"A Thánh, em đυ.ng phải Tịch Giản Cận...... Chính là bé trai bị em hôn hồi bé......"
Anh bị một loại khó chịu không giải thích được, cho nên gấp gáp đem cô đẩy ra, xoay người mặc quần áo, trở lại, bị cô cấu véo cho toàn thân là vết thương, đè ép mất mác ở đáy lòng, hướng về phía cô lấy lòng nói: "Em thích thì phải theo đuổi a, theo đuổi không được thì đoạt, anh vĩnh viễn ủng hộ em!"
"Tốt, tốt! A Thánh, em biết ngay là anh đối với em tốt nhất! " cô cười vui mừng, anh nhìn cô khuôn mặt nhỏ sung sướиɠ của cô, chẳng qua là cảm thấy đáy lòng rất đau đớn, rất khổ sở!
Khi đó, chính là anh tự càm dao chặt ngang đoạn tình cảm của anh dành cho cô đi.
Cô nói gì, anh làm cái đó.
Cô xem đến người nào thích Tịch Giản Cận, cũng hướng về phía anh nói: "A Thánh, nữ sinh tên là XXX lớp cách vách toàn viết thư tình cho Tịch Giản Cận, em không muốn nhìn thấy cô ta......"
Anh nói: "Tốt, ngày mai anh liền cua cô ta."
Cô lập tức liếc tròng mắt nói: "Anh cua nổi không?"
"Dĩ nhiên có thể! " anh nói như vậy.
Ngày hôm sau, liền lái xe thể thao, bắt đầu hành động xa hoa cua gái, thiếu nữ kia quả thật một lần bị anh cua được.
Khi đó, anh mới biến thành một tên Play Boy.
Thay bồ như thay áo.
Lúc ban đầu, người nào lại nghĩ tới, toàn bộ đều do một câu nói của cô, lại làm anh hành động như vậy.
Bọn họ cùng nhau ở tại trang viên Bạc Gia, anh nhìn cô bởi vì Tịch Giản Cận, ngọt ngào cười, e lệ cười, tức giận phiền, đều là khả ái như vậy, anh nhìn mà đáy lòng run rẩy, rất nhiều lần đều ảo tưởng, nếu như cô là bởi vì anh thì thật tốt!
Mãi cho đến một ngày...... Cô chưa có trở về trang viên Bạc Gia.
Hôm sau anh mới biết, cô cùng Tịch Giản Cận ở lại với nhau.
Anh một đêm chưa ngủ.
Khi cô về nhà, nhìn anh, mặt tràn đầy ngọt ngào, lôi kéo tay của anh, kể ra tâm sự của thiếu nữ.
"Tịch, buổi tối hôm qua ôm tôi ngủ, anh ấy còn gần gũi em hơn...... A Thánh, em rất khẩn trương, cũng rất sợ......"
Vẫn nhớ được khi đó, ánh nắng tốt đẹp như vậy, mà nụ cười trên mặt cô cũng là tốt đẹp như vậy, duy chỉ có anh, lại như rơi xuống Địa Ngục rồi.