Thiếu Phu Nhân Vô Lại

Chương 847: Tiểu Tịch cầu hôn với Bạc Sủng Nhi ! (14)

Vừa rồi, còn có người nói đùa nói muốn để cầu cho anh cầu hôn, khi đó, cô còn khẩn trương, mang theo một vòng chờ mong, nhìn anh quay người đi, cô tuyệt vọng, coi Tịch Giản Cận sẽ không xuất hiện, anh lại ôm này một bó hoa quả điêu khắc trở lại.

Cô thông minh, trong nháy mắt, đáy lòng mơ hồ khiêu động.

Thậm chí, thần thái của anh, đều nghiêm túc cùng thâm tình như vậy, cô thật coi là...... Anh cầu hôn.

Thế nhưng, không nghĩ tới, lại là tàn nhẫn như vậy.

Tôn nghiêm của cô, đều bị anh giẫm ở dưới chân, cô suýt chút nữa là đứng không vững, nước mắt đảo quanh trong mắt, thế nhưng cô cao ngạo nói cho mình không thể khóc!

Cái người đàn ông này, dù đánh cônhư thế nào, cô cũng không thể khóc!

Cô cắn răng thật chặt, nhìn chằm chằm ánh mắt của anh, yên tĩnh một mảnh.

"Tịch Giản Cận, anh con mẹ nó có phải người hay không! Anh lại nói lời lang tâm cẩu phế như vậy! Xem tôi đánh chết anh không!"

"Tịch Giản Cận, anh khinh người quá đáng, anh nghĩ rằng Bạc Sủng Nhi nhà chúng tôi thích gả cho anh sao, cô ấy có thể coi trọng anh là phúc khí của anh, anh con mẹ nó không biết đủ rồi!"

"........."

Tần Thánh cùng Tô Thần lập tức kích động đứng lên, Dịch Thiển luôn một mực trầm mặc, mắt Thần đều hiện đầy sát khí.

Bạc Sủng Nhi là ai?

Là tiểu công chúa bảo bối của bọn họ, há có thể để cho người khác chà đạp như vậy?

Cũng may có người Tịch gia kịp thời ngăn, nếu không chỉ sợ thật biết xông lên, hoà mình theo Tịch Giản Cận rồi!

"Con mẹ nó! Tịch Giản Cận, anh chờ đó cho tôi, xem tôi và anh không đội trời chung!"

Chung quanh tiếng mắng tiếng gào một mảnh!

Rõ ràng là đang giúp cô hả giận, thế nhưng cô lại cảm thấy hết thảy, đều giống như châm chọc!

Bạc Sủng Nhi một đời một kiếp, chưa từng chật vật không chịu nổi như này.

Thân thể cô mảnh khảnh, cũng bắt đầu run rẩy rồi.

Cô cũng không biết dùng hết bao nhiêu khí lực, nói với đám người bên cạnh, lớn tiếng hô lên!

"Tất cả im miệng cho tôi!"

Trong nháy mắt, toàn bộ yên tĩnh trở lại.

Bạc Sủng Nhi chậm rãi nhắm hai mắt, nửa ngày mới mở ra, nhìn chằm chằm vào đôi mắt Tịch Giản Cận, khuôn mặt của anh vẫn tuấn mỹ phi phàm như cũ, thần thái của anh vẫn thần nhàn như vậy, anh vẫn có thể cho cô cảm giác an tâm.