Editor: May
Ánh mắt Minh Mị nhìn chăm chú phương xa, những lời này, không biết cô là đang thuyết phục Sở Ngự Bắc, hau là đàn thuyết phục chính cô.
Sở Ngự Bắc là tín ngưỡng của cô, thật ra, đến chính cô cũng không phân rõ ràng lắm có liên quan đến tình yêu hay không, lại hoặc là, chờ đến cuối cùng, đến chính cô cũng không thể xác định, thành phần tình yêu này có quan trọng hay không.
Nhưng cô biết được là, người như Sở Ngự Bắc vậy, một khi cho cô hứa hẹn liền nhất định sẽ trung thành với hứa hẹn này.
"Nói như thế, anh là đồng ý?” Minh Mị lại hỏi.
Sở Ngự Bắc lắc đầu, “Tôi sẽ không đồng ý.”
Anh ngoái đầu nhìn lại, nghiêm túc mà nhìn Minh Mị, “Đến gặp dịp thì chơi cũng không nghĩ.”
Cùng là đáp án trong dự kiến, Minh Mị cho rằng tâm đã luyện thành tường đồng vách sắt của mình, vẫn là ẩn ẩn đau đớn.
“Anh sẽ đáp ứng.”
Sở Ngự Bắc không rõ vì sao cô ta chắc chắn như thế, xoay người liền đi về phía phòng bệnh
“Trừ phi anh không cần mệnh của ông ngoại anh.” Minh Mị lại bổ sung một câu.
Sở Ngự Bắc rốt cuộc ngừng bước chân, quay đầu lại, “Có ý gì?"
Minh Mị đi ra phía trước, khí tràng cả người sắc bén không ít, “Ý trên mặt chữ, để em nhắc nhở anh, trái tim ông ngoại anh đã tới nông nỗi dầu hết đèn tắt rồi, lần này miễn cưỡng cứu trở về cũng không thể
sinh hoạt giống như một người bình thường, hơi chịu một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chính là đưa lão nhân gia ông đến trên đường hoàng tuyền.”
“Cho dù không chịu một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ nào, ông ấy nhiều nhất cũng chỉ có thể sống hai ba năm.” Minh Mị đi đến đứng trước mặt anh, “Thật ra mấy năm nay, em vẫn luôn làm nghiên cứu trái tim con người, bác sĩ thế giới quyền uy nhất nghiên cứu trái tim con người, đều ở trong nhóm của em, bọn họ đã làm nghiên cứu mấy chục năm.”
“Em tập trung bọn họ một chỗ, mấy năm nay chính em cũng tiêu phí không ít tâm huyết, cuối cùng có chút thành công, em có tin tưởng, trong vòng hai năm, nhất định có thể nghiên cứu chế tạo thành công.”