Lam Tử Duyệt vẫn chưa ngủ, nàng biết sắp đến nơi của Hưu Linh Kim Đỉnh, nên vẫn chưa chợp mắt, chỉ đợi Huyền Cơ Tử đến gọi nàng.
Lam Tử Duyệt tức tốc xoay người, nhìn hai hài nhi ngủ thật sâu của nàng, giúp hài nhi đắp chăn mới nhẹ nhàng bước xuống xe ngựa.
Lam Tử Duyệt vừa xuống xe ngựa, Lam Thành Thành liền mở mắt ra, thân hình nhỏ bé cũng bật dậy.
“Đi, dẫn ta đi.” Lam Tử Duyệt sau khi xuống xe ngựa liền nói nhỏ với Huyền Cơ Tử.
“Nghĩ kĩ rồi? Thật sự muốn đi?” Huyền Cơ Tử trừng mắt thủ thỉ chất vấn.
“Lão nói câu này còn không phải vô nghĩa sao? Đi nhanh nào, bị người khác phát hiện thì không hay.” Lam Tử Duyệt thúc giục nói, không đi mới là tên ngốc, kia chính là bảo bối hiếm có.
“Được rồi, được rồi, dẫn ngươi đi, thật đúng là ngoan cố cứng đầu.” Huyền Cơ quan sát xung quanh, không phát hiện điều gì bất thường, liền thấy một thân ảnh nhỏ nhắn trước mặt mình.
“Thành Nhi, con xuống đây khi nào?” Lam Tử Duyệt kinh ngạc hỏi, tu vi của Thành Nhi ngày càng cao rồi, ngay cả nàng cũng phát hiện Thành Nhi đã xuống xe.
Huyền Cơ Tử cũng tán thưởng Thành Nhi, có thể âm thầm xuất hiện phía sau lão, trên giang hồ không có mấy ai!Tiểu đồ tôn này sau này ắt hẳn tiền đồ rộng lớn, khí chất ngời ngời, đừng nghĩ nó còn nhỏ, nhưng bên trong tuyệt đối có khí chất khác biệt khiến người khác tâm phục khẩu phục đấy.
“Mẫu thân muốn đi tìm bảo bối, sao lại không gọi Thành Nhi ạ?”
Nó vẫn nhớ rõ việc tìm bảo bối mà mẫu thân từng nói, nên hai đêm nay nó không tịnh dưỡng trong không gian giới mà ngủ cùng mẫu thân, nó chính là lo lắng mẫu thân đi một mình sẽ bị thương.
“Thành Nhi, con muốn đi thật sao? Nhưng mà Dịch Nhi nó…” Thật ra Lam Tử Duyệt chưa từng nghĩ sẽ dẫn theo hài tử đi, ở đó quá nguy hiểm, nàng chỉ là đi thử chút thời vận thôi.
“Trở về trước hừng đông, Dịch Nhi sẽ không sao đâu, Cữu cữu và Niên thúc thúc ở sát vách, một khi có chuyện, dựa vào năng lực của Niên thúc thúc và Cữu cữu, nhất định có thể bảo vệ Dịch Nhi.” Lam Thành Thành hiểu rõ, mẫu thân vì không muốn hai huynh đệ nó cùng người đi mạo hiểm, mẫu thân mới lặng lẽ đi mất, nhưng cũng chính vì vậy, nó càng thêm lo lắng.
“Vậy được rồi! Chúng ta đi.” Lam Tử Duyệt biết Thành Nhi sẽ không quay về, vậy cứ đưa Thành Nhi đi theo! Xem như tôi luyện!
Hai lớn một nhỏ rất nhanh biến mất trong đêm tối, Long Thiên Tuyệt nhìn bọn họ đi xa, dưới tình huống không bị phát hiện liền âm thầm theo sau, muốn biết Lam Tử Duyệt họ đi đâu, nói thật, chỉ cần mẫu tử ba người họ rời khỏi tầm mắt của hắn, hắn liền mạc danh kỳ diệu mà trở nên lo lắng.
Mộc Thành Phong nửa đêm tỉnh dậy tiểu tiện, nhất cử nhất động của bọn họ hắn đều nhìn rõ ràng, xoay người quan sát chỉ thấy một mình Lam Dịch Dịch trong xe ngựa, lại nhìn dãy núi xung quanh, Hưu Linh Cốc cũng đã đến, Lam Tử Duyệt bọn họ nhất định là đi lấy Hưu Linh Kim Đỉnh, kế hoạch của hắn cũng đến lúc thực thi rồi,Mộc Thành Phong đắc ý cười, trong lòng rất nhanh đã có kế hoạch, nhanh chóng xoay người, biến mất trong màn đêm.
Trong Túc Ý không gian giới, Mộc Thành Phong rất nhanh tìm thấy Thiên Chung Thao: “Sư phụ, đã đến dãy núi Hưu Linh Cốc, đồ nhi có một chủ ý, có thể khiến người dễ dàng đoạt được Hưu Linh Kim Đỉnh.”
“Ồ! Phong Nhi, là cách gì? Nói ta nghe xem nào.” Có thể dễ dàng đoạt được Hưu Linh Kim Đỉnh, tiết kiệm được chút sức lực.