"Câm miệng!". Hiên Viên Nguyệt Triệt khinh miệt nhìn lướt qua Phượng Tử Bách, hừ lạnh một tiếng, "Cho tới bây giờ ngươi chưa từng coi Thiên Tuyết là nữ nhi của mình, khi nàng trẻ người non dạ,
ngươi ném nàng tới Dược Viên mặc kệ sống chết, ngươi lại còn có mặt mũi vu oan nàng ở đây?".
Phượng Tử Bách hoảng hốt, không ngờ Hiên Viên Nguyệt Triệt sẽ bênh vực cho Phượng Thiên Tuyết.
Uy áp kia của Tằng Lạc Băng, khiến rất nhiều huyền thuật sư không chống đỡ nổi, thổ huyết lui về phía sau, không cần vài giây, chỉ còn lại một mình Phượng Thiên Tuyết ở đó, ngạo nghễ đứng.
"Hoàng thượng, xin bỏ qua cho Triệt Nhi! Ta sẽ khuyên hắn thật tốt!".
Tằng Lạc Băng hoàn toàn không thèm chú ý tới Phượng Thiên Tuyết, thu lại khí tức trên người, thành khẩn nói.
Tĩnh Đế bị bị đè nén muốn chết, Tằng Lạc Băng che chở Hiên Viên Nguyệt Triệt như thế, dù là hắn để tất cả huyền thuật sư ra trận, cũng khó có khả năng là đối thủ của Tằng Lạc Băng.
Còn chưa nói khi đối nghịch với Bát Dương tông, mấy lão quái còn dư lại kia, cũng sẽ không buông tha hắn!
"Được rồi, trong vòng ba ngày, trẫm muốn hắn chịu đòn nhận tội!".
Tĩnh Đế dứt lời, tức giận rời khỏi!
Phượng Thiên Tuyết đã sớm đoán được kết quả như vậy, dù Tĩnh Đế háo sắc, nhưng vẫn sẽ lấy đại cục làm trọng, sau lưng Hiên Viên Nguyệt Triệt có Bát Dương tông, như vậy Tĩnh Đế sẽ không hành động thiếu suy nghĩ!
"Nha đầu Thiên Tuyết, nàng nhớ phải chuẩn bị cho tốt, đợi bổn vương tới cầu hôn!".
Hiên Viên Nguyệt Triệt cuồng vọng cười cười, sắc mặt Tằng Lạc Băng khó coi đến cực điểm, thanh âm vẫn dịu dàng như cũ, "Triệt Nhi, ngươi ra ngoài với sư mẫu một lát, sư mẫu có việc muốn giao cho ngươi.".
Hiên Viên Nguyệt Triệt lạnh nhạt nhìn nàng một cái, cười híp mắt khoát tay với Phượng Thiên Tuyết, áo trắng như tuyết, lập tức biến mất với Tằng Lạc Băng.
Sắc mặt Lam Kinh Phong như đất, không ngờ từ đầu tới cuối Phượng Thiên Tuyết đều không cự tuyệt Hiên Viên Nguyệt Triệt!
Nói như vậy, Phượng Thiên Tuyết đã sớm định chung thân với Hiên Viên Nguyệt Triệt, cho nên mới yên lặng đối với hắn?
Nội tâm Trần Tĩnh Hiên cũng đắng chát một hồi, dù hắn thầm mến Phượng Thiên Tuyết, nhưng vậy thì đã thế nào?
Ở trước mặt Đại vương tử, bất kỳ một nam tử nào cũng đều không ngọc thụ lâm phong bằng hắn, không tuyệt sắc khuynh thành bằng hắn, không dũng cảm tiến tới được như hắn!
Cho dù có hoàng đế phản đối, nhưng Hiên Viên Nguyệt Triệt cũng không thèm để tâm, nếu đổi thành Trần Tĩnh Hiên, hắn tuyệt đối không thể làm được.
Bởi vì sau lưng hắn còn có Trần phủ, nếu đắc tội hoàng đế, Trần phủ tất nhiên sẽ bị liên lụy!
"Oa, Thiên Tuyết tỷ tỷ, Đại vương tử thực tuấn tú nha, hắn lại có thể vì tỷ... mà đối kháng với Hoàng thượng! Thật sự quá tuyệt!". Hai mắt Trần Băng Vũ ứa ra hình trái tim, đi đến trước mặt Phượng Thiên Tuyết, "Nhưng mà, từ giờ trở đi tỷ sẽ trở thành kẻ địch của Hoàng thượng?".
Phượng Thiên Trạch cũng gấp gáp, "Tỷ tỷ, sao tỷ không ngăn cản Đại vương tử? Giờ lại đắc tội Hoàng thượng, làm sao bây giờ?".
"Sợ cái gì?". Phượng Thiên Tuyết khinh thường cười cười.
Dù không có Hiên Viên Nguyệt Triệt, nàng cũng không sợ những người kia, một viên độc đan, có thể khiến toàn bộ người ở nơi này trúng độc!
Đến lúc đó ai có thể khuất phục nàng? Tằng Lạc Băng? Lão bà kia cũng không phải là đối thủ của nàng, trong phương diện dùng độc, trình độ của Tằng Lạc Băng quả thực là trò mèo!
Chứng kiến Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh như vậy, lúc này đám người U Trúc mới âm thầm thở dài một hơi.
Chủ nhân của bọn họ, mặc kệ làm gì, đều sẽ nắm chắc.
Giờ này khắc này.
Tĩnh Đế về tới Ngự Đế viện.
Ngự Đế viện này, lúc trước gọi là Mặc Phong viện, nhưng mà từ khi hoàng đế chuyển đến, đương nhiên phải sửa tên cho cái viện này, mới xứng với thân phận của Tĩnh Đế.
"Tức chết trẫm rồi! Nghịch tử kia, phế vật kia, lại dám ngang nhiên đối nghịch với trẫm!".
Trong mắt Tĩnh Đế sát khí ngập trời, sát tâm của mấy vị hộ vệ huyền thuật lớn tuổi lại càng mạnh mẽ hơn nữa!