Trùng Sinh Chi Độc Sủng Hiền Hậu

Chương 21: Chỉ hôn

Lúc này, Tương Nguyệt Quyên rất không thức thời hỏi :" Không biết Lâm Đại tiểu thư cùng Đại hoàng tử nói gì mà phải lặng lẽ không thể trước mặt mọi người mà nói ."

Lâm Ngọc Châu nghĩ đến vừa rồi bị Triệu Thanh Thần vô tình cự tuyệt, dắc mặt nhất thời trở nên khó coi.

Nhị hoàng tử Triệu Thế Vũ lại không khách khí nhìn Tương Nguyệt Quyên nói :" Như thế nào ? Tưởng tiểu thư muốn nghe chuyện riêng tư của người khác sao?"

Tương Nguyệt Quyên biến sắc, nhìn thoáng qua hoàng đế ngồi vững vàng như ngọn núi, cuối cùng không dám cãi lại, chính là nét mặt có chút không vui, kéo Niếp Thiến Thiến, nhỏ giọng nói :" Không bằng chúng ta nên đi thôi ".

Niếp Thiến Thiến vội vàng đưa nhón tay ra thở dài một hơi, nói :" Hoàng thượng còn chưa đi, chúng ta sao có thể tùy tiện rời đi ? Chờ một chút nữa ".

Niếp Thiến Thiến cũng không phải Tương Nguyệt Quyên đơn thuần , nàng đã nhìn ra nhất cử nhất động của các hoàng tử cùng tiểu thư,thiếu gia tướng quân phủ, có thể nhìn ra được điểm khác thường. Hôm nay không giống như một yến hội bình thường.

Mắt loạn chuyển, phát hiện những tiểu thư khác đều có vẻ mặt mờ mịt, bất quá cũng kiên nhẫn ngồi, trong đó có không ít người ôm tâm tình xem kịch vui.

Lâm Ngọc Châu lúc này cũng đã phục hồi tinh thần, lần này Đại hoàng tử đi, ... cũng chỉ còn Nhị hoàng tử , nghĩ đến đây nàng có chút không cam lòng.

Cũng không thể như vậy mà gả cho Nhị hoàng tử chứ ?

Nàng nâng mắt nhìn lại phát hiện Nhị hoàng tử cũng nhìn đến nàng, trong lòng cả kinh, liền vội cuối đầu,sau đó bỗng nhiên nhie đứng không vumngwx mà ngã trên người nha hoàn phía sau. Lâm Thương Hải từ trước đến nay ddeeufxem trọng nữ nhi này , vội nói :" Ngọc Châu, ngươi không sao chứ ?"

Lâm Ngọc Châu làm như mắt không nâng nổi mà không đứng dậy, chỉ yếu ớt tựa vào người nha hoàn, nói :" Cha, ta có chút không thoải mái, nghĩ xin được lui trước ".

Lâm Thương Hải do dự một chút :" Này...."

Lâm Ngọc Châu vội nháy mắt hai cái, Lâm Thương Hải lập tức hiểu ý nữ nhi, ở giặc sân nhìn lên, hơi suy nghĩ một chút liền nhìn thấu nguyên nhân trong đó, Đại hoàng tử đa rời đi, Tứ hoàng tử cùng thứ tử Lâm Tịch Cận thành thân cũng đã hạ ý chỉ, Bát hoàng tử thì còn nhỏ, chỉ còn lại một người không hề có hi vọng Nhị hoàng tử, quả thật tất nhiên Lâm Ngọc Châu không muốn lưu lại chỗ này.

" Dìu tiểu thư về phòng nghỉ ngơi " Lâm Thương Hải bảo nha hoàn.

Lâm Ngọc Châu cáo lui, ánh mắt Nhị hoàng tử liền trở nên lạnh băng. Trong lòng gã sớm biết, hôm nay tuy phụng mệnh đến đây tuyển hoàng tử phi nhưng hoàng đế cũng không có ám chỉ mà là lays yến hội cho hoàng tử của các vị tiểu thư tướng quân phủ tiếp xúc, đó là cho thấy sẽkhông ép buộc chỉ hôn, ngược lại lấy hai người lưỡng tình tương duyệt mà tứ hôn, giống như vừa rồi Đại hoàng tử cùng Lâm Đại tiểu thư có gian tình, có thể nào thì hoàng đế cũng không cưỡng cầu. Nói cách khác, hoàng đế sẽ không bắt buộc tướng quân phải gả nữ nhi cho nhi tử của mình.

Chính là hiện giờ, một động tác ngầm đó liền chứng minh gã không được hoan nghênh. Tức khí trong lòng Triệu Thế Vũ liền dày đặc, gã là hoàng tử, tuy rằng trước nay đều không được coi trọng lại không có chỗ dựa vững chắc, nhưng dù sao gã cũng là hoàng tử có huyết mạch hoàng gia, hơn nữa hướng mạo anh tuấn xuất chúng, làm sao lại nghĩ tới mình đến tướng quân phủ lại gặp loại đãi ngộ này ?

Đặc biệt là Lâm Ngọc Châu, kinh thành đệ nhất mỹ nữ kiêm tài nữ, căn bản là xem thường Nhị hoàng tử gã !.

Hít một ngụm khí, bàn tay trong tay áo gã không tự chủ mà xoét chặt, bề ngoài như trước bất động thanh sắc như không có chuyện hò xảy ra nhưng nội tâm lại rất phẫn nộ, chỉ cảm thấy l*иg ngực tức giận, bất bình, sinh ra một cỗ ác ý.

Hoàng đế nhìn xuống tình cảnh trước mắt đã sớm thấy nhất thanh nhị sở, lúc này lại xùng Lâm Thương Hải cùng uống rượu, cùng cười nói :" Chuyện đại sự chúng ta không nên nhúng tay, trơ mắt nhìn chỉ còn Nhị hoàng tử cùng Nhị tiểu thư,chỉ sợ Lâm ái khanh ghét bỏ Nhị hoàng tử không nên thân của ta mà không xhiujn gả nữ nhi cho hắn !".

Trong lòng Lâm Thương Hải căng thẳng, sớm đã có đồn đại ông công cao hơn chủ ngay vả hoàng đế cũng nể mặt ba phần, nhưng hiện giờ lời này nếu đáo ứng không tốt sẽ gây đồn đãi không tốt.

Quân tâm khó dò, cái gọi là xem ý tứ cũng chỉ là một câu nói đùa thôi.

" Nhị hoàng tử văn võ song toàn, nhân trung long phượng, nếu như có thể coi trọng nữ nhi Lâm gia thì Lâm gia nên lấy đó làm vinh hạnh ".

Lâm Thương Hải thông minh, mở miệng ngậm miệng sẽ không đem " Hộ quốc tướng quân " trong lời nói, mà tự xưng Lâm gia nhưng thật ra lại có vet khiêm tốn. Tuy rằng trên thực tế ông cũng không thật sự hài lòng Nhị hoàng tử, hắn cùng hoàng gia kết thân không phải vì cho người khác chỗ dựa vững chắc mà là tìm một chỗ dựa vững chắc, cường cường liên thủ, Lâm gia mới có thể củng cố như trước, cũng may Lâm Ngọc Hồng không phải nhi nữ tốt nhất Lâm gia, nhưng thật ra đáng tiếc nhất là Tứ hoàng tử, cư nhiên...

Hoàng đế ha ha cười :" Tốt, cứ quyết định vậy đi ".

Bên này, Lâm Ngọc Hồng thấy đại tỷ đã rời đi cũng đang tìm cách cho mình rời đi hoang toàn không có ý thức đến chung thân đại sự của nàng chỉ dùng hai ba câu liền được định ra.

Lúc này, tiếng cười của hoàng đế bỗng nhiên lớn hơn :" Tốt, vậy trẫm tứ hôn cho Nhị hoàng tử cùng thứ tử Lâm Ngọc Hồng, ban chỉ ".

Lâm Ngọc Hồng nghe được liền sửng sốt, theo bản năng la lên :" Không, không cần! "

Đây chính là công khai kháng chỉ, Lâm Thương Hải hung hăng trừng mắt liếc nàng một cái, nàng trố mắt nhìn một chút,mới đột nhiên kịp phản ứng, nhanh chóng che miệng mình , hướng hoàng đế quỳ xuống.

Hoàng đế làm bộ như không nghe thấy :" Mau đứng lên, không cần tạ ơn ".

Tương Nguyệt Quuyên lại che miệng cười rộ lên :" Tiểu Tứ Lâm gia bị gả cho nam nhân cũng không có hô to gọi nhỏ đâu, Lâm nhị tiểu thư đây là quá cao hứng sao ?".