Bí Ẩn Căn Cứ Và Tình Yêu Học Trò

Chương 2: Buổi trực nhật thú vị

Ngôi trường thiên thần nằm sừng sững bên mặt đường to nhất thành phố. Học sinh được buổi đi học đầu tiên sau kì nghỉ hè nôn náo dồn dập tìm lớp rồi tìm nhau nói chuyện rôm rả. Cạnh cổng trường có mấy quán nước cũng đã trật hết người, học sinh người nào người nấy ăn mặc chỉnh tề, đúng đồng phục trường. Ngôi trường to, rộng, xây dựng 4 khối A,B,C,D; mỗi năm đều chỉnh sửa gọn đẹp. Riêng khối D là khối dành riêng cho học sinh tốt nghiệp nhưng chưa đỗ đại học cần ở lại để dạy bảo thêm trước khi ra ngoài và được gọi là lớp 14. Sân trường sạch sẽ, nhiều cây xanh và hàng ghế đá xếp dài. Ồn ào nhất là trên cái biển lớp 12a4. Cả lớp đang ồn ào hỗn loạn, bạn bè lâu này không gặp bao chuyện bàn tán, hỏi han. Lớp này chẳng có mấy ai được cho là hot boy, chơi với nhau cũng không thân lắm. Lớp 12 rồi mà các cô cậu vẫn tỏ ra trẻ con, được cái tính kẹt xỉ, vì là học sinh thì làm gì có tiền chiêu đãi bạn nhưng lại có tiền để đi chơi game. Như năm ngoái, mấy cậu nhóc sẵn sàng trốn học, chốn liên hoan để giành tiền đi game và giờ cũng chẳng khác gì. Đúng là học sinh chỉ biết nghịch thôi.Đám con gái bàn tán: - Bọn con gái đến cũng đủ rồi còn thiếu ai nữa nhỉ?

Bông, lớp trưởng nhìn quanh lớp: - Còn 3 con hay chơi với nhau Mi, Ly, Lam...ak còn Rin và Mĩ Lệ nữa.

Cô bạn gái dễ thương hỏi câu hỏi khác để đổi chủ đề: - Nè các bà trong lớp giờ ai xinh nhất nhỉ.

- Lúc đầu nhìn đám con Mi có vẻ xinh đấy nhưng nhìn lâu thì thấy cũng bình thường. Ak còn đám con Nhàn nữa nhìn cũng được mờ._Bông nói.

La được gọi là thần bói của lớp vì cậu ta đoán cũng gần chính xác: - Nhìn zậy thui nhưng nhìn kĩ thì Mỹ Lệ cũng xinh đáo để ý chứ.

- Nhưng đa số con trai lớp mình hay chơi với mấy đám con Mi còn gì.

Cả lũ nhìn ra phía bên cạnh, Mi, Lam đang tán phét với mấy đứa con trai tò mò:

- Nhưng sao đám con trai cứ xán lại chúng nó zậy nhỉ.

- Trời giờ còn hỏi ak, bọn nó xinh mà.

1 giọng nặng nề bỗng cất lên: - Nè các bà ơi...

- Rùng cả mình.

Cả lũ : - Cái j?

- Đợt trước thằng Nam bọn nó chơi với đám con Mi và Nhàn do nó có đứa người yêu cơ hơi bị to lun.

- Có nghĩa là có thế lực ý ha?

- Umk nhưng bây giờ chúng nó chia tay nhưng chơi với nhau vẫn là thói wen uj. Mà con Mi chỉ iu những thằng có cơ thui chứ không thì nó bỏ lun. Mà tui thấy chơi với con Mi còn hay hơn chơi với con Nhàn.

- Umk tôi cũng thấy thế, nói ra thì bảo nói xấu nhưng con nàỳ kiêu quá mà.

- Ấy, zậy thấy Rin thế nào?

- Tính cũng tốt, dễ gần nhưng có vẻ hơi lạnh lùng. Mà chúng nó trả nói Min lớp mình thích Rin còn gì nữa.

Đứa con trai nào đó chen vào: - Mấy bà chim lợn cũng đúng ý chứ.

- Tưởng ai thì ra là Tuyên. Tui tưởng ông thích chơi với Nhàn chứ.

- Trời con nào chứ con Nhàn rẻ rách chẳng thèm chơi, nói năng độc địa, kiêu vãi xít.

- Oh ha, nay cá trê cơ ak.

- Umk. Con đấy trai mà không có cơ tì còn lâu nó mới theo, bên ngoài thì bôi phân chát són. Cứ như Bông nè, xinh tươi.

Bông ngồi cạnh tỏ ra khiêm tốn: - Kum Kum.

- Thui đi ông làm bạn ấy phổng cả mũi rùi kia.

Cả đám cười ầm lên.

Tuyên tò mò hỏi:

- Ak mà Rin chưa đến sao?

- Êu êu giờ lại nhắc đến Rin cơ ak, có vấn đề rùi nha.

- Không ý tui hỏi xem vậy thui, vì qua thấy mấy đứa bảo Rin nhìn xinh lắm, muốn xem thôi mà.

Tiếng trống tùng...tùng...báo giờ vào học. Cô gái tóc thả xuống đến vai hơi phớt màu vàng hớt hải chạy vào lớp. Tiếng ồ... đồng thanh khiến cô gái ngạc nhiên.

- Có chuyện gì với lớp mình zậy.

- Trông bà xinh quá nên chúng nó mới hô lên chứ sao, đổi mới rồi ak, nhìn cũng được đấy Lệ ak.

- Cảm ơn, cũng bình thường, tui chỉ làm lại tóc thui mờ.

Lệ e ngại chạy ngay vào chỗ mình. Khuôn mặt trái soan, tóc cắt chữ V ép thả xuống trông mới nữ tính chứ. Với dáng người cao 1 mét 60 cũng đủ để Nam nhìn không rời mắt. Đứa ngồi cạnh là Việt nói:

- Êu, sau bao nhiêu ngày không gặp đã khác rồi, xinh ra đấy nha.

- Chuyện, tui mờ lại.

Vốn Lệ là người cũng không phải quá tự tin, nhưng khi được 1 bạn gái an ủi cô đã tự tin hơn và người đó chính là Rin.

Cậu bạn Min ngồi cuối lớp vẫn cười đùa với mấy đứa bạn. Tiếng Ồ... lần nữa lại vang lên khi Tiểu Anh bước vào. Một cô bé với đôi giầy mùa hè kiểu mốt, áo sơ vin vào cái quần bó ôm sát chân, mái tóc đen buộc cao lên trông thật cá tính.

Tuyên vừa nói vừa hích vai Min

- Woa, lại thêm 1 hot girl nhập tịch rùi.

Min đang cười nói thấy Tiểu Anh đến cậu ngừng lại và nhìn.

- Lớp ta nhiều hot girl quá ta.

- Không giám, nhận cái chức danh ấy có người ghen chít.

Ý của cậu là nói đến Nhàn đang ngồi xưng xỉa ở cuối lớp vẻ không thích thú.

Tiểu Anh đi lại chỗ Lệ cười một cái: - Chào zui chứ?

- Tất nhiên, cảm ơn cậu.

Đám con gái xúm lại chỗ hai người hỏi:

- Các bà rủ nhau cùng đi làm đẹp hả, mỗi người một phong cách, tuyệt quá ý chứ.

Mi cũng ôn hòa lên hỏi thăm:

- Sự thật tui không ưa các cậu vì các cậu làm đẹp hơn tui nhưng tui cũng phải công nhận...Rin cái tóc bà làm ở đâu mà đẹp ý.

Câu nói này lại làm cả lũ phải bật cười còn Nhàn thì có vẻ càng tức tối vì không ai để ý. Năm lớp 10 vừa vào cô đã được nhiều người để ý nhưng giờ không ai thèm ngó đến mà chả bực mình.

Tiếng cốc...cốc từ đôi guốc của cô giáo đi vào lớp. Cô Nguyệt cô giáo chủ nhiệm lớp 12a4_trẻ, đầy sức sống và hơn nữa còn rất quan tâm đến học sinh. Cô bước lên bục giảng vẻ nghiêm túc. Cả lớp nhanh chóng ổn định.

- Cả lớp, ngồi.

Cô vuốt mái tóc cửa, sửa lại chiếc áo sơ mi cho thật gọn.

- Trông các em lớp mình ai cũng khác ý nhỉ, xinh ra ý chứ.

Đám con trai nói leo: - Vâng, nhưng vẫn chưa xinh bằng cô ak.

Cả lớp cười ầm lên vì câu nói đó, cô giáo cũng vui tính cười cùng.

- Umk, cô cũng thấy thế đấy. Mà nhìn cả gái trai ai nấy cũng khác nhỉ.

-..Cô giáo thấy bọn em xinh hơn không ak?

Một nan sinh phía cuối lớp nói leo:

- Không mà là đen hơn mới đúng.

Câu nói đùa làm cả lớp cười ầm lên. Cô nói tiếp:

- Hôm nay là buổi đầu tiên, ai xung phong trực nhật nào?

Cả lớp đùn đẩy nhau không ai muốn làm.Mỹ Lệ lớp phó của lớp đứng lên ý kiến:

- Rồi em Lệ em xung phong đi hả?

- Dạ không em chỉ định bầu cử thui ak. Cô cứ chọn bạn Tiểu Anh và bạn Min là được rùi ạ.

- Umk cũng được thế thì Min và Tiểu Anh nhưng vẫn phải chọn nựa...

Min bất ngờ: - Há em phải ở lại trực nhật sao? Chết còn vụ đi đánh liên minh cùng mấy đứa thì....

Cả lớp hô: - Á Ak đi đánh game nha.

Cô vờ nghiêm túc: - Anh ý, hay chơi điện tử lắm ý,phải chú tâm vào mà trực nhật chứ.

- Há cô giáo, chứ không phải là chú tâm vào học sao?

Cô giáo mặc kệ lại phân công: - Thứ 3 là ... Lệ ai pảo sui.

Lệ kêu: - Há zậy mà cũng bị sao.

Cô giáo nói: .- ...Và anh Nam, Piza nữa.

Cả lũ vỗ tay ầm lên vì mình không phải đi.

Buổi tập trung xong là giải tán, chỉ có mấy nhóc được phân công là ở lại trực nhật. Nói là trực nhật nhưng đi chơi là nhiều. Min tỏ ra chăm chỉ kêu:

- Mấy người kê hộ tui cái bàn này với.

Từng người phản đối, nhưng trong khi họ cũng đang rảnh. Lệ kêu: - Tôi đang vào facebook bận lắm không giúp được.

Nam: - Tui cũng thế.

- Vậy ai bê với tôi đây. Rin cậu đang rảnh thây.

- Tui rảnh nhưng cậu đâu có thích tui làm. Cậu ghét tôi lắm cơ mà.

- Nè nói phải có căn cứ chứ tôi ghét cậu hồi nào.

- Thế ak, zậy được tui giúp.

Min có điều gì đó khó nói, câu nói hiện ra trong đầu " Không phải tui ghét không chơi với cậu mà tui ngại thôi, ngốc quá mà" nhưng cậu không thể nói ra được. Hai người cùng nhau bê chiếc bàn đó ra ngoài. Thấy vậy mấy đứa lại bàn tán.

- Nè, các ông thấy cặp này hình như có vấn đề.

- Ừm tui cũng thấy zậy đấy.

Piza hỏi:

-Tui đang đói có ai có gì ăn không zậy?

- Nè có đấy.

Lệ đưa mấy cái bánh sôcoola cho Piza.

- Surpried! Tốt quá, mà Lệ có sở thích ăn socola từ bao giờ zậy?

- Không phải tui, người khác cơ.

Min kéo Tiểu Anh đến trước cửa phòng để đồ dùng học sinh.

- Rin à, vào đi.

- Đúng thiệt là ...

Nói trong sự tức tối vì không muốn làm.

Nhìn xung quanh, bao đồ dùng, một đống bàn ghế xếp gọn để tùy ý lựa chọn. Rin lục xung quanh bởi tính tò mò. Lục vào trong ngăn bàn thấy thứ gì đó. Một cái túi đen, bên trong là một con chuột máy tính laze, một con chíp nhỏ không biết có nội dung gì và một cái USB

- Sao lại có ở đây nhỉ, lại ghi là THPT Thiên Thần.

Đang suy luận thì Min gọi lại khi cậu chọn được cái bàn. Rin thở mạnh một cái, cất cái túi đó và chỗ cũ.

- Rin, làm gì mà lâu thế à.

- Rùi, đến đây. Có việc gì?

- Phiền cậu trèo lên kéo cái dây chăng bàn ra.

- Trời, sao lại bắt...

Cậu để ngón trỏ lên moi Rin ý không muốn cô nói.

- Tôi to xác thế này lên có mà sập à.

- Ừm, cũng phải...

- Leo cẩn thận đấy.

- Không phải lo.

Vừa kéo được cái dây, vì nơi Rin đứng lên là mép bàn, không may trượt chân ngã. Min chạy lại đỡ, vòng tay cậu ôm chọn lấy Rin, để lưng mình đỡ cái bàn đổ xuống. Rin vẫn chưa hết bàng hoang, hỏi thăm.

-Min, cậu có sao không?

Cậu có vẻ hơi lo lắng.

Rin nhanh chóng dựng chiếc bàn, chồng lên hỏi tiếp.

- Không sao chứ? Ai mượn cậu đỡ hộ để bị thương.

Min chỉ kêu vài câu a...ay... rồi lại đứng lên, xoa tay vào vết thương.

- May mà không sao. Là tôi còn vậy, nếu là cậu chắc bẹo dí từ lâu rồi.

- Cậu không sao thật chứ?

- Hình như có đấy, xem sau lưng đi.

Rin thở mạnh một cái rồi ra phía sau Min. Cô động vào vết thương .

- Chỗ này hả.

- Không, trên một chút.

Đúng lúc một cô giáo lạ đi vào. Cô chạc 30 tuổi, tóc để quăn, khuôn mặt có vẻ gì đó lo lắng. Rin và Min nghiêm túc chào.

- Em chào cô ạ.

Chỉ một câu đáp lại: Ừm...

Cô giáo lạ mặt vội vã đi về phía ngăn bàn lấy ngay chiếc túi bóng đỏ đựng đồ rồi mải móng đi ra ngoài. Rin thấy lạ.

- Nè đây là cô nào, nhìn lạ quá.

- Trong trường còn nhiều cô mới đến tụi mình sao biết hết được.

Rin nghĩ tỏ ra nghi ngờ nhưng khi Min gọi cô không nghĩ nữa. Quay về phòng học, Piza, Lệ, Nam đang cười cười nói nói. Rin gọi:

- Ra giúp cái nào...

Kê chiếc bàn đó là xong việc. Còn sớm, họ ngồi lại nói chuyện với nhau.

- Min, sao trông mày buồn vậy, thất tình à!

- À chắc lại do em Mi, hay do em Ngọc.

- Tụi bay vớ vẩn vừa thôi chứ. Tao làm gì để ý mấy nhóc con đó.

- Êu êu, không để ý cơ.

Min nhìn qua chỗ Rin và chỗ Lệ đang cười nói.

- Có ai giới thiệu à, nhưng tui chẳng cần. Đẹp giai như vậy đầy đứa theo.

Nam với Piza quay lại phía hai đứa con gái. Họ nhìn Lệ, sau đó lại nhìn Rin để biết Min nhìn ai.

- Nè Nam, ông nghĩ ai?

- Chẳng biết.

- Rin, Lệ à, lại đây ngồi nói chuyện một chút._ Piza gọi.

Hai người đi lại ngồi lên bàn gần đó.

Rời khỏi trường cô vẫn thấy vui. Cô cũng không hiểu vì sao mình có cảm giác đó, cái cảm giác nôn nao khi để ý đến anh chàng Min. Nhưnng hình mẫu lí tưởng của Rin là thể hơi lạnh lùng nhưng vẫn quan tâm đến người khác và quan trọng là chung thủy.

- Hey tên Min đó nhìn cũng được đấy không có lạnh lùng thí lấy đầm ấm càng zui.

Vừa đi vừa nghe nhạc, cô nhớ lại cảnh vừa nãy làm cô hơi ngượng ngùng:

- Mk pai nghĩ vừa về hắn ta ui chứ nghĩ nhiều wa lại thích hắn thì toi.

Lúc giờ anh chàng Min đang đi trên cái xe đạp địa hình nhìn cũng rất oai. Cậu vừa đi vừa cười tủm chắc lại nhớ chuyện nãy. Cậu bỗng nhớ đến vết thương sau lưng, chạm nhẹ vào nói: - Cậu ta đúng thật là người ta giúp mà không 1 lời cảm ơn.

Vừa nói song bỗng cậu nghe thấy tiếng nói vọng từ đâu đó lại.

- Đứng lại đứng lại mau.

Tiếng hét lớn của người đàn ông cao to mặc bộ véc đen.

- Không các người đừng hòng bắt ta, ta không có tiền trả và cũng không đi với mấy người đâu.

Tếng của Rin, vừa chạy vừa nói.

Min tỏ ra tò mò: - Sao cậu ta bị đuổi zậy?

Rin đeo cái cặp có chữ nuest, vừa chạy vừa cười toe toét, như kiểu cô cho đó là trò đùa. Hai tên cao to mặc bộ đồ đen đuổi theo Rin, Một tên dọa:

- Không đứng lại thì chết với bọn tôi đấy.

Rin chạy vào một ngõ nhỏ, đường đó có ngã ba, cô chưa kịp chọn hướng thì một bàn tay kéo cô vào trốn sau góc tường, nói nhỏ:

- Min đây yên lặng đi.

Hai tên kia vừa lúc đuổi đến, Min kéo sát Rin vào mình vì góc tường quá bé, tay bịt miệng Rin lại vì sợ cô hốt hoảng. Cả hai đứng yên lặng tim như ngừng đập hồi hộp chờ bọn áo đen đi qua. Hai tên đó vừa đi, cả hai ngườ thở phào nhẹ nhõm. Rin nhanh chóng đẩy Min ra, tỏ vẻ hơi ngại ngùng, mắt đảo lộn xung quanh.

- Ak cảm ơn vì đã giúp tôi.

- Không có gì. Tôi là người ưa chính nghĩa mà.

- Há, ưa chính nghĩa á? Thui đi ông cụ non tự sướиɠ hoài.

- ?

- Hum.

- Mà sao cậu bị bọn họ đuổi zậy? - Min tò mò nhưng cũng tỏ ra quan tâm.

- Ờ thì...

- Hay nhà cậu thiếu nợ vay nặng lãi của bọn chúng ư?

- Ơ... cậu nghĩ zậy cũng được...

Cô vô cớ tức giận, nói xong bỏ đi luôn.

Min không hiểu vì sao Rin giận mình, cậu cười qua một cái rồi chạy theo Rin.

- Nè để tui đưa về cho.

- bía bía không cần đâu.

- Trời, tiêng việt còn chưa sõi nữa là tiếng trung. Cứ đi đi tui đi xe đạp mà.

Lát sau, Rin ngồi sau xe đạp của Min. Hai người yên lặng không nói gì. Rin cười mỉm khi nghĩ lại chuyện vừa nãy. Vì Min và Rin đang tuổi trưởng thành, làm sao tránh được sự rung động của người khác giới. Min mở lời trước để không khí đỡ ảm đạm.

- Nhà cậu ở đâu zậy còn xa không?

- Ai pảo cậu tôi định đi về nhà, nhà tôi đi lối ngược lại cơ mà.

- há không phải chứ, sao cậu không nói.

- Cậu cứ đi có hỏi han tôi đâu.

...

Xe dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ cũ kĩ, Min hỏi tắt: - ...Đây là...

- Umk, nhà mẹ nuôi tui, đằng nào cũng đi ở đây cũng được. Rùi cảm ơn cậu.

Rin nói xong xuống ngay khỏi xe.

- Ờ... zậy tui về đây.

- Umk. Pai.

Min phóng xe đi ngay. Vừa đi cậu vừa suy nghĩ " Cậu ta rất dế gần, dễ thương ấy chứ, giọng thì rất ấm. Mình thích rồi đấy"