“Thần kỳ như vậy, so với Long Thương của Dịch Nhi còn nhanh hơn?” Lam Tử Duyệt kinh ngạc nhìn Song Dực Xà, đó không phải là rắn, là long, nhưng mà lại kém quá xa so với long.
“Chỉ có hơn chứ không kém, hết sức là nhạy bén, ngươi xem thân thể nó khổng lồ, nhưng lại không hề ngu ngốc vụng về, tốc độ cũng nhanh vô cùng.” Huyền Cơ Tử giơ ngón tay cái lên, nhìn Lam Tử Duyệt nói, ngẩng đầu nhìn sắc trời một cái, bây giờ đã là lúc nào rồi! Thời tiết trong tháng mai mặc dù không quá nóng, nhưng muỗi thì vẫn có rất nhiều.
“Ai! Ta nói này tiểu nha đầu, ngươi đã nghĩ được biện pháp gì chưa, chúng ta ở trên cây đợi lâu như vậy cũng không phải là biện pháp đâu!” Huyền Cơ Tử vừa nói vừa đuổi muỗi.
Long Thiên Tuyệt dừng lại trên cây to gần ở gần đó, cách bọn họ không xa, nghe đoạn đối thoại của đám người Lam Tử Duyệt, thì ra bọn họ tới đây để đoạt Hưu Linh Kim Đỉnh, Hưu Linh Kim Đỉnh là thần khí luyện đan, là lò luyện đan mà mỗi luyện đan sư đều mơ ước, khó trách Duyệt Nhi sẽ mạo hiểm tới lấy, nhưng mà tu vi của Song Dực Xà là Kim cấp, rất khó đối phó.
“Hay là nhân lúc bọn họ đang đối phó Song Dực Xà, lén vào đoạt Hưu Linh Kim Đỉnh?” Lam Tử Duyệt khẽ cắn ngón trỏ nói, biện pháp hữu dụng nhất chính là dời đi sự chú ý của Song Dực Xà.
“Vậy có phải là quá không có nhân đạo hay không?” Huyền Cơ Tử hơi đồng ý nói.
“Còn không bằng ngươi nói là sấn hư nhi nhập (thừa dịp vắng người mà vào)! Kẻ yếu luôn được sinh ra, người mạnh thì vẫn còn đó, ngươi cảm thấy ở nơi này chờ đến trời sáng là tốt, để muỗi đốt đến sáng là tốt, lại còn nhân đạo một chút là tốt?” Bọn họ cũng không phải là cường thủ đoạt hào, có cái gì mà không nhân đạo, trên cái thế giới này rất nhiều người không có nhân đạo, còn hơn cả Lam Tử Duyệt nàng, nhưng vấn đề là ở chỗ, mí mắt của nàng đang giật không ngừng, nàng rất lo lắng cho Tiểu Dịch Nhi của nàng!
“Vấn đề là, mấy người kia đã sắp ngủm rồi, ngươi nghĩ chúng ta có được bao nhiêu khả năng có thể bắt được Hưu Linh Kim Đỉnh, tiểu nha đầu, ngươi nhìn đi, kim liên bên cạnh ao kia, đã chất thành một đống bạch cốt, đều là những người không biết sống chết hằng năm lao vào đoạt Hưu Linh Kim Đỉnh sau đó bị gϊếŧ chất thành đống bên kia, Hưu Linh Kim Đỉnh ở ngay chỗ trung tâm Kim Liên trì, bên trong đóa hoa sen lớn nhất, chỉ cách Song Dực Xà có mấy thước thôi, nhưng không có ai có thể đoạt được Hưu Linh Kim Đỉnh, ngươi cảm thấy chúng ta có thể đoạt được nó dễ như trở bàn tay sao?” Tiểu nha đầu này, suy nghĩ quá đơn giản, nếu như dời được đi sự chú ý của Song Dực Xà là có thể lấy được Hưu Linh Kim Đỉnh, thì nó đã sớm bị người ta lấy đi rồi.
“Ngươi đang nói nhảm sao? Mau suy nghĩ biện pháp nhanh một chút đi!” Lam Tử Duyệt cũng biết rất khó lấy được, không phải là nàng cũng đang nghĩ biện pháp sao?
Lúc hai người đang nói chuyện, năm người đối phó Song Dực Xà đã chết hết hai người, hơn nữa còn là bị Song Dực Xà nuốt xuống.
“Nhìn đi! Lão đầu tử ta phán đoán luôn chính xác, năm người đó sắp tiêu rồi, có hai tên đã rơi vào bụng Song Dực Xà.” Huyền Cơ Tử rụt rụt thân thể, hắn không muốn bị cái miệng to như chậu máu kia nuốt xuống đâu.
Mà một người ở bên cạnh đứng xem cuộc chiến không phải ai khác, chính là Thiên Tú Vi và nha hoàn của nàng ta, Hỉ Nhi, nhìn vài cao thủ Ngự lực mình mang tới đã bị Song Dực Xà gϊếŧ, trong lòng nàng cũng bắt đầu căng thẳng.
“Tiểu thư, chúng ta rời khỏi nơi này trước đi, sau này rồi lại tới!” Hỉ Nhi gấp gáp kéo kéo Thiên Tú Vi, cái miệng to như chậu máu của Song Dực Xà quay về phía nàng làm nàng sợ hết hồn hết vía,.
“Thật là đáng chết, lần này là đặc biệt chuẩn bị mà đến, không nghĩ tới vẫn không đoạt được Song Dực Xà và Hưu Linh Kim Đỉnh.” Trong lòng Thiên Tú Vi nóng như lửa đốt, mặc dù có sợ hãi, nhưng mà lá gan lại không đủ lớn, làm sao có thể ngự khế được Song Dực Xà chứ? Cho nên, cho dù trong lòng có sợ, nàng cũng phải chống đỡ, vì biết vị trí cụ thể của Hưu Linh Cốc, nàng đã tốn rất nhiều bạc, nếu là không lấy được Hưu Linh Kim Đỉnh và Song Dực Xà, vậy nàng chính là lấy giỏ trúc rót nước, công dã tràng.