Tiểu Vũ thấy Nguyệt Dao ôm bụng cùng với bộ dáng đau đớn nên vội vàng nói: “Cậu mau đi đi.”
Nguyệt Dao nhanh chóng rời đi, đuổi theo thân ảnh của Diệp Hoa vừa đến nơi cô liền nghe thấy thanh âm từ trong vọng ra.
“Được rồi, trước mắt cứ như vậy đi.” Diệp Hoa nói xong liền cúp máy.
Đến khi Nguyệt Dao tiến vào trong thì chỉ thấy bên cạnh bồn rửa tay có một thân hình cao lớn đang dựa vào tách tường hút thuốc.
Gương mặt tuấn tú, trên đầu lông mày treo lên vẻ tùy ý mang theo vài phần lười biếng. Làn khói lượn lờ tràn ra mơ hồ không thể nhìn rõ sắc mặt.
Nguyệt Dao mắt sáng ngời, cô không hề e ngại mà đi qua.
Lúc này, toilet trống rỗng, bởi vì không có những người khác nên có vẻ phá lệ yên lặng.
Tư thế đi của Nguyệt Dao rất đẹp quả không hổ là người mẫu xe. Lúc này, cô cố tình nhẹ lắc lư phần hông mang theo một loại phong tình vận chủng khó có thể.
Biểu tình của Diệp Hoa cười như không cười.
Nhìn cô nàng trước mặt hắn không khỏi có chút giật mình, hắn từng gặp qua không ít nữ nhân nhưng đến bây giờ còn chưa thấy cô gái nào tùy tiện như vậy.
Ánh mắt không chút che dấu, Diệp Hoa lẳng lặng thưởng thức thân hình mê hồn của cô gái phong tình trước mặt.
Nguyệt Dao đi đến trước mặt Diệp Hoa thì dừng lại, khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần, gần đến mức cả người cô gần như đều dán ở trên người anh.
Thậm chí hắn còn ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng của cô quanh chóp mũi, không phải mùi thơm của những loại nước hoa đắt tiền mà thuần túy là mùi thơm cơ thể của nữ nhân.
Ý cười trên môi càng hiện rõ, ánh mắt đen tối chứa đựng muôn vàn suy nghĩ xấu xa.
Từ lúc công pháp đột phá thêm một tầng hắn cơ hồ cảm thấy mình càng lúc càng biến đổi, hiển nhiên thức tỉnh ma chủng những ác niệm cũng sẽ bắt đầu tăng trưởng.
Nguyệt Dao lại nhẹ nhàng bước gần thêm một bước, lần này cả người cô thật sự đều dán ở trên người Diệp Hoa.
Cảm nhận l*иg ngực rắn chắc, cùng nhiệt độ từ người thanh niên truyền đến, hơi thở mãnh liệt khiến cơ thể Nguyệt Dao đều cảm thấy nóng rực.
Đặc biệt là hai bầu ngực to lớn của cô cũng dán chặt lên cơ thể của Diệp Hoa. Mặc dù cách một tầng áσ ɭóŧ, cô cũng có thể cảm giác được núʍ ѵú của mình đã dựng đứng lên và khát vọng được anh âu yếm.
Còn tiểu huyệt của cô đã ào ạt tuôn ra dâʍ ɖị©ɧ.
Thật tốt... Thực muốn cho người đàn ông này đùa bỡn thân thể dâʍ đãиɠ của cô.
Dường như Diệp Hoa đang cố tình, biểu cảm của hắn từ đầu cho đến giờ phút này vẫn giống như không có việc gì, có người đẹp ngồi trong lòng mà vẫn không loạn.
“Làm tôi đi.” Nguyệt Dao ngước mắt khẩn cầu hắn, đôi mắt một mảnh mị ý, vũ mị gần như chảy ra nước.
“Nguyệt tiểu thư, cô thiếu đàn ông đến vậy sao?”
Diệp Hoa cười nhạo một tiếng, nhìn cô rồi trầm thấp mở miệng: “Cảm thấy bản thân không nhịn được rồi à.”
Nghe đến những lời vũ nhục của Diệp Hoa, gương mặt Nguyệt Dao càng đỏ nhưng vẫn không làm suy giảm ý nghĩ của mình mà ngược lại cô cảm giác trong người càng ngứa ngáy.
“Làm tôi, đem cự vật của anh cắm vào bên trong tiểu huyệt của tôi.”
Tay phải cầm điếu thuốc của Diệp Hoa hơi dừng một chút. Hắn dùng ánh mắt thâm trầm cẩn thận nhìn cô gái có vẻ ngoài đoan trang trước mặt.
Rõ ràng có một khuôn mặt thanh thuần như vậy nhưng những lời nói ra lại rất dâʍ đãиɠ.
Quả thực là...
Thật làm hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ!
Con mồi dâng đến miệng, hắn cũng không thể nhịn được nữa.
Đem điếu thuốc còn đang cháy dở ném xuống đất, ngay sau đó túm chặt lấy cô, như hóa thành hổ đói hung hăng cắn lấy bờ môi anh đào của cô gái.
Động tác thô bạo khiến Nguyệt Dao khẽ kêu lên một tiếng, nhưng ngay sau đó liền cảm thấy tràn ngập kɧoáı ©ảʍ, rồi dần dần cũng đáp trả Diệp Hoa.
Thấy động tác của cô gái thuần thục như vậy, ánh mắt của Diệp Hoa liền trở nên đυ.c ngầu, hắn thật không ngờ đến sẽ có ngày mình bắt gặp phải một nữ nhân dâʍ đãиɠ như vậy.
Một cánh tay gắt gao quấn chặt vòng eo mảnh khảnh của cô, một cái tay khác đặt ở trước ngực cô và vuốt ve. Tựa hồ cảm thấy chưa đã ghiền, Diệp Hoa trực tiếp luồn tay vào trong nịt ngực bó sát của cô. Bàn tay không lưu tình chút nào xoa nắn đôi vυ' to. Hai luồng nhũ thịt bị véo niết thành các loại hình dạng kỳ quái.
Đầu lưỡi của cô bị đầu lưỡi của người đàn ông dây dưa, vυ' cũng bị tay lớn của hắn chặt chẽ nắm giữ, loại cảm giác này quá mức thoải mái làm cô say mê muốn rêи ɾỉ.
Nhưng vẫn còn chưa đủ a...
Cô khó nhịn vặn vẹo mông và dùng đôi mắt phiếm đầy nước nhìn Diệp Hoa.
“Tiểu tao hóa!”
Diệp Hoa nhịn không được kêu lên một tiếng, hắn vỗ mạnh lên mông nhỏ không yên phận của Nguyệt Dao.
Ngay sao đó, Diệp Hoa nhấc bổng cô hệt như bế một đứa trẻ đi đến buồng vệ sinh gần đó, tiện tay khóa trái cửa lại rồi đặt cô xuống nắp bồn cầu.
Hắn cởi bỏ thắt lưng, lập tức cự vật liền càn rỡ xuất hiện trước mặt Nguyệt Dao.
Nhìn đến tiểu đệ thô to của nam nhân trước mặt, sắc mặt Nguyệt Dao đỏ bừng lên vì phấn khích, hệt như một đứa trẻ nhận được đồ chơi yêu thích.
“Thích sao?”
Nguyệt Dao gật đầu, trong lòng khẩn trương, lời nói có chút gấp gáp: “Thích, thích lắm.”
Dứt lời, cô dùng tay nhỏ lắm lấy cự vật, xoa nắn vài cái rồi cúi đầu.
Nguyệt Dao cúi đầu. Cô chăm chú nhìn rồi hé mở cái miệng nhỏ ra ngậm lấy đầu cự vật, cái lưỡi thơm tho nhẹ nhàng liếʍ một ngụm, thật tốt, không có mùi lạ gì, tiểu đệ của anh thực sạch sẽ.
Miệng cô không tồi, Diệp Hoa dùng tay không vuốt ve tóc đen của cô một chút, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ được cô gái xinh đẹp hầu hạ.
Tiếp theo, cô ngậm lấy qυყ đầυ và dùng miệng bắt đầu liếʍ mυ'ŧ, phun ra nuốt vào, đầu lưỡi linh hoạt thỉnh thoảng lướt qua mã mắt mang cho người đàn ông cảm thụ rùng mình. Đáng tiếc là cái miệng nhỏ đã tận lực mở to nhưng vẫn chỉ có thể nuốt một nửa cự vật.
Diệp Hoa nhìn thấy động tác thuần thục như vậy, trong lòng không khỏi lạnh đi vài phần.
“Kĩ năng tốt như vậy, trước kia cô từng phục vụ cho không ít đàn ông sao?”