Trên màn hình điện thoại di động, thấy xuất hiện một tấm ảnh chụp hình dáng yểu điệu.
So với bóng dáng yểu điệu không quen thuộc kia, ngược lại bên cạnh Mạnh Trạch mặc tây trang làm cho Đường Tâm Lạc quen mắt hơn.
Đường Tâm Lạc vài lần cẩn thận phân biệt, phát hiện trong ảnh chụp không có xuất hiện bóng dáng Lục Dục Thần.
Nhưng mà, dựa vào paparazzi điều tra cẩn thận, xác thực hôm đó đúng là Lục Dục Thần ngủ ở khách sạn này. Mà bọn họ đúng lúc chụp được trợ lý của Lục Dục Thần, là Mạnh Trạch, ảnh chụp rạng sáng đưa minh tinh nổi tiếng Lâm Thi Mạn đi khách sạn.
Như vậy, thực dễ có thể khiến người ta sinh ra liên tưởng, Lâm Thi Mạn và Lục Dục Thần tai tiếng cũng lan truyền nhanh chóng.
“Thiếu phu nhân, loại báo này thật sự không thể tin. Cô xem, đều là một chút hình ảnh bắt gió bắt bóng mà thôi, cô ngàn vạn lần không cần vì loại tin tức này mà tức giận!”
Vυ' Trương hận không thể đoạt lấy di động của Đường Tâm Lạc không để cho cô xem.
Thiếu gia cũng thật là, quá làm càn rồi.
Trách không được tối hôm qua bà gọi điện thoại qua, thiếu gia không kiên nhẫn như vậy, vốn ở bên ngoài…
Có nói vυ' Trương nhiều lời, nhưng mà chuyện người đàn ông khi thấy người phụ nữ mang thai trộm tinh, trước đây bà đã biết.
Năm đó cũng như người kia, chỉ là không nghĩ tới, thiếu gia vậy mà cũng sẽ giống như người kia.
“Vυ' Trương bà yên tâm, tôi không sao.” Đường Tâm Lạc để điện thoại di động xuống, sắc mặt nhìn qua vẫn bình tĩnh như thường, “Bưng cháo lại đây, tôi đói bụng.”
Vυ' Trương chú ý nhìn Đường Tâm Lạc, thấy cô dường như không bị ảnh hưởng, thở ra trong lòng, lúc này mới bưng cháo đến.
Ăn cháo xong nghỉ ngơi một lúc, bác sĩ Trương đúng hẹn tới.
Truyền dịch xong, nhìn thời gian không sai biệt lắm, Đường Tâm Lạc đi đến phòng quần áo chọn quần áo, vυ' Trương đi theo ở phía sau.
“Thiếu phu nhân, cô muốn ra ngoài?”
“Ừm.” Đường Tâm Lạc vừa chọn quần áo, vừa gật đầu.
Vυ' Trương nhất thời như lâm đại địch, “Thiếu phu nhân, cô lúc này vừa mới hai ngày, vẫn nên đừng đi ra ngoài. Ngộ nhỡ ngất ở bên ngoài, bên cạnh không có ai, tôi…”
“Vυ' Trương, bà yên tâm, tôi không sao. Bà xem, hai ngày nay tôi đã tốt lên rồi? Chỉ cần không ngửi thấy mùi lạ thì tốt rồi. Lại nói, sau khi tôi truyền dinh dưỡng khỏe hơn rất nhiều, bà đừng lo lắng.”
Vυ' Trương khuyên Đường Tâm Lạc không được, phát khổ trong lòng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Đường Tâm Lạc lên xe.
Đường Tâm Lạc vừa mới đi, lập tức bà đi đi đi lại trong biệt thự, sốt ruột gọi điện thoại cho Lục Dục Thần.
Thiếu gia chỉ nói không có việc gì đừng gọi điện thoại, nhưng bây giờ thiếu phu nhân muốn ra khỏi nhà, đây xem như là chuyện lớn, nên báo cho anh một tiếng!
*
Bên kia, Lục Dục Thần đang ở công ty nghe cấp cao báo cáo.
Hôm nay rõ ràng tâm trạng của BOSS không tốt, trong phòng họp không khí nặng nề, nhóm người cao cấp trong công ty thật cẩn thận làm báo cáo.
Hôm nay mọi người nhìn đầu đề trang giải trí, khi đi lên họp đã biết, cuộc họp hôm nay nhất định vô cùng khó khăn.
Thần Thiếu là người như thế nào, nói là nắm giữ mạch máu kinh tế thành phố A là không đủ. Cũng không biết những phóng viên này nghĩ như thế nào, lại có thể đi đưa tin tình cảm của Thần thiếu.
“…BOSS, tình hình thực tế tháng trước là như thế này.” Cao cấp phòng thị trưởng hoàn tất báo cáo, thấp thỏm không yên đứng một bên, chờ tổng giám đốc đánh giá.
Đúng lúc này, điện thoại di động trong tay của Lục Dục Thần vang lên.
Hài…cao cấp phòng thị trưởng thở dài trong lòng.
Cho dù là điện thoại vang thì thế nào, cũng không có cứu được bản thân.
Từ trước đến giờ Thần thiếu không cho phép bất cứ ai khi đang họp nghe điện thoại, ngay cả chính anh, cũng giống như vậy.
Nhớ ngày đó lão phu nhân gọi điện đến, đều bị Thần thiếu không nghe, huống hồ là bây giờ.
Vị cao cấp kia trong lòng còn chưa hết thở dài, thấy Thần thiếu bỗng nhiên đứng lên, đưa điện thoại di động lên nghe,sau đó đi ra ngoài.
“A lô…”
Anh ta không nhìn lầm đi, tổng giám đốc lại có thể nghe điện thoại!