Hôn Nhân Thú Vị

Chương 21

Thằng Quân và nó đứng lấp ló nơi cái hẻm đối diện nhà con Thùy. Trời thì nắng chan chan, mồ hôi thì vã ra như tắm. Vì việc này ko muốn ai biết nên tụi nó phải cực khổ vậy đây.

- Yến ơi.. lâu quá Yến ơi.

- Thì phải chờ chứ biết khi nào nó ra ngoài.

- Yến ơi... tao mắc ỉa, với cả khát nước nữa.

- Ráng nhịn đi.

- Lịt pẹ mày, khát có thể nhịn chứ cứt ra tới đít thì sao mà nhịn được.

Nó quay qua chửi thằng Quân hơn rang bắp.

- Lịt pẹ mày thằng chó, đang lúc dầu sôi lửa bỏng thế này mày lại mắc ỉa là sao. Sao lúc trước khi đi mày ko ỉa cho nghẹt cầu lun đi.

- Tao có ỉa rồi, mà tự dưng nó lại đến.

- Nín đi, xong việc rồi ỉa.

- Thế cả ngày nó ko ra đường, tao cũng phải nén cức vào à. Rồi mai tao lên báo trang nhất là thanh niên chết vì nín ỉa à.

Con Yến đưa tay vả chan chát vào bắp tay thằng Quân.

- Đi ỉa đi, nhanh lên, lựa cái quán gần đây thôi. Ỉa xong mua cho tao ly trà sữa nhá.

Thằng Quân mặt hớn hở chạy biến đi. Ko quên hôn lên má nó 1 cái.

- Ok bạn vợ.

Nó nhìn thằng Quân lắc đầu. Chồng với con, chỉ được cái ỉa với đái là nhanh.

Thằng Quân đi chưa đầy 10p, có 1 chiếc xe SH chạy tới đậu trước nhà con Thùy. Chắc nó lại gạ được thằng đại gia giàu có ăn chơi nào rồi đây. Thấy bóng dáng nó ra ngoài cổng, con Yến cứ lưỡng lự, thằng Quân chưa về rồi biết làm sao đây. Thôi kệ liều luôn.

Rất nhanh nó bay qua nắm váy con Thùy kéo xuống xe.

- Con chó, mày lại dụ dỗ chồng bà à, bị đánh 1 lần chưa sợ à.

Nó thẳng tay quất chan chát vào mặt con Thùy. Thanh niên đi cùng cản lại.

- Này, mày là ai vậy sao đánh người ta thế.

- Nó cướp chồng em anh ạ, vừa rồi em đánh nó rồi, mà giờ nó vẫn ko tha chồng em.

Con Thùy lên tiếng giải bày.

- Lần này tao ko có, sao mày lại đánh tao.

- Đó, anh thấy chưa, nó toàn dụ dỗ mấy người có vợ, mấy người ngây thơ như anh đó, khéo nó cho thằng mặt loz nào ăn ốc lại bắt anh đổ vỏ có phải là chết mịa đời anh ko.

Nghe nó nói có lý, thanh niên đi Sh ko cản nữa mà phóng xe đi thẳng, ko ngoái đầu nhìn lại lânc nào.

Nó thì cười đắt ý.

- Mày dụ dỗ chồng tao đi nhà nghĩ phải ko, khiến chồng tao lúc nào cũng mệt mỏi ko thèm cᏂị©Ꮒ với tao, mày ác vừa thôi, để xem hôm nay ba má mày nhận mày ra ko.

- Ko có chị ơi... aaa đau quá... ko có thật mà, tha cho em...

Nó vẫn đánh vẫn đá vào người con Thùy, xong bị mất thăng bằng nó ngã nhào vào con Thùy, cũng phải hơn 2p mới đứng lên được.

Thoáng thấy bóng thằng Quân bên kia đường, nó liền ra tay làm hiệu cho thằng Quân gọi cảnh sát. Nó đưa 2 tay lên trời quơ qua quơ lại rồi hét lớn.

- Bà con ơi tới đây mà xem nè, con phò này nó giựt chồng người ta rồi còn dụ dỗ đi khách sạn nữa này, bà con ơi.

Mọi người xúm đến đông hơn lúc nãy nữa. Họ bàn tán ra vào.

- Con bé này ngoan hiền lắm mà.

- Ôi, nó lễ phép lắm, thấy tôi đều chào.

- Ôi, nhiều khi vẻ bề ngoài thanh cao thôi.

Nó được ý tháo lun cái mũ bảo hiểm đang đội, đánh tấp vào mặt vào người con Thùy, còn nắm kéo tóc nó đứt thêm rất nhiều.

Chiếc xe con đắt tiền dừng lại trước cổng nhà nó. Có 2 người bước xuống xe.

- Này, con kia mày là ai thế hả, mày muốn chết à, sao lại đánh con tao ( mẹ Thùy).

- Mẹ ơi cứu con, con sợ... huhu( Thùy).

- Nó dụ dỗ chồng cháu vào nhà nghĩ, đứa con gái đàng hoàng sao lại dụ dỗ chồng người khác thế ( nó).

- Mày có chứng cứ gì ko mà nói thế( mẹ Thùy).

- Đây.

Nó đưa tin nhắn của con Thùy nhắn cho thằng Quân lúc trước.

- Chỉ là nói chuyện thôi chứ dụ dỗ gì. ( mẹ Thùy)

- Vậy mà cô bảo là nói chuyện á, hơi bênh con rồi đấy. Mấy cô mấy chú ơi gọi dùm cháu công an với, thế này ko được rồi.( nó).

- Gọi đi, xem ai sợ ai, đánh con người ta thế kia( mẹ Thùy).

- Ôi còn thách thức ạ, ai gọi dùm cháu công an với, khổ cho người vợ ngoan hiền như cháu quá mà.

Từ đằng xa có 2 chú mặt áo xanh đi tới. Nó chạy ngay lại níu áo khi mà họ còn chưa kịp bước xuống xe.

- Chú ơi, nó giựt chồng cháu mà còn thách thức nữa chú ơi, huhu...

Chú công an nhìn qua 1 lượt con Thùy.

- Cô cũng có vừa đâu, mời tất cả theo tôi về đồn.

.....

Sau 1 hồi khai báo, cuối cùng nó bị phạt vì tội hành hung, nhưng vì hành hung do sự sai lệch của đối phương nên nó chỉ bị phạt nhẹ. Còn con Thùy vì mấy cái tin nhắn đó ko có gì nghiêm trọng nên được tha.

- Vâng vậy cháu chào mấy chú cháu về.

Nó xách cái mũ bảo hiểm đội lên đầu, rồi đưa tay sờ lên cổ. Mặt đầy hoảng hốt.

- Chết, sợi dây... sợi dây chuyền của cháu đâu mất rồi.

Nó ngó quanh, nó gần khóc, nó muốn lăn ra đó ăn vạ luôn.

- Thùy, mày lấy của tao phải ko? Trả đây cho tao.(nó)

- Chị đánh tới tấp, tôi có rãnh được lúc nào đâu mà bảo tôi lấy.(Thùy)

- Ko mày thì ai chứ, lúc đó chỉ có tao với mày( nó)

- Tôi bảo ko có.(Thùy)

- Hay là.. cô, cô có lấy cô trả lại cho con. Cái đó là lúc cưới chồng con tặng đó, kỷ niệm của con..huhu...( nó)

- Con bé này, nhảm nhí gì đấy, tao giàu thế này mà thèm lấy của mày à.( mẹ Thùy).

- Nhất định là 1 trong 2 người mà, ghét tôi nên lấy của tôi cho bỏ ghét chứ gì, đưa xách đây tôi kiểm tra nào. ( nó)

Mẹ Thùy bực dọc lắm, bà đổ hết đồ trong giỏ ra cho nó kiểm tra, nếu ko có là bà vã chết nó.

Ngoài 1 xấp tiền đô, 1 cây son và chai nước hoa đắt tiền vài thẻ vip của ngân hàng thì ko có sợi dây của nó thật.

- Đó mày kiếm đi.( mẹ Thùy)

- Ko có, sao lại ko có, vậy thì phải ở trong giỏ con Thùy rồi, nhất định giỏ nó.( nó)

- Giỏ tôi ko có đồ của chị ( Thùy).

- Mày ko sợ thì để tôi kiểm tra( nó).

Con Thùy vứt giỏ ra, nó chụp ngay rồi cười đắt ý. Nó đổ ngay lên bàn, cố ý bươi cho công an thấy món mà nó cố tình bỏ vào.

- Ko có thật nhỉ, vậy ở đâu mới được chứ.

Nó sờ soạn sau áo nó, rồi nhảy tưng tưng sợi dây chuyền rớt ra. Chẳng có gì lạ khi nó đã nhíp 1 đường chỉ vào sợi dây, chỉ cần rị mạnh là sợi dây lại văng ra.

- Oa, nó đây rồi. Cháu xin lỗi cô, tao xin lỗi mày Thùy à.

Con Thùy hách mặt lên, tự nhiên bị đổ oan lại còn bị đưa về đồn, ngày gì mà xui xẻo. Còn nó thì hốt lại đồ cho con Thùy, vẫn cố ý để công an thấy vật lạ.

- Khoan, đề nghị cô để cái giỏ xuống.(cán bộ)

- Ơ, sao thế ạ, cháu phải trả lại cho con Thùy mà.(nó)

- Chúng tôi muốn kiểm tra 1 lần nữa.(cán bộ)

- Cứ kiểm tra đi giỏ tôi ko có gì hết ( Thùy).

Chú cán bộ công an đổ giỏ ra, cầm lên gói bé tí, đưa lên nhìn nhìn. Mặt con Thùy thấy gói đó liền tái nhợt đi, mặt cặt ko còn giọt máu.

- Mời cô ở lại điều tra, chúng tôi nghi cô có sử dụng trái phép chất ma túy ( cán bộ).

- Ma.. ma túy? Làm sao có thể chứ ( mẹ Thùy).

- Tôi... tôi...( Thùy).

- Chắc các chú nhầm rồi, ko phải đâu, nó chỉ chuyên dụ dỗ chồng người khác thôi ( nó).

- Đúng vậy, tôi chỉ dụ dỗ chồng họ, tôi ko có sử dụng chất này ( Thùy).

- Có hay ko xét nghiệm máu sẽ rõ. Mời theo chúng tôi ( cán bộ).

Nó nhảy bổ vào con Thùy nắm áo nó, nước mắt chan hòa.

- Mày.. mày... nói đi, mày có dụ thằng Quân tao sử dụng ma túy ko hả?

- Tự biết, hỏi gì?

- Nói, có hay ko, sao mấy tháng nay thằng Quân ít về nhà, nói đi con chó.

Con Thùy nhếch mép cười, rồi bị cán bộ đưa đi.

Nó vẫn khóc, khóc nức nở, khóc oan uổng lắm, nhưng trong cái bụng nó thì hả hê khôn cùng. Thùy à, cái này gọi là khổ nhục kế đó con. Mày tuổi loz gì mà đòi chơi với bà.