chó mèo.
Phúc lợi như vậy cũng không phải mỗi ngày đều có, chờ ba nghỉ phép trở về, cậu không muốn đi cũng không được.
Hôm nay, Hạ Úc Huân đang đứng chỉ huy Nam Cung Mặc đang đứng trên ghế đem bóng đèn hỏng thay đi, di động trong túi đột nhiên vang lên.
“Alo, Annie, chuyện gì a!”
Mới vừa nhận điện thoại liền nghe Annie không ngừng lặp lại nói, “Tiểu hạ, tôi sắp điên rồi! Tôi sắp điên rồi! Tôi sắp điên rồi!”
“A! Như vậy a! Vậy cô gọi nhầm số rồi, cô hẳn là phải gọi vào số bệnh viện tâm thần mới đúng.” Hạ Úc Huân liền cấp bách mà nói.
Annie đầu bên kia vẫn liên tục phấn khởi, nói: “Tiểu Hạ, cô có biết tôi hôm nay nhìn thấy ai không?”
“Siêu Xayda?”
“Hạ Úc Huân! Cô nghiêm túc một chút cho lão nương, đây chính là chuyện liên quan đến chung thân đại sự của lão nương.” Annie tức giận.
“Được rồi được rồi! Nương nương ngài nói ngài nói đi, nô tỳ lắng nghe.”
“Mấy ngày này chúng ta cùng tập đoàn Âu thị hợp tác một hạng mục, hôm nay tổng giám đốc bọn họ tới công ty chúng ta.” Đầu kia điện thoại Annie trong không gian nhỏ hẹp của buồng vệ sinh kích động mà qua lại.
“Tổng giám đốc tập đoàn Âu thị a! Mới vừa nhận chức vụ công ty không bao lâu sao? Thế nào? Lại bị mê hoặc?”
Một chữ khiến cho Annie mắt trợn trắng, nói: “Người ta lần này là nghiêm túc!”
“Cô lúc nào không phải nghiêm túc, trước đó vài ngày không phải còn mê Lãnh Tư Thần đến thần hồn điên đảo sao?”
“Lãnh Tư Thần quá lạnh, không phải gu của tôi!” Annie mặt không đổi sắc mà phản bác.
“Khinh bỉ cô! Cũng không biết là ai cả ngày ở bên tai tôi nói Lãnh Tư Thần đóng băng linh hồn ngàn năm tịch mịch đang triệu hoán cô đến sưởi ấm cho anh ta!”
Đối với háo sắc của Annie, Hạ Úc Huân sớm đã chết lặng.
Có một đoạn thời gian, Annie đối với Lãnh Tư Thần điên cuồng vô cùng, điên cuồng nhiệt tình làm hại cô đều bắt đầu hoài nghi chính mình có trong tưởng tượng mà yêu Lãnh Tư Thần như vậy hay không.
Hiện tại cô có thể an ủi chính mình, Annie nói nhất thời điên cuồng, mà cô lại là nhiều năm chấp nhất, nhưng hiện tại…… Ai, không nghĩ nữa!
Annie nghe vậy ho nhẹ một tiếng nói, “Làm ơn đi, tôi khi đó nào biết đâu rằng anh ấy là tòa băng sơn vạn năm a! Tôi chỉ nhìn thấy là một góc băng sơn, dưới dòng nước kia đang cất giấu nói không chừng còn có toàn bộ dãy Himalayas a! Cô vẫn là tha cho tôi đi!”
“Chị, chị rốt cuộc còn muốn nói cho tới khi nào? Tôi sắp chết đói rồi!” Nam Cung Mặc đang dùng chiếc đũa gõ chén, ai oán mà nhìn cô.
Ách, tiểu tổ tông nhà cô ầm ĩ đòi ăn cơm.
Hạ Úc Huân thúc giục nói, “Annie, cô cố ý gọi điện thoại lại đây chính là muốn cho tôi biết cô lại một lần mà di tình biệt luyến sao?”
“Hắc hắc, là như vậy, tiểu hạ a! Cô tốt nghiệp đại học C đúng hay không? Âu Minh Hiên cũng tốt nghiệp đại học C, cho nên……”
Hạ Úc Huân lập tức cắt ngang Annie nói, “Dừng dừng dừng! Cô vừa rồi nói ai?”
“Tổng giám đốc tập đoàn Âu thị Âu Minh Hiên a! Cô hẳn không phải là không biết chứ? Làm ơn đi, ngay cả hiện tại cô không đi làm cũng không cần ngăn cách mọi tin tức về soái ca bên ngoài chứ? Âu Minh Hiên! Âu Minh Hiên a! Tiếp quản Âu thị chưa đầy vài tháng khiến cho công ty vốn dĩ một mảnh hỗn loạn biến thành tươi sáng phồn thịnh như hôm nay a. Thủ đoạn này, kì tài này, mưu lược này, quả thực là Gia Cát Khổng Minh chuyển thế! Ngoại trừ Lãnh Tư Thần cái tên biếи ŧɦái kia, thật chưa thấy qua ai lợi hại như vậy!” Lúc Annie nói hai chữ “Biếи ŧɦái” thanh âm đặc biệt nhỏ, điển hình có tà tâm mà không có gan cướp.