“Mẫu thân, đằng sau có một vị thúc thúc một mực đi theo chúng ta.” Lam Dịch Dịch thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn nhìn Lam Tử
Thiên, không biết vị thúc thúc này muốn làm gì? Nhưng khi nhìn lấy vị kia thúc thúc thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, hẳn là một người tốt.
“Hài nhi, không cần phải xen vào, chúng ta tiếp tục đi, trên đường phố mua một ít đồ dùng sinh hoạt chúng ta liền đi.” Trong nội tâm Lam Tử
Duyệt minh bạch, Lam Tử
Thiên đã nhận ra nàng, nhưng
bây giờ chưa phải thời điểm nhận thức, thù lớn nàng chưa trả, nàng không thể phớt lờ, hơn nữa sáu năm chưa từng gặp qua Lam Tử
Thiên, Lam Tử
Thiên có thể còn thiện lương mà đau lòng muội muội của mình không, trước kia thời điểm một người, nàng có thể không cần đắn đo, thế nhưng
hiện tại nàng có hai đứa con trai, không phải trong nội tâm nàng có ý kiến gì, mà là lòng người khó dò, nàng đều phải cẩn thận từng chút một.
“Công tử, vì sao phải đi theo mẹ con các nàng, các nàng hình như phát hiện chúng ta rồi.” Tùy tùng Bắc Sơn của Lam Tử
Thiên nhìn
mẫu tử Lam Tử
Duyệt phía trước nói ra, công tử từ đêm qua vẫn chú ý tới đôi mẫu tử này, không biết công tử có quen biết mẹ con các nàng không?.
“Ừ! Các nàng đã sớm phát hiện ra chúng ta, chẳng qua là không thèm để ý mà thôi.” Lam Tử
Thiên bình thản đáp, Duyệt nhi, ngươi cứ như vậy không muốn nhận đại ca sao? Sáu năm rồi, ngươi cũng không muốn gặp ca ca một chút sao? Sáu năm không thấy, tính cách Duyệt nhi đã khác rất nhiều, khiến hắn không nhận ra rồi.
“Mẫu thân, xe ngựa của chúng ta được ca ca gửi bên ngoài trấn, sao không để đi vào đây.” Lam Dịch Dịch vẻ mặt không cao hứng nói, đi đường cũng rất mệt đấy.
Lam Thành Thành vẻ mặt không vui nhìn thoáng qua Lam Dịch Dịch, đệ đệ này của hắn thật sự là càng ngày càng hư rồi, đến bước đi cũng lười.
“Dịch Dịch, vừa mới ăn ba cái đùi gà, phải đi nhiều một chút mới có thể tiêu hóa, ngươi nhìn ngươi mập như heo rồi, còn cả ngày chỉ nghĩ đến ăn đùi gà, chúng ta một bên dạo phố, một bên đi ra ngoài trấn, bất tri bất giác sẽ đến nơi.” Lam Tử
Duyệt vuốt chút tóc ngắn của Lam Dịch Dịch, xúc cảm mềm mại trên ngón tay rất thoải mái, Lam Tử
Duyệt cực kỳ thích tóc mềm mại của nhi tử.
“Dạ! Mẫu thân, chẳng qua là ăn ba cái đùi gà mà thôi, nếu không phải ca ca nói Dịch nhi mập sẽ không dễ coi, Dịch nhi nhất định phải ăn năm cái mới có thể đỡ thèm?” Lam Dịch Dịch vừa nói, một bên nhìn xem hai bên đường phố, nhìn xem có loại thịt mình thích hay không.
“Lam Tử
Duyệt, Bổn thiểu chủ rốt cuộc bắt kịp ngươi rồi….
Một giọng nói rất tức giận vang lên
sau lưng Lam Tử
Duyệt, lộ ra có chút không kịp thở.
Mà nam tử gọi Lam Tử
Duyệt vừa vặn đứng ở bên người Lam Tử
Thiên, xoay người thở, trong tâm Lam Tử
Thiên từng đợt kích động, hắn không có nhận sai, thật sự là muội muội của hắn Duyệt nhi!
Bắc Sơn cũng kinh ngạc nhìn nam tử trẻ tuổi bên người, hắn gọi Lam Tử
Duyệt không lẽ chính là đại tiểu thư Lam Tử
Duyệt nhà bọn họ sao? Chẳng lẽ tiểu thư không có chết, công tử một mực đi theo chính là tiểu thư.
“Các con, các ngươi có nghe được âm thanh gì không?” Lam Tử
Duyệt đứng đấy thân thể sững sờ, cái người dính như mật kia không lẽ đã theo tới đây!
“Mẫu thân, nghe được, chúng ta nghe thấy giọng nói Niên thúc thúc.” Lam Dịch Dịch hưng phấn nói, Niên thúc thúc đã đến, hắn lại có thể ăn đùi gà hắn yêu nhất.
“A! Thật sự là cái tên kia đã đến, các con, chạy mau a!” Lam Tử
Duyệt dang hai tay, một tay lôi kéo Lam Dịch Dịch, một tay lôi kéo Lam Thành Thành, thân ảnh nhanh chóng biến mất trên đường phố..