- Tiểu Bạch, ngươi nói còn bao lâu nữa chúng ta mới tìm thấy tam cấp yêu thú?
Thiếu niên ngồi ở trên người bạch sắc Thiêng Lang lười biếng hỏi.
Bạch sắc Thiên Lang dùng ý thức truyền lại nói:
- Chạy hết tốc lực mà nói, một lát là có thể đến nơi của Ngưu Dương, ta chướng mắt nó đã lâu!
- Vậy ngươi còn không thêm chút sức đi, mau mang ta đi, ta đang muốn làm thịt một con tam cấp yêu thú đây!
Thiếu niên thúc dục.
- Chủ nhân, bụng ta đói rồi, có thể hay không trước tiên chuẩn bị ăn chút gì?
Bạch sắc Thiên Lang nghiêm mặt nói.
- Ngươi con ăn hàng này, hai ngày này đã ăn năm con quái ngư, ba con Hỏa Hạt, còn chưa đủ?
Thiếu niên khó chịu vỗ cái đầu của bạch sắc Thiên Lang một cái, không tức giận nói.
Bạch sắc Thiên Lang vô cùng vô tội nói:
- Muốn khôi phục thương thế đương nhiên là phải ăn nhiều một chút. Năm con quái ngư đó ăn thật ngon ah!
Bỗng nhiên nó nhấc lên lang mục một chút, hiện lên vài tia tinh quang nói:
- Chủ nhân, phía trước là nơi của Ngưu Dương, thực lực hẳn không thua kém ta!
Trần Vũ cũng không ngạc nhiên, đây là thiên phú cảm ứng vốn có của yêu thú mà con người khó có thể làm được, trừ khi đạt đến cảnh giới cao hơn.
- Cứ tiếp tục đi đến phía trước!
Trần Vũ thản nhiên nói, hắn đã có tính toán trong lòng, bây giờ hắn đã có tam cấp yêu thú Tiểu Bạch rồi, nên cũng không sợ hãi như lần trước nữa, mà sẽ tấn công luôn bọn chúng.
Tiểu Bạch không nói gì, nó là một đầu yêu thú còn là Vương trong loài, làm gì có hoảng sợ, liền một mực tiến gần về phía trước.
Ngưu Dương cảm nhận được một đợt khí tức không thua gì mình đang tiến lại gần, nó liền thả ra khí tức, để trấn nhϊếp yêu yêu hạchg tới, nào ngờ yêu thú kia hẳn không dừng mà còn tiến về phía nó nữa, đây là kɧıêυ ҡɧí©ɧ trắng trợn!
Grào!!!!
Ngưu Dương đứng dậy gầm lớn về phía Tiểu Bạch cùng Trần Vũ, sau đó liền nhanh chóng bay thẳng ra phía trước nhìn chằm chằm vào Trần Vũ.
Trước mặt hắn là một đầu yêu thú lớn gần gấp đôi Tiểu Bạch của hắn, trên đầu có hai chiếc sừng, theo như hắn được biết, chiếc sừng của Ngưu Dương bán rất có giá trong Luyện Khí Sư.
- Chúng ta hợp sức gϊếŧ nó!
Trần Vũ chỉ nói võn vẹn một câu, sau đó rút lấy thanh trường kiếm sau lưng ra, đồng thời bay xuống đất, Tiểu Bạch cũng đồng thời phối hợp ăn ý với hắn liền há miệng phun ra một đạo kim quang phóng tới.
Phản ứng của tam cấp yêu thú không chậm, Ngưu Dương nhanh chóng né sang một bên, nhưng mà vẫn bị một kiếm của Trần Vũ chém thương một chân, làm nó giận dữ tiến lên tấn công.
Tiểu Bạch thấy vậy liền đánh một trảo vào người của Ngưu Dương, không yếu thế, nó liền lấy chiếc sừng lớn của mình lúc mạnh vào một trảo của Tiểu Bạch, tia lửa xẹt ra liên tục.
Trần Vũ không chậm trễ liền lao tới đánh ra một kiếm hướng chỗ yếu nhất, ngay cổ của Ngưu Dương tấn công tới.
Thấy được khí tức nguy hiểm đang tới gần, đầu Ngưu Dương liền nhanh chóng lui về phía sau, lấy cặp sừng sắt bén của mình đỡ một kích của Trần Vũ.
Bong Bong Bong!!!
Trường kiếm trên tay Trần Vũ không ngừng rung lên, như sắp vỡ vụn, có thể thấy độ cứng của sừng Ngưu Dương kia cứng cỡ nào.
- Chặc chặc, không ngờ sừng nó lại cứng như vậy!
Trần Vũ vô cùng hưng phấn, nhìn chằm chằm vào đầu Ngưu Dương kia tấn công tới.
Nếu bình thường chỉ có Tiểu Bạch thì Ngưu Dương kia hẳn không sợ, nhưng vì có Trần Vũ đã phá vỡ thế cân bằng đó, khiến Ngưu Dương liền rơi vào thế hạ phong.
Ngưu Dương tức giận, gào lớn một cái, nó nhìn chằm chằm vào Trần Vũ, nó định tiêu diệt kẻ yếu trước sau đó mới đánh với yêu thú kia sau. Biết được ý định của Ngưu Dương Trần Vũ không hề sợ hãi, mà tiến hành công kích trước, đánh thêm một kiếm nữa xuống.
Tiểu Bạch thấy được sơ hở, liền há miệng phun ra ba đạo kim quang, sau đó nhào lên cắn ngay cổ của Ngưu Dương, Ngưu Dương cảm thấy khí tức chết chốc không ngừng nồng đậm, liền theo bản năng gầm lớn cùng dãy dụa.
Tiểu Bạch làm sao mà buông ra, liền cắn chặt cào cổ của Ngưu Dương, khiến máu tươi văng tung tóe, Trần Vũ nhân cơ hội liền lấy bảo đao ra một đao bổ xuống, đao khí sắt bén đánh vào người Ngưu Dương, chấm dứt mạng của đầu tam cấp yêu thú kia.
- Ha ha, cuối cùng cũng gϊếŧ được đầu tam cấp yêu thú đầu tiên!
Trần Vũ vui mừng ngồi xuống dùng kiếm mổ bụng của Ngưu Dương ra, lấy trong đó ra một viên yêu hạch bằng nắm tay, linh khí tỏa ra trong yêu hạch không hề thấp kém.
- Chủ nhân mau cho ta ăn!
- Đây là cho ngươi!
Trần Vũ không do dự ném yêu hạch vào trong miệng Thiên Lang Vương.
Thiên Lang Vương lập tức nuốt yêu hạch vào bụng, không qua một lát trên người của nó tỏa ra khí thế cường đại, da lông như kim châm của nó dựng thẳng lên, quanh thân tỏa ra từng đạo bạch quang sáng bóng, đầu sói ngẩng lên cao và gào lên.
NGAO...OOO!
Trần Vũ bên này kinh ngạc lẩm bẩm.
- Chẳng lẽ yêu thú muốn tiến giai phải nuốt yêu hạch sao?
Trần Vũ nghĩ đúng vậy, yêu thú trừ tu luyện ra còn có thể dựa vào hấp thu yêu hạch cùng thuộc tính tiến giai, tương đối mà nói yêu thú tự tu hành tốc độ tăng lên thật chậm chạp, thế nhưng mà yêu thú có tuổi thọ tương đối dài, mà nuốt yêu hạch lại giúp chúng tăng tốc độ tu luyện lên.
Hiện tại nó nuốt yêu hạch vào lại là của Ngưu Dương cùng là phong thuộc tính, yêu hạch này hợp với thuộc tính, cho nên nó hấp thu yêu hạch tiến giai thành yêu thú tứ cấp.
Khí thế của Thiên Lang Vương không ngừng kéo lên, thân thể của nó dần dần biến lớn, thân thể từ bốn mét biến thành năm mét, cái đầu sói nâng lên cực kỳ hung vĩ, từng đạo bạch quang chói mắt hiện ra, con mắt thứ ba hiển hiện lần nữa, hàm răng của nó càng trở nên sắc bén hung tàn, người bình thường đứng trước mặt của nó chỉ sợ bị dọa phá gan.
Giờ phút này Thiên Lang Vương nuốt yêu hạch xong thì từ yêu thú tam cấp cao gai tiến giai lên yêu thú tứ cấp, hơn nữa cảnh giới còn là tứ cấp trung gai. Xem ra đây là do bản thân Thiên Lang Vương sớm có yêu hạch, cho nên nó mới tăng lên nhanh như vậy.
Thiên Lang Vương thu hồi khí thế lại, con mắt thứ ba cũng đóng lại, cúi cái đầu cao ngạo xuống, khí thế của Thiên Lang Vương không còn lại chút nào, đi tới trước mặt liếʍ liếʍ lên tay hắn.
- Cảm ơn chủ nhân đã thanh toàn!
Nó không khỏi vui mừng, bình thường một mình nó đánh với tam cấp yêu thú khác khả năng là rất khó gϊếŧ nhau, nhưng lần này thì khác, nó có chủ nhân trợ giúp nên mới gϊếŧ được tam cấp yêu thú.
Trần Vũ dùng kiếm cắt ra hai phần thịt lớn để dành làm thức ăn, còn lại nó cho Tiểu Bạch ăn hết.
- Tiểu Bạch, chúng ta tìm một nơi ẩn nấp, ta cảm nhận được mình sắp đột phá rồi!
Trần Vũ mừng như điên khi cảm nhận được một luồng chân khí hùng hồ đang ở trong cơ thể mình không ngừng sôi sục, đây rõ ràng là dấu hiệu đột phá. Hắn đã gần một tháng để tích lũy, chỉ để đột phá lần này.
Tiểu Bạch gầm lên một tiếng sau đó chở hắn về hang động lúc trước, Tiểu Bạch phụ trách canh giữ phía trước hang động để không cho người nào đi vào bên trong.
- Đến lúc đột phá rồi!
Trần Vũ nhắm mắt lại, cố gắn hấp thu thiên đại linh khí xung quanh để nhanh chóng đột phá. Những tia linh khí mỏng manh không ngừng kéo hùng hổ đến, tiến theo đường khiếu huyệt vào trong kinh mạch.
Nửa ngày trôi qua, trong hang động đột nhiên có một cổ ba động chân khí mãnh liệt đánh sang các nơi xung quanh.