Edit: Cún
Hạ Tích nghe được âm thanh, hoảng sợ, buông lỏng côn ŧᏂịŧ còn đang nắm trong tay ra, đứng dậy muốn lập tức thoát ly khỏi hiện trường, nhưng mà lúc đứng lên chân dẫm phải chăn đơn, trượt xuống, một cái không ổn định, chân trực tiếp trượt đi, làm cả người cô theo tư thế vừa rồi ngồi mạnh xuống, cô đau đến mức kêu ra tiếng, trong hốc mắt hơi nước mờ mịt, vòng eo cứng lại, đôi tay trực tiếp chống trên ngực người dưới thân, không dám nhúc nhích.
Hạ Quế Dương nghe thấy cô hô đau, có chút hoảng loạn, những cảm xúc vừa rồi đã dồn nén tốt, bỗng dưng sụp đổ, chỉ còn lại lo lắng tràn đầy, bất chấp cảm giác đau đớn cùng kɧoáı ©ảʍ được bao bọc gắt gao dưới thân, ngồi dậy ôm lấy eo thon của Hạ Tích, kéo gần khoảng cách của hai người: "Làm sao vậy, Tích nhi, rất đau sao?"
Hắn bất động còn tốt, vừa động một cái, Hạ Tích chỉ cảm thấy côn ŧᏂịŧ dưới thân trực tiếp cắm tới chỗ sâu nhất, đỉnh tới cửa tử ©υиɠ mẫn cảm, đau đớn vì phá thân dâng lên làm cô muốn lập tức buông bỏ du͙© vọиɠ, nếu không phải biết trước cô là người chủ động thao baba nhà mình, cô sẽ cho rằng hắn cố ý.
"Ba ba, ngươi đừng nhúc nhích, ta, ta đau quá." Hạ Tích cắn răng, nằm sấp trên người Hạ Quế Dương thở hổn hển, không dám làm ra động tác lớn.
Hạ Quế Dương nghe vậy cũng không biết nói gì cho phải, côn ŧᏂịŧ dưới thân bị cô kẹp có chút đau, nhưng hắn chỉ lẳng lặng mà ôm tiểu nhân nhi trong lòng ngực, hiện tại không nên tiếp tục làm, lấy quan hệ của hai người nếu thật sự làm tới, tuyệt đối là ngàn khó vạn trở, lui ra phía sau, lại là vu sự vô bổ, quả thực không biết làm thế nào.
Lúc này Hạ Quế Dương cảm thấy chính mình chính là tiểu nhân nghiệp chướng nặng nề, rõ ràng chỉ cần mình ngăn cản thì sẽ không đến nước này, nữ nhi còn nhỏ không hiểu chuyện, mình đã là người lớn sao cũng không hiểu chuyện như vậy, vừa rồi có rất nhiều cơ hội để ngăn cô dừng lại, nhưng chính mình lại lặp đi lặp lại nhiều lần mà phóng túng nội tâm dã thú, đều là mình quá mức ích kỷ, khát vọng sự tình không nên có.
Một hồi lâu, sau khi trận đau đớn đó qua đi, Hạ Tích liền cảm giác được dưới thân có chút ngứa, nhịn không được giật giật thân mình.
"Thực xin lỗi, Tích nhi, đều là ba ba sai."
Hạ Tích chỉ cho rằng hắn bởi vì làm đau mình, cho nên mới như thế, đôi tay đầu đang chôn trên cổ mình, bốn mắt nhìn nhau, ánh đèn mờ nhạt lúc này dường như làm cô giống tiểu nữ nhân, không gian ái muội lưu chuyển giữa hai người: "Ba ba không sai nha, là Tích nhi quá thích ba ba, cho nên mới như vậy."
Nói xong hôn hôn ấn đường của hắn, muốn hắn không cần có gánh nặng, rốt cuộc đây đều là mình bắt đầu, nếu sai cũng là chính mình sai.
"Thực xin lỗi, thực xin lỗi." Hạ Quế Dương lại đem đầu chôn trên cổ Hạ Tích, ngửi u hương từng đợt truyền đến trên thân thể thiếu nữa cùng mùi hương sữa tắm nhàn nhạt, có chút trêu người lại có chút ngứa.
Hạ Tích vừa định muốn nói gì đó khuyên nhủ hắn, chỉ cảm thấy hạ thân bị người đỉnh lộng, mang theo một trận tê dại làm người hít thở không thông, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến đầu ngón chân Hạ Tích cong lên, chống tay lên ngực Hạ Quế Dương, trong miệng không ngừng tràn ra tiếng rêи ɾỉ làm người hưng phấn.
Hạ Quế Dương ngẩng đầu liền nhìn cái miệng nhỏ của khuê nữ nhà mình khẽ nhếch, trong miệng vẫn luôn gọi " baba, baba ", đôi mắt mị lên, một bộ dáng cự kì hưởng thụ, giường lớn theo hắn đỉnh lộng lúc lên lúc xuống, phát ra tiếng vang rất nhỏ.
Nếu đã trầm luân vậy cùng nhau đi, nghĩ vậy trong lòng cũng không khó chịu như trước, sai cũng sai rồi, dứt khoát cứ như vậy, đi một bước tính một bước, về sau tất cả mọi chuyện có hắn gánh chịu, mặc kệ chuyện gì.
Hạ Quế Dương bắt lấy đôi môi hồng phấn kia, liếʍ mυ'ŧ cắn vào, dây dưa với cái lưỡi bên trong cùng nhau triền miên.
Một bàn tay kéo mông nhỏ Hạ Tích, một cái tay khác bỏ đi váy ngủ trên người cô, côn ŧᏂịŧ rút ra một nửa lại hung hăng đâm vào, Hạ Tích kêu to một tiếng lúc cao lúc thấp, hỗn loạn vui thích rêи ɾỉ tạo thành một nhạc khúc mỹ diệu êm tai, vang lên bên tai Hạ Quế Dương, giống như tiếng trống ủng hộ chiến sĩ trên chiến trường làm hắn càng thêm ra sức đưa đẩy.
Hương vị xạ hương mờ nhạt tràn ngập trong nhà, trong phòng âm thanh nhép nhép quanh quẩn, hai người trên giường đều ý loạn tình mê luật động theo cách nguyên thủy nhất, quần áo tán loạn trên mặt đất chú định đêm nay không bình tĩnh.
Tốc độ Hạ Quế Dương càng lúc càng nhanh, kɧoáı ©ảʍ mạnh mẽ đánh sâu vào đại não, Hạ Tích chỉ cảm thấy mình như một con thuyền nhỏ phiêu du trên biển rộng, trước sau không thể chạm đất.
"Ba, ba ba, đừng......, đừng ở bên trong." Âm thanh của Hạ Tích vì vừa rồi kêu to đã trở nên khàn khàn, trên người là một tầng mồ hôi mỏng, đương nhiên Hạ Quế Dương cũng không khá hơn là bao.
"Tích nhi, bảo bối."
Loại kɧoáı ©ảʍ gian da^ʍ nữ nhi thân sinh này, làm hắn từ đầu đến ngón chân đều tê dại, tần suất cái mông đâm vào cũng nhanh hơn, giống như máy đóng cọc.
Hạ Tích chỉ cảm thấy trong đầu trống rỗng, tới đỉnh, phóng xuất ra một mảnh âm tinh, bao bọc lấy cây gậy đang vất vả trồng trọt kia, nhưng cũng không vì vậy mà ngừng lại nửa phần, làm cô cao trào liên tục không ngừng đến muốn hỏng mất.
Tiếp tục càng ngày càng hung mãnh thọc vào rút ra, rốt cuộc cũng cảm nhận được đỉnh kɧoáı ©ảʍ sắp đến, lại càng đưa đẩy tốc độ nhanh hơn, cuối cùng còn hung hăng mà đỉnh vào hoa tâm vài cái, cuối cùng buông lỏng toan thân, đem một cổ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt nóng bỏng tưới vào trong tử ©υиɠ Hạ Tích, cao trào ngập đầu làm cô ngẩng đầu lên, thân thể nhịn không được mà co rút, nhìn thật đáng thương.
Hạ Quế Dương nhắm mắt cảm thụ được thịt mềm chung quanh không ngừng run rẩy co rút lại, đầu dựa vào vai Hạ Tích thở hổn hển, nữ nhi rốt cục cũng thuộc về hắn.
Chẳng qua nửa phút, không đợi Hạ Tích nghỉ ngơi, Hạ Quế Dương lại lần nữa ôm cô, đem cô nằm ở trên giường, lại bắt đầu một vòng tiến công mới.
Bị tìиɧ ɖu͙© bao vây, kiều nhân nhi càng trở nên mê người, rõ ràng vẫn là mười lăm mười sáu tuổi, lại khắp nơi lộ ra hương vị câu nhân, giống như Lolita, thắp sáng ánh sáng sinh mệnh hắn, cùng sinh mệnh hắn dây dưa, làm hắn nhịn không được linh hồn lôi kéo, không thể ức chế được ý niệm tội ác trong lòng, xâm phạm cô, chiếm hữu cô.
Cúi đầu, há mồm hút lấy quả thù du màu hồng kia, vươn đầu lưỡi đảo quanh, hàm răng nhẹ nhàng cắn cắn, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà Hạ Tích chặt lại hạ thân, làm Hạ Quế Dương thiếu chút nữa bắn ra.
Nhìn nhân nhi sắc mặt ửng hồng dưới thân, càng chịu không được du͙© vọиɠ đánh sâu vào, cái miệng nhỏ gọi bậy, hai luồng miên nhũ không chịu khống chế trên dưới lay động, giống như cuộn sóng, Hạ Quế Dương chỉ cảm thấy hạ thân càng thêm trướng đại, muốn cô thế nào cũng không đủ.
"Tiểu phôi đản." Nói xong liền hôn lên môi cô, hai tay bắt lấy hai luồng no đủ bắt đầu vuốt ve, biến thành các loại hình dạng.
Hạ Tích cũng không biết rốt cuộc làm nhiều hay ít, thay đổi bao nhiêu tư thế, hiện giờ thanh âm cũng đã khàn khàn, thân thể tựa hồ tê liệt, chỉ còn lại cảm giác người kia đang ra ra vào vào dưới thân, bị kɧoáı ©ảʍ thủy triều bao phủ, không thể tự kiềm chế.
Rốt cuộc Hạ Quế Dương cũng dừng động tác, Hạ Tích có thể dừng lại một lúc, đầu óc cũng đã sớm mơ hồ, không nghĩ tới một lần này lại làm lâu như vậy, cảm khái một câu, lão nam nhân trống trải lâu như vậy thật là đáng sợ, thiếu chút nữa lăn lộn mình đến chết, bất quá chuyện này thật sự quá thoải mái.
Cũng may Hạ Quế Dương không thể nghe được cô chửi thầm trong, bằng không sẽ là một trận phiên vân phúc vũ nữa.
"Tích nhi, ba đưa bảo bối đi tắm rửa."
Nói xong liền bế Hạ Tích lên, đôi tay kéo mông nhỏ Hạ Tích, hai tay Hạ Tích ôm cổ hắn, mặc kệ động tác của hắn.
Chỉ là côn ŧᏂịŧ đang chôn trong người cô lại không lấy ra, chất lỏng bên trong làm cô có chút khó chịu, khó chịu giống như lúc ăn no, chỉ có lúc chèn ép quá chặt mới chảy ra.
Hạ Quế Dương ôm cô đi xuống lâu, đi phòng tắm tầng một, nhưng là dọc theo đường đi còn nâng mông cô thọc vào rút ra, sau nhiều lần làʍ t̠ìиɦ, thân thể của cô sớm đã trở nên mẫn cảm không thôi, một chút ma xát sẽ sinh ra kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, thật là muốn mệnh, không nghĩ tới cá tính của hắn lại ái cuồng ma, cứ như vậy sớm hay muộn mình sẽ phải chết ở trên giường a.
--------------------------------
Các nàng ơi, nếu thấy tuôi edit sai hoặc sai chính tả ở chỗ nào thì note lại giúp tuôi với nha, tuôi edit chớ không đọc lại á
Yêu yêu