Những lão quái hoàng cung đều yên tĩnh chờ bên người Tĩnh Đế, không có khả năng tới đối nghịch Bát Dương Tông, loại bỏ những lão quái đó, trong lúc nhất thời Hiên Viên Nguyệt Triệt nghĩ không ra, rốt cuộc là người phương nào đả thương Tằng Lạc Băng!
Tằng Lạc Băng suy yếu mà thở hổn hển một hơi, bi phẫn nói: “Ta cũng không biết… Những người đó đều che mặt, nói muốn tìm thứ gì… Ta đều không nhớ rõ!”.
Sắc mặt Hiên Viên Nguyệt Triệt âm trầm đến cực điểm, Tằng Lạc Băng cũng coi như là ân nhân của hắn, dù sao cũng là sư phụ cứu hắn một mạng, nếu không có sư phụ, chỉ sợ hắn sớm đã bị Cửu Anh huyết độc tra tấn đến chết.
Vậy mà có người dám xuống tay đối với người của Bát Dương Tông! Bát Dương Tông chính là tông phái có uy vọng lớn nhất Hạ Quốc, cho dù là tông phái nước khác, cũng nhượng bộ Bát Dương Tông ba phần!
“Sư mẫu, chuyện này tạm thời không cần suy nghĩ, trước hết tĩnh dưỡng tốt, một khi kẻ địch trở lại… ”.
“Sẽ không… Bọn họ đều bị thương nghiêm trọng, phỏng chừng sống không quá ba canh giờ.”. Tằng Lạc Băng nhàn nhạt nói.
Hiên Viên Nguyệt Triệt nhìn hướng núi Bách Hoa, “Một khi đã như vậy, Nguyệt Triệt thông báo trưởng lão đón sư mẫu trở về!”.
“Đừng… Ta tạm thời không muốn trở về tông, ta còn muốn tận mắt nhìn thấy Tĩnh Nhi cùng Thanh Nhi tham gia Bách Hoa! Có những dược đan thần kỳ đó, thương thế sư mẫu hẳn là sẽ khỏe lên trong một hai ngày.”.
Tằng Lạc Băng cười nhạt nói, Hiên Viên Nguyệt Triệt cũng không bắt buộc, để cho nàng nghỉ tạm, hắn dựa vào một bên tảng đá lớn nhắm mắt dưỡng thần.
Kỳ thật Hiên Viên Nguyệt Triệt hết sức chăm chú lưu ý núi Bách Hoa, động tĩnh bảo dược trên núi, một khi có Tín hiệu phù phát ra, vậy ý nghĩa nha đầu Phượng Thiên Tuyết gặp nguy hiểm, đến lúc đó — hắn sẽ không bận tâm nhiều.
Tuy rằng Tằng Lạc Băng bị thương, nhưng Hiên Viên Nguyệt Triệt đã cho nàng linh dược một tay Phượng Thiên Tuyết luyện ra, công hiệu mười phần!
Cho dù hắn rời đi, Tằng Lạc Băng lại gặp người xấu, cũng có thể chống cự một thời gian.
Mà Hiên Viên Nguyệt Triệt hoàn toàn không lưu ý đến, ánh mắt Tằng Lạc Băng ôn nhu cưng chiều dừng ở gương mặt tràn đầy ánh trăng của hắn.
Tằng Lạc Băng si ngốc nhìn khuôn mặt vô cùng hào hoa của Hiên Viên Nguyệt Triệt, tim đập hỗn độn, bên môi nhàn nhạt vẽ ra một ý cười.
Khuôn mặt kia, giống như trải qua năm tháng thử thách, trầm ổn như vậy, mê người như vậy, giống như tiên nhân, thanh cao thoát tục.
Lúc này đây việc bị tập kích, nội tình kỳ thật chỉ có Tằng Lạc Băng biết!
Đó chính là nàng thu được bồ câu đưa thư từ nơi Tĩnh Nhi, nói Phượng Thiên Tuyết cũng ở nơi đó, hơn nữa bị Hiên Viên Nguyệt Triệt mang đi.
Tuy rằng Tĩnh Nhi và Thanh Nhi không thấy được Hiên Viên Nguyệt Triệt, nhưng cũng hiểu được, trừ bỏ hắn, tuyệt đối không có người xuống tay với Phượng Thiên Tuyết, cũng chỉ có hắn, mới có thể ngay cả Huyền Vương cũng không tìm được!
Rốt cuộc Hiên Viên Nguyệt Triệt đã thăng cấp đến Huyền thánh đại viên mãn! Đây chính là chuyện vô cùng khủng bố!
Rồi sau đó Tằng Lạc Băng liền dùng kế dẫn dắt Hiên Viên Nguyệt Triệt rời đi, lệnh cho Tĩnh Nhi và Thanh Nhi đi gϊếŧ chết Phượng Thiên Tuyết!
Bởi vì nàng tin tưởng vững chắc, lần trước độc là sư phụ Phượng Thiên Tuyết giải.
Tằng Lạc Băng cũng từng đến núi Bách Hoa, nhận định sư phụ Phượng Thiên Tuyết không tới mới có lá gan ra chủ ý như vậy.
Để khiến Hiên Viên Nguyệt Triệt chăm sóc mình, Tằng Lạc Băng không tiếc gϊếŧ chết bốn gã đồ đệ thân thiết, giả tạo hiện trường chính mình bị trọng thương.
“Triệt Nhi, sẽ có một ngày, ngươi sẽ hiểu rõ tình ý của ta đối với ngươi!”. Nhìn chăm chú khuôn mặt tuấn dật kia, đáy lòng Tằng Lạc Băng ngọt ngào nở nụ cười.
Sáng sớm hôm sau, thi đấu lôi đài bắt đầu, Bách Hoa sẽ an bài, chính là ban ngày thi đấu lôi đài, buổi tối có thể tự do hoạt động.
Ném tú cầu, kết bè kết đội thành mạng lưới, dù sao Bách Hoa hội mỗi năm đều
thúc giục mấy chục người nảy sinh tình yêu.
Ném tú cầu còn là một trong những chủ đề của Bách Hoa, tỷ như nữ tử nào đó thích nam tử nào đó, quyết định phải gả cho hắn, như vậy liền đem tú cầu của mình ném cho nam tử kia.
Nếu nam tử kia thích nàng, liền có thể chiếm tú cầu cho riêng mình, nếu không thích, giao tú cầu kia cho nữ tử khác, người kia đem tú cầu đưa về cho nữ tử kia, hoặc là dứt khoát không tiếp.
Loại phương pháp liên hôn này dù đã cũ, lại được mọi người ưa thích, cho nên Bách Hoa trong vài thập niên trở lại đây vẫn luôn duy trì quy tắc như vậy.
Hôm nay thi đấu lôi đài, Phượng Thiên Tuyết thật ra không được an bài, nhưng nàng thản nhiên như cũ ngồi ở trên lầu các Dung Tuyết viện, nhìn những huyền thuật sư tranh đấu giải thưởng đến ngươi chết ta sống!
Cũng có không ít người đến chung quanh lôi đài đi xem thi đấu, ở gần có thể xem được càng rõ ràng.
Lý Hoa Kỳ và Lưu Diệc Nhi rời khỏi Dung Tuyết viện, tới gần xem cuộc chiến, hy vọng có thể tìm được thứ mong muốn, trợ giúp thăng cấp.