“Tĩnh Nhi, ngươi trúng độc!”. Tằng Lạc Băng bắt mạch cho nàng, lập tức hiểu rõ đó là nấm độc loạn tình, loại nấm này đặc biệt nổi danh, cho nên nàng cũng có nghiên cứu qua.
Tằng Lạc Băng lập tức lấy ra một viên thuốc, đút vào miệng Thượng Quan Tĩnh Nhi, lúc này Thượng Quan Tĩnh Nhi mới bình tĩnh xuống, nàng mê man nhìn Tằng Lạc Băng, “Sư phụ, sao người ở đây?”.
Huyền Vương cũng phi thân tới, rốt cuộc Tằng Lạc Băng chính là nữ huyền thuật sư Bát Dương Tông đặc biệt nổi danh, hơn nữa nàng đã đột phá tới Huyền thánh sơ cảnh rồi, khiến người ta không thể không nhìn tới.
“Hóa ra là Vân phu nhân, ngưỡng mộ đã lâu, Thanh Nhi cô nương ở dưới đài, ta đã sai người cho nàng ăn giải dược.”. Người của Huyền Vương vẫn rất nhanh, ở thời điểm Thượng Quan Tĩnh Nhi và Thanh Nhi cùng nhau phát độc, Huyền Vương liền nhận thấy điểm không thích hợp, cho nên cho người chặn Thanh Nhi lại, tránh để nàng xấu mặt.
Chỉ là trước khi chặn lại, Thượng Quan Thanh Nhi đã ôm một nam tử trung niên, còn cùng bạn lữ của hắn phát sinh mâu thuẫn.
Tằng Lạc Băng ôn hòa cười cười, “Cảm ơn Huyền Vương, Huyền Vương quả nhiên cao minh, vậy mà có giải dược loạn tình nấm!”.
Chính là đáy lòng lại âm thầm mắng Huyền Vương này, nếu ngay từ đầu Thượng Quan Tĩnh Nhi ăn giải dược, sẽ không xuất hiện tai tiếng như này.
Thượng Quan Tĩnh Nhi giống như nhớ tới cái gì, tức giận nhìn Mạc Thạch Hành một cái, sợ tới mức quỳ thụp xuống, “Sư phụ! Đồ nhi vô năng, làm sư phụ mất mặt! Tĩnh Nhi thật không biết… Không biết trúng độc ở nơi nào!”.
“Thôi bỏ đi, trận tỷ thí này, coi như đối phương thắng, ngươi và Thanh Nhi đừng so nữa.”. Tằng Lạc Băng ôn hòa nói, nhẹ nhàng nhìn về phía Mạc Thạch Hành, “Vị tiểu huynh đệ này, ái đồ ta đã vô lễ với ngươi, mong rằng đừng trách móc.viên cầm máu, Sinh cơ đan này liền tặng cho tiểu huynh đệ, xem như nhận lỗi!”.
Mạc Thạch Hành vốn dĩ lửa giận đầy l*иg ngực, hắn đường đường là nam nhân, vậy mà bị một nha đầu khinh bạc, bất quá sau khi nhìn đến viên dược đan màu đỏ thẫm kia, lửa giận lập tức tiêu tán.
“Nếu Vân phu nhân khách khí như vậy, tại hạ không so đo!”.
Mạc Thạch Hành nhận lấy dược đan, liền nhảy xuống lôi đài.
Thượng Quan Tĩnh Nhi tức giận đến ngực phập phồng không ngừng, nàng tức là sau khi mình trúng nấm độc loạn tình, còn không hề phát giác, hơn nữa độc kia, là ai hạ?
“Tĩnh Nhi, cùng sư phụ đi xuống!”. Ở trước đại chúng, Tằng Lạc Băng đè nén nội tâm phẫn nộ mãnh liệt, nhàn nhạt nói.
Lúc nàng xuống đài, ánh mắt quét một chút, tìm bóng dáng Hiên Viên Nguyệt Triệt, chính là phát hiện không thấy hắn.
Tằng Lạc Băng không khỏi có chút phiền muộn, vốn dĩ nàng tới nơi này, hoàn toàn là vì Hiên Viên Nguyệt Triệt.
Nhưng mà bởi vì Hiên Viên Nguyệt Triệt là đệ tử bí truyền của Vân Trường Hoành, cho nên ở trước công chúng không nên tiếp xúc quá nhiều cùng nàng.
Tằng Lạc Băng tiếp nhận Tĩnh Nhi và Thanh Nhi cùng nhau thối lui vào trong viện, tuy rằng mọi người rất khϊếp sợ hành vi của Tĩnh Nhi vừa rồi, nhưng lúc sau hiểu rõ đó là trúng độc, cũng không kinh ngạc nữa.
Nhưng mà với Tĩnh Nhi và Thanh Nhi mà thôi, là thương tổn sâu nhất! Rốt cuộc các nàng đều là hoàng hoa đại khuê nữ, xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, không biết đại sư huynh Hiên Viên Nguyệt Triệt sẽ đối đãi các nàng thế nào?
Nhưng mà việc này không phải trọng điểm, trọng điểm chính là — Tằng Lạc Băng tới!
Chờ đợi các nàng sẽ là nghi vấn và tra tấn vô cùng nghiêm khắc!
Phượng Thiên Tuyết đứng trên lầu các, sau khi nàng nhìn thân ảnh Tằng Lạc Băng hoàn toàn đi vào sân, bên môi lạnh lùng tươi cười.
Nữ nhân kia, chính là Tằng Lạc Băng!
Phượng Thiên Tuyết vĩnh viễn nhớ rõ giọng nói nàng!
Nữ nhân này, không có lý do hạ độc mình, rốt cuộc là vì cái gì?
“Tiểu thư, thiếu gia ở bên ngoài gọi ngươi đó.”.
Lúc này U Trúc nhẹ nhàng nói, Phượng Thiên Tuyết phục hồi tinh thần lại, lạnh nhạt cười cười, “Ngươi đi báo với hắn, nói ta muốn tu luyện trong chốc lát, hắn dùng bữa trước đi!”.