Chọc Vào Hào Môn: Cha Đừng Đụng Vào Mẹ Con

Chương 300: Đã lâu không có vui vẻ như thế

"Cô......" Nam Cung Dạ Hi cứng họng, nhìn Dụ Thiên Tuyết, bán tín bán nghi.

"Tạm thời quyết định như vậy, chuẩn bị mở họp báo ký giả, ngay lập tức." Nam Cung Kình Hiên hướng về phía quản gia, nói.

"Anh!" Nam Cung Dạ Hi nén lệ trong mắt, không biết nên nói gì, ngược lại hướng về phía Dụ Thiên Tuyết, nói: "Cô phải bảo đảm với tôi, làm như vậy có thể tìm được Y Y, nếu như không tìm thấy thì cô hoàn toàn chịu trách nhiệm!!"

Quản gia mới vừa nhấc chân cứ như vậy mà dừng lại, có chút xấu hổ nhìn người trong phòng khách trong nháy mắt đều yên lặng.

"Người đẹp, không cần thiết phải như vậy chứ," Lạc Phàm Vũ cười nói: "Thiên Tuyết cũng là vì tốt cho Y Y, cô nhất định phải tính toán chi li với chị dâu mình như thế sao? Theo như cô nói, nếu Y Y xảy ra vấn đề, cô ấy phải mắc nợ cô cả đời à? Cô phải rõ ràng, nếu không phải Thiên Tuyết dặn dò Tiểu Ảnh chờ Y Y ở cửa trường học, cô sẽ biết con bé mất tích sao?"

"Vậy ai sẽ chịu trách nhiệm với Y Y!!" Nam Cung Dạ Hi gào lên, bất lực rơi nước mắt: "Chẳng lẽ các người không nhìn ra, mấy ngày nay nhà chúng ta làm chuyện gì cũng đều nghe theo người phụ nữ này, ngay cả chuyện con gái tôi cũng nghe cô ta, các người điên hết rồi sao? Tại sao hả!"

”Nếu mày để ý như thế thì không cần phải chuẩn bị gì nữa, quản gia," Nam Cung Kình Hiên lạnh lùng quét mắt nhìn em gái mình, lạnh nhạt nói: “Họp báo ký giả hủy bỏ, không cần chuẩn bị, hỏi Nam Cung đại tiểu thư nhà chúng ta rồi hãy quyết định phải làm sao, Thiên Tuyết mệt mỏi, tôi đưa cô ấy lên lầu nghỉ ngơi."

Dụ Thiên Tuyết ngẩn ra, chỉ cảm thấy bả vai đã bị anh ôm, cẩn thận dìu cô đi lên lầu.

"......" Nam Cung Dạ Hi hốt hoảng: "Anh!"

Nam Cung Kình Hiên nhẹ nhàng ôm Dụ Thiên Tuyết, vén tóc rơi bên sườn mặt cô, lạnh nhạt nói: "Cô ấy chỉ là một phụ nữ có thai, an tâm chuẩn bị kết hôn dưỡng thai là tốt rồi, mày phải làm cho rõ ràng, chuyện nhà của mày tại sao muốn cô ấy tới quan tâm? Nếu không phải do mày sơ sót khiến Y Y mất tích, đám cưới của tao và cô ấy cũng không cần dời lại —— mày không muốn cô ấy trông nom, rất đơn giản, tốt nhất là mày tự đi mà tìm Y Y, tự mình quyết định, cũng tự mình phụ trách, rất đơn giản."

"......" Mắt thấy Nam Cung Kình Hiên ôm người phụ nữ xinh đẹp nhu hòa kia đi lên lầu, tâm tình của Nam Cung Dạ Hi có chút mất khống chế, giống như là mất đi chỗ dựa, mất đi sự che chở, cái gì cũng không làm được.

"Ba...... Ba......" Nam Cung Dạ Hi chỉ có thể tìm Nam Cung Ngạo giúp đỡ.

Ngược lại, Nam Cung Ngạo thờ ơ, thở dài nói: "Được rồi được rồi, Kình Hiên, con không nên ồn ào, Dạ Hi không hiểu chuyện cũng không phải một ngày hay hai ngày, con không cần nói giỡn với nó, Thiên Tuyết nói rất đúng, đi sắp xếp làm chuyện này trước đi, nếu như không tìm được Y Y, ba phụ trách!"

"Ba! Con...... Con không phải có ý đó......" Nam Cung Dạ Hi đỏ mặt, lúng túng nhỏ giọng nói.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Con cũng thành thục một chút đi! Không phải là ba nói con, anh trai con bận rộn bên ngoài nhiều ngày như thế, từ rạng sáng đến nửa đêm cũng chưa về nhà, không những con không có một chút cảm kích mà còn cả ngày quơ tay múa chân gào to rống lớn với chị dâu, tính khí của Thiên Tuyết kia ba còn không biết sao? Nó nhịn con là đại biểu sợ con à? Con nhóc ngây thơ!" Nam Cung Ngạo thấp giọng, nhíu mày nhìn con gái đang nằm trên đầu gối mình, nói.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Nam Cung Dạ Hi không nói lời nào, cắn môi núp ở phía sau ba mình.

"Chậc chậc," Lạc Phàm Vũ cười yếu ớt nhìn cục diện này, ngước mắt lên nhìn ‘đôi bích nhân’ trước mặt: "Quả nhiên, trong nhà nhiều người chính là không giống nhau, các người thật đúng là gánh nặng đường xa...... Không mời tôi đi lên ngồi một chút à?"

"Anh muốn lên thì lên, nhưng trên đó đều là đồ đạt của trẻ nít, tôi sợ hù dọa anh." Dụ Thiên Tuyết cười nói.

"Đi, đi lên nhìn thử một chút, về sau tôi lấy vợ sinh con còn có thể học hỏi kinh nghiệm!"

"Cậu có dấu hiệu lấy vợ sinh con sao? Hiện tại học hỏi kinh nghiệm có sớm quá không?" Người kia nhàn nhạt hỏi.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Mẹ nó! Cậu rủa mình......" Lạc Phàm Vũ đập qua một quyền.

*****

"Có hơi loạn, anh không ghét bỏ thì cứ tùy tiện ngồi đi." Dụ Thiên Tuyết nghênh tiếp anh đi vào, cười cười nhẹ giọng nói.

"Chậc chậc, gia đình nhỏ ngọt ngào......" Lạc Phàm Vũ đi vào, sờ sờ cằm nhìn ngắm xung quanh: "Tên Nam Cung này, thêm một người phụ nữ quả nhiên là không giống nhau, mình nhớ trước kia phòng của cậu tựa như bị quân xâm lược càn quét qua không có cái gì hết, rốt cuộc hiện tại cũng hiểu cái gì gọi là tình thú rồi hả?"

Anh cầm chú gấu bông đáng yêu thật to bày ở đầu giường lên, so sánh với Nam Cung Kình Hiên, cười nói: "Chậc chậc, chân tướng."

"Cô ấy thích, cậu quản được à?" Nam Cung Kình Hiên buồn bực chộp gấu bông trong tay anh, thả lại trên giường.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Ha ha, người đẹp, cô xem cậu ấy thay đổi quá nhiều, trước kia ghét nhất là mấy cô gái chơi loại đồ chơi này, hiện tại thì xong rồi, tôi đoán người đẹp cô nói cái gì cậu ấy cũng y theo lệnh mà làm, còn nữa, sao trước kia mình lại không phát hiện cậu có tiềm lực làm anh chồng ngoan hả?!" Lạc Phàm Vũ cười nói.

Nam Cung Kình Hiên để mặc cho anh nói, trong đôi mắt lạnh lùng

thoáng qua một tia sáng, cũng không phản bác.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Nhưng Lạc Phàm Vũ nhìn thì lại sợ hãi trong lòng, anh biết rõ, nếu người này muốn trả thù thì cũng không thèm để ý có phải là trả thù ở trên miệng hay không.

"Anh đừng hiểu lầm, tôi mua cho bảo bảo, tôi đâu có ngây thơ như vậy." Dụ Thiên Tuyết khẽ đỏ mặt, giải thích.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Lạc Phàm Vũ cười cười, ở sau lưng cô, trầm thấp nói: "Thật ra thì cô nghĩ như thế nào cũng không quan hệ, cậu ấy thích cô nên mới có thể bao dung và tiếp nhận tất cả, nhìn cô rất hạnh phúc, thần sắc tốt hơn trước kia rất nhiều."

"Vậy sao?" Dụ Thiên Tuyết sờ sờ mặt mình.

"Ừ," Lạc Phàm Vũ khẳng định nói, nụ cười yếu ớt lộ ra mấy phần nghiêm túc: "Trước kia nhìn cô luôn cảm thấy cô điềm đạm đáng yêu, rất không tự chủ được mà có suy nghĩ muốn bảo vệ cô, nhưng cô đó...... Luôn giống như một cây xương rồng, không muốn cho người khác chạm vào, cũng không cần ai trợ giúp, không chỉ đâm người ta thương tích khắp người, mà chính bản thân cũng không thấy dễ chịu."

"Vậy sao? Lúc trước tôi khó ưa đến vậy?" Dụ Thiên Tuyết không nhịn được bật cười.

"Cậu đừng có bắn tiếng đe dọa," Nam Cung Kình Hiên kéo Dụ Thiên Tuyết vào trong ngực, nở nụ cười yếu ớt mang theo sự cảnh cáo, nói với Lạc Phàm Vũ: "Cô ấy như thế nào mình đều thích, ở trước mặt mình chê bai bà xã mình, cậu không muốn sống nữa à?"

"Hiểu lầm hiểu lầm, mình đâu có chê bai cô ấy, rõ ràng chính là khen cô ấy......" Lạc Phàm Vũ cười rộ lên.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Nụ cười trên mặt của một nam một nữ trước mắt rất ngọt ngào hạnh phúc, ngay cả tư thế ôm cũng cực kỳ phù hợp, không khí trong gian phòng này tràn ngập mùi vị tương thân tương ái của bọn họ, Lạc Phàm Vũ chỉ cảm thấy hơi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nhưng nụ cười lại không giảm sút.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Có điều nói đi nói lại tôi muốn hỏi chúng tôi kết hôn anh sẽ tặng quà gì?" Dụ Thiên Tuyết nghiêng nghiêng đầu, đột nhiên nhớ tới còn không có bắt chẹt anh một phen.

"Trời đất......" Lạc Phàm Vũ cười rộ lên: "Người đẹp, cô nói xem, đi theo loại kim chủ này cô còn thiếu cái gì? Cô còn cần quà của tôi sao? Tôi cũng nhức đầu muốn chết đây, hình như tôi đưa cái gì thì hai người cũng không thiếu......"

Dụ Thiên Tuyết nhìn bộ dạng côn đồ của anh, cắn cắn môi, chớp chớp đôi mắt trong veo, nhẹ nhàng vòng tay ôm thắt lưng của Nam Cung Kình Hiên, oán trách một tiếng: "Ông xã......"

Trái tim của Nam Cung Kình Hiên đột nhiên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tê tê dại dại, trong mắt chỉ thấy đôi môi của cô nở nụ cười ngọt ngào giảo hoạt, cô là kiểu cô gái bướng bỉnh, chưa hề nói ra hai chữ này ở trước mặt anh, trong mắt Nam Cung Kình Hiên lộ ra sự mê say, khát vọng dâng tràn khó nén, anh giơ tay vuốt tóc cô, nếu không phải có người ngoài ở đây, dường như anh muốn nuốt luôn cô vào trong bụng.

"Cậu đừng hòng trốn tránh việc này, mình hài lòng hay không là thứ yếu, nhưng nếu Thiên Tuyết không hài lòng, cậu chờ bọn mình kết hôn mấy chục năm sau vẫn còn bị cô ấy quở trách không ngừng đi, Lạc đại thiếu gia." Nam Cung Kình Hiên mỉm cười nói.

Lạc Phàm Vũ vỗ ót một cái, cười nói: "Mình đúng là tự chuốc khổ, thật sự đáng đời, mình không nên đi lên đây nhìn hai người!"

"Này, Lạc thiếu gia, muốn cái gì có thể nói ra sao?" Vẻ mặt của Dụ Thiên Tuyết vô tội quạt gió thổi lửa.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

Lạc Phàm Vũ mím môi nhịn cười, gật đầu một cái: "Có thể nói, tùy tiện nói, chỉ cần không quan tâm đến ảnh nude của tôi, tất cả đều nói được!"

"Nói cho sướиɠ miệng!" Nam Cung Kình Hiên cau mày, thật rất muốn đạp anh một cước.

"Được rồi được rồi, mình đi đây," Lạc Phàm Vũ kịp thời nhảy đến cửa, cười nói: "Thật sự không dám quấy rầy hai người nữa, còn quấy rầy thì toàn bộ gia sản trên người đều không bảo vệ được, tên Nam Cung Kình Hiên này đã lường gạt tôi cả đời, cưới vợ còn không quên tính kế, chậc chậc, tôi phải bo bo giữ mình."

"Vậy trước tiên anh phải đồng ý tham gia hôn lễ mới được." Dụ Thiên Tuyết bổ túc một câu, lúm đồng tiền tươi như hoa.

"Tuân lệnh! Người đẹp." Lạc Phàm Vũ khoa tay múa chân, cười đến mị hoặc lan tràn.

Đợi đến khi Lạc Phàm Vũ đi ra ngoài, gian phòng lại khôi phục sự ngọt ngào an tĩnh.

Mấy ngày gần đây, Dụ Thiên Tuyết bận tâm lo lắng chuyện của Thiên Nhu và Y Y, không có vui vẻ như vậy, nụ cười còn chưa tản đi, đã cảm thấy khóe miệng âm ấm.

"A......" Cô né tránh, hàng mi run run, lúc này mới phát hiện ra là Nam Cung Kình Hiên hung hăng hôn lên môi mình.

"Anh làm gì......" Dụ Thiên Tuyết cười tránh né, chỉ cảm thấy anh hôn rất sâu rất nhập tâm.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Đừng nhúc nhích," Nam Cung Kình Hiên khàn giọng uy hϊếp, ôm chặt thắt lưng của cô, ấn cô vào thân thể mình, ánh mắt thâm thúy tràn đầy khát vọng: "Em vừa gọi anh là gì?"

"Em......" Dụ Thiên Tuyết cứng họng, cười lắc đầu: "Em đâu có nói gì, anh nghe em gọi cái gì à?"

"Còn dám ngụy biện!" Nam Cung Kình Hiên bế cô lên, một trận trời đất quay cuồng, trong thét chói tai của cô đặt cô lên giường giữa một đống gối mềm mại, anh cúi đầu hôn cô, nuốt hết tất cả thanh âm của cô.

Chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng cao lớn rắn rỏi của người đàn ông, bả vai rộng lớn che chắn người phụ nữ nhỏ bé trong ngực, nụ hôn nóng bỏng dường như muốn hòa tan cô, Dụ Thiên Tuyết chỉ cảm thấy cả người nóng lên, muốn tránh thoát lại tránh không được, sự nóng bỏng lưu luyến quanh quẩn ở trong cái miệng nhỏ, cô thấp giọng ngâm ra tiếng, kiều mị mà run rẩy, tay của Nam Cung Kình Hiên di chuyển xuống thắt lưng cô, lực đạo không nhẹ không nặng xoa nắn mỗi một tấc da thịt của cô, chọc cho cô hô hấp cũng hỗn loạn cả lên.Chương mới nhất đăng trên diendanlequydon

"Mới gọi anh là gì...... Kêu lần nữa......" Nam Cung Kình Hiên chạm chóp mũi mình vào chóp mũi của cô, khàn giọng nói.

Dụ Thiên Tuyết tựa như ngủ mơ, cắn môi chịu đựng thân thể bị anh đốt lửa khắp nơi, cả người cô run rẩy, vừa định mở miệng lại phát hiện có bàn tay nóng như lửa xâm nhập từ bên hông mình, nặng nề xoa nắn da thịt non mềm của cô, câu nói bị ngăn ở trong cổ họng, dường như hô hấp cũng bị tắc nghẽn ở bên trong, run giọng kêu: "Kình Hiên...... Không được......"

Hết chương 300