Editor: May
Trung tâm sàn nhảy STAR.
Đèn nê ông nhiều màu sắc xoay tròn trên đỉnh đầu, ở giữa một khối sân khấu, dựng ba ống thép, những cô gái ăn mặc mát mẻ dán ống thép múa điệu múa nóng bỏng. Phía sau bọn họ, DJ đẩy ra âm thanh, âm nhạc sống động đinh tai nhức óc xoay chuyển ở giữa sàn. Đang là cuối tuần, vũ trường STAR càng là náo nhiệt phi phàm. Vị trí ghế dài chính giữa nhất đã sớm kín người hết chỗ, người phục vụ bưng mâm rượu tới tới lui lui, đều phải nghiêng thân mới có thể miễn cưỡng đi về phía trước.
Cố Thanh Thanh ngồi ở trên ghế dài một góc an tĩnh, chán đến chết uống nước cam. Một khúc nhạc vừa mới hạ màn, đang trong lúc nghỉ ngơi giữa màn, Lý Du Du nhảy cả người mồ hôi đầm đìa, vẻ mặt chưa đã thèm dẫm giày cao gót đi xuống sân khấu. Cô ấy mặc váy da màu đen bó sát người, một đầu tóc đẹp rối tung ở sau đầu, nhìn thấy Cố Thanh Thanh ngồi một mình ở trên sô pha, cô ấy cầm lấy một chai bia Heineken uống một ngụm, sau đó bắt đầu liên tiếp “Quở trách”: “Cậu cũng quá không thú vị! Tới vũ trường lại có thể không trang điểm, không khiêu vũ, cũng không uống rượu! Muốn gọi cho cậu một dĩa cổ vịt cay để cậu ngồi một bên gặm gặm không?”
Cố Thanh Thanh chỉ cười. Cô không thường tới loại vũ trường này, cũng không thích loại hoàn cảnh ồn ào náo động phù hoa này. Lúc tới, Lý Du Du mặc một thân còn rất bình thường. Bên ngoài là một kiện áo sơmi màu trắng, cài đến nghiêm cẩn không kẽ hở, vì sợ buổi tối làm việc lạnh, còn mang một kiện áo gió. Kết quả vừa đến vũ trường, cởϊ áσ gió áo sơ mi, giày cao gót giẫm xuống, uốn éo đi theo tiết tấu về phía trung tâm sân khấu, nháy mắt biến thành nữ vương ban đêm.
Một chai bia uống xong, cổ khí nóng cả người cô ấy giống như mới tiêu tan xuống, ngồi xuống lại tận tình khuyên bảo cô: “Lãnh Tư Thành thay đổi mười hai người phụ nữ, gom lại toàn bộ có thể đánh ba vòng mạt chược. Đầu này của cậu đều sắp xanh biếc thành vua rùa ngàn năm rồi, ra ngoài một lần còn không chơi thoải mái?”
Lý Du Du còn muốn uống bia, Cố Thanh Thanh cướp chai bia đi, lại đưa một ly nước nho qua: “Cậu ra ngoài chơi, cũng không sợ Trương Phục Hưng nhà cậu sẽ tìm cậu phiền toái?”
Lý Du Du tiêu sái vung tay lên: “Khiêu vũ thì khiêu vũ, chỉ cần không quên về là được rồi. Trái tim này của tớ vẫn là thực thuần lương. Lại nói, tớ và Phục Hưng nhà tớ nhiều năm như vậy, tớ hoàn toàn tin tưởng anh ấy, anh ấy cũng là tín nhiệm tớ trăm phần trăm.”
Lúc học đại học Lý Du Du liền kết giao với Trương Phục Hưng, khi đó trong nhà còn chưa có được trưng thu, một nghèo hai trắng. Tuy rằng trưng thu phất nhanh trong một đêm, cô ấy cũng không nói với Trương Phục Hưng. Nhiều năm như vậy, Trương Phục Hưng cũng chưa từng “Ghét bỏ” cô ấy “nhà nghèo”, tình cảm của hai người vẫn luôn thực ổn định, đều sắp bàn chuyện cưới hỏi.
Lý Du Du còn nháy mắt với cô vài cái, tới gần cô nói: “Tình huống của cậu không giống. Nếu tớ giống như cậu, Lãnh Tư Thành dám tìm một người phụ nữ, tớ liền cho anh ta đội mười cái nón xanh! Chọn ngày chi bằng nhằm ngày, dù sao cậu đã tới, nếu không, tớ đi tìm hai tiểu ca soái khí cho cậu tiêu khiển một chút?”