Editor: May
May mắn đây là đêm khuya, cũng may mắn, gần đây là ngoại ô phía tây thành phố Yến, xe không nhiều lắm. Lãnh Tư Thành điều khiển xe điên cuồng đi tới, cuối cùng, vẫn luôn vọt tới gần sông Yên!
Sau khi xe kinh thiên động địa thắng gấp một cái, ngừng lại ở một chỗ trước mặt cỏ u tĩnh bên sông Yên. Nơi này điểm đầu của cảnh quan sông Yên, bên cạnh còn có một công viên nhỏ u tĩnh, bình thường có không ít người gần đây tới đây tản bộ, tình lữ cũng tới hẹn hò.
Nhưng tới đêm khuya rồi, chung quanh đều không có một người, như là cô đảo, vô cùng an tĩnh!
Xe vừa mới dừng lại, Cố Thanh Thanh liền run run rẩy rẩy mở cửa xe ra, nghiêng ngả lảo đảo bò ra ngoài, xe vọt nhanh chóng làm dạ dày cô sông cuộn biển gầm, khó chịu muốn mệnh.
Khi cô vừa mới thuận khí xong, vừa nhấc đầu, một bàn tay to chợt kéo cả người cô, đυ.ng vào trên cửa xe!
Ngay sau đó, gương mặt âm u của Lãnh Tư Thành, xuất hiện ở trước mặt cô!
Thân thể anh dựa về phía cô, tuy rằng không có tiếp xúc, nhưng đứng gần như vậy, bị ánh mắt anh nhìn gần như vậy, cả người cô đều có một loại cảm giác trái tim sắp nhảy ra từ trong miệng!
Cô đối với Lãnh Tư Thành là thích là khát vọng tới gần, cũng có lo lắng cùng sợ hãi, nhưng trong xương cốt, còn có một cổ tự tôn không muốn cúi đầu cùng khát vọng được anh coi trọng.
Giọng nói nói chuyện của cô đều đang run rẩy, vẫn là ngẩng đầu lên, ngón tay nắm lại, như là cho chính mình lực lượng, cho dù sợ muốn chết, cũng nỗ lực đối diện với anh: “Lãnh, Lãnh Tư Thành, đêm nay tôi……”
Tròng mắt Lãnh Tư Thành sâu thẳm, đến một câu cũng không để cô nói xong, chợt nhích lại gần một chút, gắt gao cắn khóe môi cô!
Anh không phải hôn ôn nhu, thậm chí cũng không phải giống như lúc thân mật với cô bình thường, tuy rằng mang theo một chút tức giận, lại vẫn là duy trì khắc chế cơ bản.
Nhưng hiện tại, anh quả thực như là một đầu sư tử đói khát! Cả người điên cuồng nhào lên tới, hung hăng cắn xé, nghiền áp, giống như muốn dùng răng nanh bén nhọn của mình, hoàn toàn xé nát cô!
“Lãnh…… ưm……” Cô muốn nói chuyện, môi lại bị phong bế gắt gao! Cả người Lãnh Tư Thành đều đè ép lại đây, như là muốn xoa ấn cô vào trong thân thể, hút khô tất cả không khí trong phổi của cô, đè ép đến giữa bọn họ không có một tia khe hở, giống như cối xay gắt gao nghiền áp cô, gắt gao đóng cô ở trên cửa xe!
Cô đau, cũng cảm thấy khó chịu, nhịn không được vươn đôi tay, để ở trên vai anh, muốn đẩy anh ra một chút, để chính mình có thể hô hấp thông thuận. Nhưng cô hơi “Phản kháng” thêm một chút, ngược lại càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ lửa giận của Lãnh Tư Thành lên vạn trượng! Anh dứt khoát vươn đôi tay, đè hai tay của cô ở bên đầu, thân thể càng là dùng sức chen về phía trước, chen về phía trước, tựa hồ thật sự muốn làm cô hít thở không thông!