Phượng Thiên Tuyết khϊếp sợ mà nhìn người kia từ đỉnh dược bay ra, đó là một nam tử đặc biệt tuấn mỹ, nam tử mặc thanh bào, tóc đen buộc nghiêng, chỉ là đôi mắt kia sáng như sao trời, oán hận mà trừng mắt Phượng Thiên Tuyết.
“Ngươi là… đỉnh hồn của Ly Long dược đỉnh sao?”. Dù sao kiến thức Phượng Thiên Tuyết rất rộng, linh khí từ thần cấp trở lên đều giống nhau, đều sẽ có khí hồn.
Mà nam tử này, từ Ly Long đỉnh dược bay ra, không còn nghi ngờ chính là hồn của dược đỉnh.
Hồn của dược đỉnh thành hình người, cái này biểu đạt … dược đỉnh này rất lợi hại, cho tới bây giờ nàng chưa từng gặp qua!
“Nha đầu thúi, nhìn cái gì mà nhìn? Nếu không phải ngươi âm hiểm như vậy, không ngừng chú hỏa vào dược đỉnh, hơn nữa linh lực ngươi cuồng bạo… bản tôn mới không sợ ngươi!”.
Nam tử hừ lạnh một tiếng.
Phượng Thiên Tuyết xì một tiếng bật cười.
Hồn của dược đỉnh không thể sợ hỏa!
Chính là hắn đang sợ linh khí nàng làm nổ tung dược đỉnh hắn mà thôi!
“Không có biện pháp, ta cũng không phải cố ý, dược đỉnh này luôn không có động tĩnh, ta làm sao có thể không vội?”.
Phượng Thiên Tuyết cười tủm tỉm nói, nam tử giảo hoạt tươi cười phát giận.
“Ngươi… nha đầu thúi, xem chưởng!”. Hồn của dược đỉnh vậy mà ra một chưởng liền chụp Phượng Thiên Tuyết tới!
Phượng Thiên Tuyết thi triển vũ bộ, tránh đi một chưởng của nam tử sắc bén kia!
“Hừ, loài người đê tiện, lại muốn dùng dược đỉnh thần thánh như vậy, nằm mơ!”.Tiếng nam tử lạnh lùng nói, cả ánh mắt đều nóng nảy!
Hồn của dược đỉnh, tính tình thật là không tốt lắm!
Phượng Thiên Tuyết thống hận người khác xem thường nàng nhất, nam nhân này cao cao tại thượng, làm nàng nhớ tới Hạ Lan Dung Mặckia, rõ ràng là nhận ý tốt của nàng, lại chịu nữ sắc mê hoặc, tàn nhẫn lấy máu của nàng!
Sát khí của Phượng Thiên Tuyết tức khắc hiện ra dữ dội, “Thần hồn chỉ, hiện!”.
Tuyệt kỹ kiếp trước tức khắc được nàng triệu hồi!
Tuy rằng nàng chỉ có thực lực cấp bốn, nhưng bản lĩnh thần hồn này, đối đãi một linh hồn của dược đỉnh suy yếu cũngđủ rồi.
Ly Long dược đỉnh này nhiều năm không có người dùng, là bởi vì hồn của dược đỉnh bị thương!
Nam tử tóc xanh nghe tiếng hét phẫn nộ của Phượng Thiên Tuyết, không khỏi chấn động, còn chưa có phục hồi tinh thần lại, một linh lực cường đại bay đến nơi yết hầu của hắn, đánh bay hắn vào tường!
“Hự…”. Nam tử tóc xanh hít một hơi, tuy rằng còn chưa lấy mệnh của hắn, nhưng cũng đả thương hắn.
Phượng Thiên Tuyết di chuyển tới trước hắn trong nháy mắt, ngón tay có sát khí màu bạc chỉ vào yết hầu nam tử tóc xanh.
“Ngươi, là muốn tìm cái chết sao?”. Phượng Thiên Tuyết lạnh băng nói, cuồng ngạo và tàn khốc.
Nam tử tóc xanh khϊếp sợ vô cùng, không nghĩ tới loài người cấp bốn này, thế nhưng có thể… có thể áp chế hắn!
Nam tử tóc xanh thở hổn hển, lạnh lùng nhìn Phượng Thiên Tuyết chằm chằm.
“Ly Long dược đỉnh, nếu ta nhớ không lầm, hẳn là một trong tứ đại thần giới. Vì cớ gì lại rơi xuống đại lục này, ta không được biết rồi! Nhưng bổn tiểu thư nói cho ngươi biết, ta, không phải yếu kém như ngươi nghĩ! Nếu ngươi không muốn trở thành hồn dược đỉnh của bổn tiểu thư, như vậy… bổn tiểu thư liền đưa ngươi lên đường!”.
Phượng Thiên Tuyết lạnh giọng cười nói, mấy ngày này nàng không chỉ bỏ thời gian tu luyện, cũng bỏ thời gian xem sử sách những không gian thần giới.
Kiến thức trong đó, nhiều như bầu trời đầy sao kia.
Các loại sự vật, thần thú, lịch sử ngàn vạn năm trước đều ghi lại rất rõ ràng.
Ly Long dược đỉnh này, là dược đỉnh vạn năm trước danh chấn thần giới một thời, nhưng mấy trăm năm sau liền biến mất.
Ánh mắt của nam tử tóc xanh, thu lại một ít lạnh lẽo, đối mặt với ánh mắt Phượng Thiên Tuyết tàn nhẫn tràn ngập sát khí, hắn biết đối phương cũng không nói giỡn!