Nhật Kí Thần Linh

Chương 282: Vô duyên chủng (Muendzuka) bên trong chiến tranh!

Tiêu tốn không ít thời gian, Lăng cùng Alice cuối cùng là đi tới Vô duyên chủng (Muendzuka) bên ngoài. Hai mắt một nhìn vào, nơi đây tựa như là một ngọn đồi tư thế đang dâng lên cao. Bên dưới mặt đất mọc lấy hoa cỏ cây cối lưa thưa. Bên trên thi thoảng rải rác sẽ có từ trên bầu trời không trung, hoặc lớn hoặc nhỏ không rõ đồ vật rơi xuống. Nhiều năm như vậy tích luỹ lại tới, mới sẽ có tạo thành ra đặc thù mảnh đất vô duyên chủng giống như bây giờ.

- Chúng ta hiện tại đi vào xem chứ?

Lăng vẻ mặt hỏi thăm.

- Không! Chúng ta trước thử kiểm tra xem bộ bài Quyền năng của anh như thế nào đã đi.

Alice vẻ mặt hiếm thấy ửng đỏ lên, nhiệt tình nói.

Lăng nhìn thoáng qua liền giây hiểu. Trước mắt vốn dĩ tưởng rằng là một vị yên tĩnh ôn hoà đại tiểu thư, hiện tại mới ngớ người ra phát hiện được, đội lốt bên trong lại là cái trăm phần trăm phần tử hiếu chiến. Thảo nào trước đó như vậy tích cực muốn đối với anh tiến hành giúp đỡ hoàn thiện bộ bài, hoá ra là xếp đặt chờ đợi mục đích vào lúc này đây.

Dĩ nhiên! Lăng cũng không ghét như vậy là được. Ngược lại dáng vẻ bây giờ của cô nàng nhìn qua còn rất moe~

- Ok! Vậy chúng ta liền chơi chơi thử xem. Ở ngay tại đây hay là tiến vào bên trong tiến hành?

Nói và chỉ chỉ vào bên trong vô duyên chủng. Dù sao ở bên trong đó chiến đấu có làm hỏng hoa hoa cỏ cỏ cái gì cũng đều sẽ không ai đi quan tâm. Không giống như hiện tại còn ở bên ngoài đường, một khi quá mức huỷ hoại hoàn cảnh xung quanh, vẫn là sẽ có chút ảnh hưởng.

- …. Hừm. Ngay ở tại đây chiến đấu đi! Chỉ là dùng thử bộ bài kiểm tra chiến đấu một chút mà thôi. Chắc hẳn là sẽ không sao.

Hơi có một chút do dự trong giây lát xong, Alice cuối cùng là như vậy đáp lời. Đồng thời có lẽ bởi vì ngượng ngùng bản thân trước đó hành vi, để cho công bằng, cô nàng sau đó liền hào phòng mở ra toàn bộ bộ bài của mình ra giới thiệu cho Lăng biết.

“Cũng thật là cái thật thà đáng yêu cô gái đây!” Ai đó như vậy mỉm cười khi nhìn về phía Alice đang lên tiếng giới thiệu. Giống như hiện tại một mình Alice nói, bản thân đứng lẳng lặng lắng nghe trường hợp, còn thật là hiếm gặp đâu. Nên càng thêm quý trọng.

………

Thời gian thấm thoát trôi qua mau, đang lúc hai người bọn họ vừa mới giới thiệu xong, tách xa nhau ra chuẩn bị chiến đấu, một đoạn giọng nói có phần trẻ con trong trẻo lại cố tỏ ra vẻ uy nghiêm bá đạo đột ngột vang lên làm quấy rối hai người.

- Hồng Ma Quán người làm việc, tất cả không có phận sự người lập tức tránh xa!

“Đây là…..” Lăng nội tâm có chút giật nảy mình nhìn sang. Quả nhiên không ngoài dự đoán, vừa mới lên tiếng phá đám đe doạ, rõ ràng chính là tách ra không tới đầy hai ngày hấp huyết quỷ đại tiểu thư Remilia- chủ nhân của Hồng ma quán.

Đối phương lúc này chính mang theo toàn bộ nhân viên nòng cốt chiến đấu dưới tay đuổi tới gây sự. Giống như cầm thương vác khiên ba trăm tiểu ác ma bộ đội, mang theo súng bắn rocket thêm đạn pháo một đám hầu gái tiểu yêu tinh, cùng với vị kia bất động thư viện ma nữ Patchouli, Lăng chính mình đều đã từng chiến đấu qua. Chưa từng chiến đấu qua chính là vị kia hoàn mỹ hầu gái trưởng Izayoi Sakuya cùng Remilia chính bản thân (trước đó tình huống bắt cóc đặc thù không tính). Đồng thời tiểu Flandre cũng không thấy gặp.

- Hồng ma quán quán chủ Remilia? Cô như vậy là có ý gì?

Bị đám người như vậy im ắng liền hoàn thành xếp đặt bao vây xung quanh, Lăng đương nhiên biết rõ đối phương lần này đến mục tiêu chính là trả thù chính mình khi trước hành động tấn công vào Hồng ma quán cùng bắt cóc Remilia hai chị em. Thế nhưng bên cạnh xa xa Alice hiển nhiên là còn không biết rõ. Hiện giờ lại thấy đối diện cầm đầu Remilia như vậy xấc láo ngang ngược tuyên ngôn, vốn dĩ bị chen ngang cắt đứt tỷ thí đấu bài đã đủ bực tức, tiếp ngay sau đó Remilia cùng Sakuya một đôi chủ tớ không coi ai ra gì, làm lơ đáp lời càng là lửa cháy đổ thêm dầu.

- Cô ta là ai? Chẳng lẽ hai tai có vấn đề sao? Sakuya, lập tức đuổi người!

- Vâng, thưa cô chủ!

Nói và rồi hầu gái trưởng dáng vẻ hoàn mỹ tiêu sái bước đi lên phía trước, đối mặt với đối diện đã vẻ mặt tức giận ửng đỏ Alice lạnh nhạt lên tiếng khuyên can (cứ cho là như vậy đi).

- Cô chắc hẳn chính là sinh sống bên trong ma pháp rừng rậm vị kia ma nữ, Alice Margatroid đi? Còn bị người gọi xưng là chuyên gia điều khiển con rối- xúc tua Alice. Nói chung nơi đây hiện tại đã không có chuyện gì liên quan tới cô. Xin vui lòng dựa theo lời nói vừa rồi của cô chủ tôi, lập tức rời đi! Nếu không hậu quả tự chịu.

- Nga! Nói như vậy nếu như thϊếp thân chính mình không đi, các người chẳng lẽ còn định vây đánh thϊếp thân không thành?

Giận quá thành cười, Alice một bên mỉa mai đáp lời, đồng thời xung quanh người lân cận khu vực lập tức sáng lên một đám ma pháp trận triệu hoán trải rộng. Vài chục cụ con rối bảo vệ từ bên trong đi theo xuất hiện ra. Một đám hình dáng cùng kích cỡ vẻ ngoài đều trông giống Alice như đúc. Rất hiển nhiên, cô nàng không những không có ý định từ bỏ rời đi, đồng thời ngay cả suy nghĩ sử dụng vui đùa thẻ bài chiến đấu hệ thống để giải quyết tranh chấp cũng không muốn. Trực tiếp liền bày ra tư thế chuẩn bị thực tế vung tay đánh nhau!

- Hừ! Tự tìm khổ ăn!

Đáp lại hành động tỏ vẻ hiếu chiến của Alice chính là Sakuya một cái nhăn mày hừ lạnh, sau đó không hề khuyên can nữa tiêu sái xoay người quay trở về đứng phía sau lưng Remilia tiến hành báo cáo.

- Alice, nếu không cô rời đi trước đi. Bọn họ nhằm vào mục tiêu nhưng thật ra là tôi.

Di chuyển nhanh chóng tiến đến gần Alice bên người xong, Lăng hiếm thấy lương tâm phát hiện lên tiếng thú nhận cùng khuyên can. Đáng tiếc Alice quả nhiên giống như anh chàng đã từng suy đoán cũng đủ hiếu chiến, giọng điệu ngang nhiên cự tuyệt.

- Tôi đương nhiên biết bọn họ muốn nhằm vào anh. Thế nhưng hiện tại tôi chính là muốn ra tay giáo dục một chút đám người kia. Nơi này thế nhưng là Huyễn tưởng hương đâu! Muốn có thể sống tốt sinh hoạt vậy cần phải sẵn sàng tỏ rõ ra năng lực của mình bất cứ lúc nào. Hừ! Thϊếp thân thế nhưng rất mạnh ~

Nghe xong Alice bản thân lời nói tâm huyết chỉ điểm. Tình thế lại diễn biến đã đi đến mức này, vậy không còn gì để nói. Chiến đấu đi, thiếu niên!

- Được! Vậy chúng ta liền hợp tác dạy dỗ cho bọn họ một trận!

Lăng ánh mắt sắc lạnh đáp. Alice nghe vậy nét mặt hiếm thấy mỉm cười trả lời.

- Ân! Sớm như vậy mới đúng!

Phía bên kia….

Sakuya sau khi trở về xong lập tức liền bắt đầu báo cáo.

- Đại tiểu thư, đối phương không chịu rời đi.

Remilia trẻ con khuôn mặt cố tỏ ra vẻ uy nghiêm, thẳng thừng đáp.

- Hừ! Vậy đồng thời tiêu diệt hết!

Sớm đã thói quen cô chủ nhà mình tính cách, Sakuya rất tự nhiên gật gật đầu tỏ vẻ tán thành.

- Đã rõ, thưa cô chủ.

Nói xong liền nghiêm mặt đứng yên không nói chuyện. Remilia thấy vậy quay đầu sang hỏi đang ngồi trên xe đẩy, hứng thú bừng bừng chỉ huy đám tiểu ác ma bộ đội cùng yêu tinh hầu gái phía sau dàn trận, Patchouli.

- Trận pháp đã chuẩn bị xong chưa, Patche?

Patchouli nét mặt tự tin trả lời.

- Sớm đã chuẩn bị xong, Remi.

Remilia nghe vậy phất tay.

- Vậy đánh!

Dứt lời, cả hai bên giống như ăn ý đồng thời khai chiến!

Gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ gϊếŧ…….! Mới là lạ!

- RẦMMMMM!

……..

Cùng lúc ấy, bên trong Hakurei thần xã đền thờ, Marisa chính đang ôm chổi ngồi, đối với bên cạnh luôn cười ngây ngốc không khép miệng lại được Reimu, vẻ mặt ỉu xìu hỏi thăm.

- Chúng ta thật sự không đi điều tra sao, Reimu? Cứ như vậy để cho đám kia màu đỏ sương mù tiếp tục phát tán khắp bầu trời Huyễn tưởng hương, thế nhưng sẽ ảnh hưởng tới tất cả mọi người đấy!

- Ảnh hưởng? Có thể có cái gì ảnh hưởng? Không phải chỉ là màu sắc kì lạ một chút sương mù không thôi sao~ Có cái gì cần phải lo lắng.

Tiếc tục ngây ngốc cười nhìn trên tay dày cộm túi tiền, Reimu không lắm quan tâm, thẳng thừng đáp. Marisa nhìn mà trong lòng không khỏi oán thầm.

“Reimu ngươi đương nhiên không có gì lo lắng. Đôi mắt của người đều mau rơi rớt hết tới túi tiền bên trong tay kia đi rồi. Lại nói…”

- Là ai ngày hôm qua ngu ngốc như vậy, thăm viềng đền xong còn cúng như thế nhiều tiền cho ngươi thế, Reimu?

Nhiều như vậy năm Hakurei thần xã sớm đã bởi vì yêu ma quỷ quái thường lởn vởn vòng quanh mà không hề người đi thăm viếng. Biết rất rõ điều này Marisa bởi vậy đối với sáng nay đột nhiên cầm dày cộm một cái túi tiền sờ mó ngắm nhìn cả buổi cười Reimu tò mò không thôi. Từ sáng tới giờ bởi vậy đã hỏi không dưới hai mươi ba mươi lần, khả năng đáp án luôn là…

- Đi đi đi! Đây chính là tiền mồ hôi nước mắt mà tôi kiếm được, mới sẽ không phải là tiền cúng công đức.

Cười ngây ngốc Reimu chính là như vậy đáp lời. Hiển nhiên, Marisa sẽ tin tưởng đối phương nói mới là lạ.

“Thôi đi pa ơi! Reimu ngươi lười như vậy người sẽ tự động đi làm việc kiếm tiền mới có quỷ!” Tin tưởng chắc chắn đối phương làm giàu không chính đáng, nghèo rớt mồng tơi Marisa cũng bởi vì thế mới sẽ dây dưa không thôi muốn tìm tòi cho rõ nguyên do. Tất nhiên bên trong đó có bao nhiêu là hâm mộ ghen tị hận, cũng muốn làm một vé giống như đối phương thành công làm giàu bất chính vậy thì không nói rõ được rồi.

Cũng chính là vào ngay lúc này, cả hai người bỗng nhiên cảm nhận được huyễn tưởng hương bên trong nơi nào đó bỗng chấn động mạnh.

- Giống như có người đánh nhau nha, Reimu!

Marisa giọng hưng phấn hô to lên. Vẻ mặt chỉ sợ cho thiên hạ không loạn.

Vốn dĩ trước đó còn ngồi nhìn túi tiền cười ngây ngốc không ngừng Reimu lúc này trái lại không cười. Thu cất túi tiền, vẻ mặt thờ ơ lạnh nhạt bưng lên chén trà chậm rãi uống, trả lời không chút đếm xỉa.

- Vậy thì cứ đánh chứ sao. Huyễn tưởng hương bên trong lại không thiếu đánh nhau.

- Reimu ngươi không đi hoá giải một chút sao? Lần này chiến đấu có chút lớn hey.

Chỉ thấy mặt đất nền nhà tuỳ theo lời nói của Marisa cũng đi theo run run.

- Đợi một chút đi! Nếu như tình huống xấu hơn mà nói. Ai ai ai!!! Đám người này thật là phiền quá à!!!

- Vậy Reimu ngươi tiếp tục ngồi đợi đi. Tôi đi xem trước một chút.

Hai mắt loạn xoay chuyển, hơi làm nghĩ ngợi xong, Marisa tức thì quyết định trước tiên đi nhìn xem tình huống ra sao. Huyễn tưởng hương bên trong cũng thật lâu rồi không có náo nhiệt như vậy để xem.

- Tuỳ cô~

Lạnh nhạt phất phất tay như đuổi ruồi, Reimu vẻ mặt không dao động đáp.

- Vậy tôi đi trước nha, daze!!!

Cưỡi trên chiếc chổi bay phù thuỷ của mình rời khỏi thần xã, từ nơi đây thật xa cũng có thể bắt gặp, chiến đấu giống như bắt nguồn từ vô duyên chủng bên trong.

- Marisa tới đây, daze!

Hưng phấn Marisa tức thì thật nhanh tăng tốc.

Cũng cùng vào giờ phút ấy, bên trong huyễn tưởng hương một đám các cao thủ Đại yêu quái cũng cùng lúc đã phát hiện ra chiến đấu dấu vết. Ánh mắt của không ít người bởi vậy đều có phần hoặc chú ý hoặc không nhìn về phía vô duyên chủng bên trong chuyện đang xảy ra. Cho tới ra tay can ngăn và vân vân… Không tồn tại. Cái kia là trách nhiệm của Hakurei vu nữ mà không phải của bọn họ á. Một đám cả ngày rảnh rỗi nhàm chán không có việc gì làm Đại yêu quái, giờ chính đang chờ mong vị kia kim bài tay đấm lên sàn dọn dẹp đám người không tuân thủ huyễn tưởng hương bên trong quy tắc này đâu. Ân? Chờ mong- ing…..!