Một câu nói của Mã Thành Thiên, Hoàng Phủ Tử Ý có thêm mấy cảnh, An Tuệ tính toán lịch trình của Hoàng Phủ Tử Y, miễn cưỡng đủ dùng, nên cũng không cự tuyệt, giao hẹn ngày mai kí hợp đồng, sẽ cùng Hoàng Phủ Tử Ý ra về.
" "Cửu Tiêu Vấn Đỉnh" yêu cầu tầm bốn năm ngày, "Vui Mừng Tiêu Dao Du" thì khoảng mười ngày, nhưng mà bởi vì có công ty đầu tư, có thể nói đạo diễn làm mấy cảnh khác trước, sau khi "Cửu Tiêu Vấn Đỉnh" quay xong thì vào là được." Trên đường trở về, An Tuệ tươi cười sắp xếp.
" Không cần thử vai?" Hoàng Phủ Tử Y tưởng rằng phải thử vai thì mới có thể chọn diễn viên.
"Không cần, bộ phim truyền hình này không phải là tác phẩm lớn, ngày hôm qua chị và đạo diễn nói chuyện, đưa ảnh chụp của em, đạo diễn không nói hai lời liền đồng ý." Sở dĩ bây giờ An Tuệ mới nói là do lưu giữ lại một nhân vật cho Hoàng Phủ Tử Y, lỡ như Hoàng Phủ Tử Y không đậu thử vai, thì có thể lấy tin mừng này trấn an cô, không nghĩ đến cả hai nhân vật đều dễ dàng cầm tới tay, thật là làm cô vui mừng.
An Tuệ tưởng đơn giản nhưng trên thực tế để lấy được hai nhân vật này Hoàng Phủ Tử Y đã trả giá rất lớn để mua được điệu "Phong Hoa", Hoàng Phủ Tử Y phải tiêu phí đến hai mươi vạn giá trị nhân khí, hôm nay mới có được biểu hiện làm người vừa ý.
Về đến nhà Hoàng Phủ Tử Y, An Tuệ cùng hai trợ lý theo cô đi vào.
" Cho Tiểu Đinh ở lại đây đi, có thể chăm sóc em bất cứ lúc nào." An Tuệ đề nghị, diện tích biệt thự này rất rộng, phòng cũng nhiều, Hoàng Phủ Tử Y ở một mình, cũng quá lạnh lẽo.
" Được, lầu một, phòng nào cũng được." Hoàng Phủ Tử Y sảng khoái đáp ứng, thuận tiện nói: " Nếu Tiểu Lý đồng ý, cũng có thể ở lại đây, lầu một có tới bốn gian phòng ngủ, cũng đủ ở."
Biệt thự có ba tầng lầu, lầu một có bốn phòng ngủ cho khách cùng phòng bếp và nhà ăn, lầu hai có ba phòng ngủ chính, lầu ba thì hai phòng cho khách và một phòng thể hình, Hoàng Phủ Tử Y ở lầu hai, ngày thường chỉ có hai người giúp việc ở phòng ngủ lầu một, trước khi trọng sinh, hai trợ lý của cô cũng ở chỗ này, cho nên cô rất vui vẻ đáp ứng.
Buổi tối, bởi vì chuyên gia dinh dưỡng cũng chính là đầu bếp không có ở đây, mà Đinh Thu Dĩnh và Lý Đông Đông đều trở về thu dọn hành lý, nên biệt thự chỉ còn lại Hoàng Phủ Tử Y, đương nhiên còn có Tiểu Ngao Ô, nhưng cơm chiều cũng không có ai làm, Hoàng Phủ Tử Y liền gọi điện thoại cho tiệm ăn giao cơm tới.
Hai món ăn, một món canh, một chén cơm cùng một phần đồ ngọt tráng miệng, Hoàng Phủ Tử Y chụp lại, trực tiếp đăng lên Weibo cùng lời nanh: "Cơm hộp của Sở tiên sinh thật ngon, ăn hoài không ngán."
Vừa đăng lên, bình luận phía dưới liền xuất hiện.
" Sở tiên sinh là ai? Là tên của nhà hàng nào? Tại sao là chưa nghe nói qua, tôi cũng muốn đi nếm thử a."
"Nữ thần thích ăn, nhân gia cũng thích, cầu địa chỉ!"
"Sở tiên sinh? Khụ khụ, tha thứ tư tưởng tà ác của ta, có cảm giác đây không phải tên cửa hàng, là tên cá nhân a...."
"Trên lầu, cùng ý kiến nha."
Lúc này, trên Weibo của Hoàng Phủ Tử Y cũng đã có hơn bốn mươi vạn fan, hơn nữa đều là fan mới gia nhập gần đây, cho nên biểu hiện vô cùng sinh động, nhằm vào Sở tiên sinh, thảo luận vô cùng vui vẻ.
Mà Hoàng Phủ Tử Y cũng phát hiện, khi cô đăng lên Weibo, giá trị nhân khí của hệ thống cũng tăng nhanh, ngày hôm qua giá trị nhân khí chỉ còn lại số lẻ, bây giờ đã gần mười vạn, xem ra vẫn nên tuyên truyền nhiều một chút, nâng giá trị tích cực của fan.
Trên thực tế, tích cực đâu chỉ có fan, còn có cả bản thân Sở tiên sinh.
Khi Sở Ngao Dư thấy được ai đó đặc biệt nhắc nhở chính mình thì bản thân đang ăn cơm chiều, trên bàn cơm chỉ có hai người, ngồi đối diện với anh là một nhóc con, cũng chính là em trai năm tuổi Sở Ninh Chi, mà cha anh đưa mẹ đi nước ngoài phỏng vấn, ngay cả hai ông bà cũng đang đi du lịch nước ngoài, cho nên bây giờ trong nhà chỉ còn lại hai người bọn họ.
Thời điểm tiếng nhắc nhở vang lên, Sở Ngao Dư liền cầm di động lên xem, mà bánh bao nhỏ ngồi đối diện anh lộ ra một chút tò mò, giống như nhìn không rõ, người anh trai luôn bình tĩnh trầm ổn, sao lại lộ ra vẻ mặt như vậy, có chuyện lớn gì xảy ra sao?
Sở Ngao Dư nhanh chóng nhìn thấy bài đăng của Hoàng Phủ Tử Y, ba chữ Sở tiên sinh làm tim anh đập nhanh bảy tám lần, thậm chí chóp tai cũng đỏ ửng, anh không biết vì sao Tử Y lại đăng như vậy lên Weibo, anh cảm thấy có một thứ gì đó không thể kiểm soát, có lẽ anh có thể lớn mật một chút, làm càn một chút, ra khỏi nhà giam do chính mình khắc họa, tuy rằng vẫn không dám si tâm vọng tưởng tới cô, nhưng ít ra cũng có thể làm bạn cùng cô!
Đầu tiên Sở Ngao Dư dùng Weibo "Cửu cửu quy y" bình luận: "Y Y thích, nhất định Sở tiên sinh rất vui vẻ!" Dù mang theo ngữ khí có chút "lưu manh", cực kỳ giống bình luận của một fan nữ nhưng lại mang theo một tia kiêu ngạo.
Lúc sau, Sở Ngao Dư lại đổi tên thành Sở Ngao Dư, bình luận vào Weibo của Hoàng Phủ Tử Y "Cửu cửu quy y", nỗ lực biểu đạt sự tán thành của mình với bình luận này, nếu bị Hoàng Phủ Tử Y nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy Sở tiên sinh vì được nhắc đến mà sung sướиɠ bất tận rồi.
Mấy ngày kế tiếp, Hoàng Phủ Tử Y bắt đầu quay "Cửu Tiêu Vấn Đỉnh", đồng thời kịch bản của "Lan Lăng Thiên Hạ" cũng đưa tới, hơn nữa vẫn là hai cái kịch bản mới, Hoàng Phủ Tử Y nhìn, nhưng thật ra đối với vị biên kịch Doãn Trình này có nhiều sự tán thành.
"Lan Lăng Thiên Hạ" vốn nam chính làm chủ, nữ chính là bình hoa, nữ phụ chết thảm, nhưng lại sửa thành nữ chính làm chủ, lại còn viết ra hai loại phong cách, thứ nhất làm hình tượng nữ chính càng thêm hoàn mỹ, tình cảm cũng trở nên phức tạp, hình tượng nhân vật cũng no đủ hơn, trực tiếp đem suất diễn của nữ chính dụng hợp với nữ phụ ngang bằng với nam chính. Thứ hai còn lại là để cho nữ chính thay thế một số cảnh diễn của nam chính, không chỉ áp chế nữ phụ không còn cảm giác tồn tại, mà còn biến nam chủ thành phụ trợ, cuối cùng nữ chính trở thành đế vương, đè toàn bộ cốt trên người nữ chính. Nói là sửa chữa nhưng trên thực tế nói rằng viết lại cũng không sai.
"Cái này, giả thiết nữ đế, đề tài dễ dàng." Đương nhiên lại càng thêm phù hợp yêu cầu của cô, cô rất thích khí phách của nhân vật này, cho nên ở hai cái kịch bản cô không do dự liền chọn cái này.
"Nhưng chẳng qua thời gian có chút không kịp, chờ quay xong "Cửu Thiên Vấn Đỉnh" và "Vui Mừng Tiêu Dao Du, "Quá Yêu" cũng bắt đầu quay, em tính quay "Quá Yêu" trước hay là quay cái này trước?" An Tuệ có chút do dự, hai cái kịch bản đều quan trọng nhưng Tử Ý thì chỉ có một, thế nên muốn phân cái trước cái sau.
"Hai bộ này đều là của công ty đầu tư?" Hoàng Phủ Tử Ý nghĩ hỏi.
"Đúng vậy." "Quá yêu" quá phổ thông, lúc biên kịch mang kịch bản tới tìm công ty, công ty cũng không muốn quay, nếu không phải là Hoàng Phủ Tử Ý muốn thì đã bị công ty cho rớt, mà "Lăng Lan Thiên Hạ" tốt hơn một chút, biên kịch cũng có chút danh tiếng, nhưng khi Hoàng Phủ Tử Y yêu cầu sửa chữa kịch bản, công ty mua lại, hơn nữa đồng ý toàn bộ quay chụp, mà tất cả đều là vì Hoàng Phủ Tử Y.
"Vậy thì hai đoàn phim cùng nhau chuẩn bị, tốt nhất là cùng một nơi, bộ nào chuẩn bị xong trước, thì quay cái đó trước, nếu cần thiết cũng có thể diễn song song hai bộ." Hoàng Phủ Tử Ý ngữ khí kiên quyết nói.
Muốn nổi tiếng, tất nhiên phải có trả giá, đối với cô mà nói thời gian là sinh mệnh, không thể lãng phí.
"Diễn song song? Đối với em mà nói là quá mức vất vả?" An Tuệ nhíu mày, không tán thành quyết định của Hoàng Phủ Tử Y.
"Có được đương nhiên sẽ có mất, chị An chị đi sắp xếp đi, em sẽ tự chăm sóc tốt cho mình."
"Được" An Tuệ đáp ứng, quyết định thông báo chuyện này cho thiếu gia, Hoàng Phủ Tử Y như vậy là liều mạng, thật sự làm người khác có chút lo lắng.