Editor: May
Giọng nói lười biếng mà ác liệt, như là mang theo tà tứ cùng trào phúng nhẹ nhàng vô biên, khuếch đại ở bên tai cô.
“Tôi. tôi không phải……” Cô không có lời gì để nói lại không biết làm sao, đến hô hấp cũng có chút khó chịu bất an. Thân thể hơi hơi ngửa về phía sau, cách anh hơi xa một chút, giống như mới có thể hít thở không khí.
Nhìn thấy cô xấu hổ đến cổ cùng lỗ tai đều đỏ tươi như máu, trên mặt Lãnh Tư Thành mới mơ hồ lộ ra một chút tươi cười ác liệt, ở trước khi cô phát hiện liền nhanh chóng biến mất không thấy, “Giúp tôi lau khô.”
“Anh bảo tôi giúp anh lau thân thể?” Cố Thanh Thanh ngẩng đầu, nhìn thấy tư thái bình thản trên mặt tuấn dật của anh, giống như hết thảy này đều là chuyện theo lẽ thường.
“Như thế nào, không phải muốn cảm tạ tôi cứu anh trai cô sao? Chút việc nhỏ này cũng làm không được?”
Lãnh Tư Thành còn mở tay ra, như là đế vương cổ đại chờ đợi tiểu cung nữ giúp anh cởϊ áσ. Đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp liếc xéo một cái, ánh mắt tựa hồ là đang báo muốn cô nhanh chóng bắt đầu.
Cố Thanh Thanh bình phục hô hấp, nhận mệnh đứng dậy, cầm lấy khăn lông, thật sự nghiêm túc lau đi nước toàn thân cho anh.
Dáng người anh rất cao, vóc dáng Cố Thanh Thanh chỉ cao 165, đỉnh đầu vừa đến bên tai anh. Lại bởi vì anh có chứng bạch tạng, màu da trắng nõn kinh người. Khi còn nhỏ, thậm chí bị nhầm thành con lai. Trải qua nhiều năm trị liệu, cải thiện không ít, màu tóc biến thành nâu, nhưng một đôi con ngươi màu hổ phách, còn có ngũ quan thâm thúy, cùng với khí chất cao cao tại thượng, giống như là quý tộc Bắc Âu. Chỉ dựa vào khuôn mặt này, cho dù anh không có tiền, phụ nữ nhào lên tới cũng tuyệt đối không phải ít.
Lau khô tóc, lau khô mặt, đi xuống, dáng người anh và mặt anh giống như đều hoàn mỹ, mỗi một tấc đều đoạt hô hấp người.
Cổ cao dài, xương quai xanh gợi cảm, ngực bình thản rắn chắc, rèn luyện đến tăng thêm cơ bụng tám khối, còn có cánh tay thon dài phồng lên của anh. Nhưng tới phía dưới cơ bụng rồi, tay Cố Thanh Thanh, liền chợt dừng lại.
Xuống chút nữa, đây chính là bộ phận quan trọng của anh rồi……
Tay cô dừng lại, đỉnh đầu chợt vang lên giọng nói của Lãnh Tư Thành: “Sao không tiếp tục?”
Giọng nói giống như có một tia bất mãn, một tia nghi hoặc, giống như thực không cao hứng tạm dừng lúc này của cô.
Tuy rằng trong giọng nói của anh, lãnh đạm gần như nghe không được một tia “Đùa giỡn” và “trêu chọc”, nhưng là, cô vẫn là không hạ thủ được.