Nhật Kí Thần Linh

Chương 105: Tới gần!

Sói! Thật nhiều thật nhiều Sói chạy khắp phố phường!!!

Từng con Sói to tổ chảng như trâu rừng! Lớp lông dài rậm rạp màu xám ngắt và chạy với tốc độ như ngựa phi nước đại. Tốc độ nhanh đến nỗi dưới ánh sáng đèn đường hai bên chỉ có thể thấy từng bóng xám vùn vụt lao nhanh đi qua. Từng đôi mắt mang theo màu xanh lục sục sạo khắp nơi!!! Mang theo sự im lặng chết chóc lan tràn khắp cả thành phố!

Mục tiêu duy nhất của chúng chính là Nguyễn Trọng Lăng và đồng bọn~

Ừ? Bị tóm gọn đầu tiên tất nhiên là đang loanh quanh lái xe khắp cả thành phố Arianna đây rồi~

0h15 phút…

Đám sói phát hiện chiếc xe ô tô của ai đó đang phi như điên trên con đường Linh Đàm. Một cuộc rượt đuổi chính bắt đầu từ lúc đó phát sinh!

- A a a…~ Đã đến giờ tăng tốc rồi!!!

Arianna nở nụ cười hào phóng đạp chân ga! Xe ô tô đột ngột gia tốc tới 180km/h~

Như một bóng đen lao vun vυ't trên đường phố! Vùng vẫy giữa vòng vây của đám Sói đói! Đây chính là nhiệm vụ của cô được giao~ Chỉ có điều…

5 phút sau…

- Kítttttttt!!!!!!!!

- Ai ai ai…~ Không nghĩ tới sẽ khó khăn như vậy đấy!!!

Xe đột ngột dừng lại! Arianna nhìn về phía trước xe mà nhẹ giọng than thở.

Không dừng lại không được! Bởi lẽ phía trước, phía sau, hai bên ngõ hẻm trái phải nơi xe của cô đang đỗ… Lúc này đều đã lấp đầy bởi thân hình những con Sói đói to lớn!

Ừ? Đối với đám dã thú có bản năng đi săn theo đàn lại cực kì tài tình trong năng lực truy đuổi và dồn ép con mồi này… Muốn chạy trốn kéo dài thời gian thật quá khó khăn~

Hơn nữa cứ nhìn cách chúng dùng móng vuốt phá nát tan đám xe cộ, vật cản trên con đường này liền biết…

Chiếc xe ô tô nơi cô đang ngồi thật không chịu nổi được chúng mấy đòn! Nếu còn cố tình lao lên đâm ngang qua đối phương… Arianna thật không chắc lớp vỏ mỏng manh bên ngoài chiếc xe mình đang ngồi có thể chống đỡ được mấy cú vồ???

Tốt thôi! Dù sao nhiệm vụ của cô cũng đã kết thúc~

Miệng lẩm nhẩm câu nói gì đó không rõ. Nhớ kĩ lời dặn của Erica trước khi rời đi, Arianna nhanh tay đẩy ra cửa xe đi ra ngoài. Vừa ra khỏi xe hai mắt liền đảo loạn xung quanh. Tiếp đó quả nhiên…

- A! Chỉ có mình cô sao, Arianna?

- Erica và vị Vua kia đâu rồi???

Một bóng dáng xanh từ một nơi nào đó lướt qua không trung hạ xuống. Liliana mang theo vẻ mặt hoang mang đặt câu hỏi. Nhớ tới trước đó cô rõ ràng luôn theo sát đám người Erica cơ mà? Tại sao lúc này lại không thấy mặt??? Liliana trong lòng ngạc nhiên suy nghĩ.

- Là Liliana tiểu thư sao?

- Erica tiểu thư và Lăng thiếu gia trước đó đã rời đi cả rồi~ Trước khi đi Erica tiểu thư còn có lời nhắn dành cho Liliana tiểu thư.

Thấy Liliana xuất hiện, Arianna khuôn mặt thoáng qua cảm giác thở phào nhẹ nhõm. Cô nàng thật nhanh lại gần đồng thời lên tiếng bắt chuyện.

- Ừ? Cô ta còn có lời nhắn gì???

Liliana nhíu nhíu mày đặt câu hỏi. Vẻ mặt hết sức cảnh giác như gặp đại địch! Thái độ này hiển nhiên không phải là nhằm về phía Arianna trước mặt mà là hướng tới kẻ thù ranh ma quỷ quái nào đó của cô. Con quỷ đỏ tinh quái đáng ghét Erica. Đây là cách Liliana trong âm thầm đặt tên cho đối thủ của mình.

- Vâng! Erica tiểu thư trước khi rời đi từng đã nói. Nếu như sau đó gặp mặt Liliana tiểu thư vậy sự an toàn của em sau đó liền nhờ cậy cả vào Liliana tiểu thư rồi.

- Liliana tiểu thư, xin nhờ!

Gập người chín mươi độ làm lễ. Arianna mang theo thấp thỏm cảm xúc lên tiếng. Tuy rằng trước đó liền rõ ràng mối quan hệ như chó với mèo của hai vị này, thế nhưng hiện tại bị bao vây bởi đàn Sói đói đông đảo… Arianna hiển nhiên chỉ có thể đánh bạc niềm tin vào sự thiện lương chính trực của người trước mắt.

Có điều kết quả cũng không có khiến cô hầu gái thất vọng!

- Hừ! Đáng chết Erica!!!

- Lại có thể đặt người theo đuổi của mình vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy!!! Đúng là đồ quỷ đỏ đáng ghét mà~

Liliana vẻ mặt bực bội nói. Có điều đối mặt với Arianna thỉnh cầu đồng thời vẫn như cũ gập người chín mươi độ xin nhờ, cô nàng thật đúng là không nỡ cứ thế bỏ đi. Tín điều của một vị kị sĩ chân chính không cho phép cô làm như vậy. Hơn nữa Arianna và cô cũng không phải là lần đầu gặp mặt.

- Được rồi Arianna! Tiếp theo đó tôi sẽ mang cô rời đi nơi khác. Dù sao nhiệm vụ của tôi cũng chỉ là giám sát không cho hai người kia rời đi thành phố này mà thôi.

- Hầu tước Voban cũng không chỉ có tần ấy quân đoàn Sói. Đánh lạc hướng cái gì hoàn toàn là suy nghĩ viển vông~ Thật không biết cô nàng đáng ghét kia đang suy nghĩ cái gì nữa!

- Trò đùa này chẳng vui vẻ tí nào cả!!!

Đưa tay đỡ lấy Arianna ngẩng đầu lên, Liliana lạnh mặt đáp chuyện. Sự thật cũng giống như lời cô ấy vừa nói, đám Sói đói xung quanh sau khi thấy trong xe không có người mà chúng cần tìm liền rất nhanh rời đi nơi khác tìm kiếm rồi. Chung quy lại có lẽ cũng chỉ có Liliana bởi vì cách làm của Erica mà chạy thục mạng truy đuổi gần tiếng đồng hồ thôi~

Ừ! Này chắc chắn là trò quỷ của cô nàng đáng ghét kia đó!!! Liliana trong lòng tin chắc như vậy. Chuyện như thế cũng không phải lần một lần hai rồi~

- Tốt quá! Cảm ơn Liliana tiểu thư~

Arianna không mấy bận tâm về lời phàn nàn của đối phương. Vẻ mặt vẫn như thường ngày tươi cười thoải mái. Hai người bọn họ tiếp đó rất nhanh liền rời đi tới một nơi khách sạn gần đó để Arianna ở tạm lại.

Chỉ chờ đợi tới sáng mai mọi chuyện cũng sẽ tất cả rõ ràng…!



0h 35 phút, nơi đầu cầu Long Biên…

- Ố ồ…! Đám sói xám này đến cũng nhanh thật đấy chứ nhỉ?

Nhìn chặn đường trước mặt mình một đám sói to tổ chảng, Lăng vẻ mặt ngao ngán liếc nhìn về phía bên cạnh vẫn đang ôm chặt cánh tay mình Erica.

Ừm? Đối phương đuổi tới cũng thật là nhanh!

Hà Nội có vẻ như quá nhỏ bé đối với một vị Vương như Voban hầu tước~



Cùng lúc đó ở một nơi khác…

Đang lơ lửng ở trên không trung, Voban đột nhiên mở choàng hai mắt.

- Tìm tới rồi!

Khóe miệng kéo ra nụ cười mỉa mai, kéo theo mưa gió mây đen trên đỉnh đầu, vị hầu tước Đông Âu thân thể bay ngang trên bầu trời hướng về nơi Nguyễn Trọng Lăng và Erica đang đứng.

Khoảng cách dù còn xa tới cả chục kilomet cũng không là mấy đối với năng lực như thần người trong cuộc. Có điều nếu như dễ dàng như vậy bắt được vậy cũng quá thiếu thú vị. Hầu tước Đông Âu bởi vì vậy thân hình chậm rãi bay đi qua giống như đợi chờ con mồi giãy dụa càng mạnh thêm chút nữa~

- Cũng đừng làm ta đây thất vọng nhé~

Miệng lẩm bẩm. Đêm nay bữa tiệc khiến dòng máu trong người vị thợ săn già đang sục sôi lên dần.



Cầu Long Biên…

Erica ném Cuore di Leone (Trái Tim Sư Tử) vào không trung về phía phương xa.

- Hỡi Sư Tử của Thép~

- Nhận lấy nhiệm vụ của ngươi!!! Biến đổi từ những thanh kiếm báu, bảo vệ nhà vua bị giam cầm, hát lên bài ca Thập tự chinh bất diệt, và đáp lại vị vua với trái tim sư tử dũng mãnh!!!

Thanh kiếm màu bạc rời khỏi tay lơ lửng giữa không trung, thoáng qua liền phá vỡ thành bảy mảnh kiếm xếp thành hàng. Tiếp sau đó, từng mảnh kiếm rơi xuống mặt đất, mở rộng và biến thành những bức tượng sư tử thép to lớn.

Bảy bức tượng con sư tử được truyền vào sức sống bằng phép thuật. Một chùm ánh sáng lóe lên! Bản thể của Cuore di Leone trong nháy mắt lại hiện về trên tay của Erica từ lúc nào không hay.

Phía trước mặt, bảy con sư tử thép chuyển động uyển chuyển linh hoạt, hoàn toàn không bị kiềm chế bởi các đặc tính bình thường của thép. Chúng bao quanh lấy Nguyễn Trọng Lăng và Erica giống như những hộ vệ trung thành!

Những con sư tử thép chặn đường những con Sói đói đang tiếp cận. Erica tạo ra dàn phòng thủ trước những con “chó săn” số lượng ngày càng tăng của Voban. Chúng đang từ khắp nơi tụ tập về nơi này!!!

Những con sói đói đột nhiên như tru lên!

Bầy Sói như nổi điên tất cả đều nhảy vồ về phía hai người.

Thời điểm này Erica không sử dụng Cuore di Leone như thường ngày. Thay vào đó cô triệu hồi ra hình dạng biến hóa khác của thanh kiếm báu.

Đối mặt với cuộc tấn công bất ngờ của bầy sói mà không có một chút sợ hãi. Erica nhẹ nhàng chạm vào Cuore di Leone, sau đó hô vang:

- Hỡi con sư tử của sắt thép,… Ngươi là tâm trí, là cơ thể của nỗi buồn và cơn giận dữ!!! Ngươi là sứ giả của sự đau khổ đến từ các vị thánh thần, Hãy tắm mình trong máu và sự tuyệt vọng của kẻ thù!

- Xuất hiện đi trước mắt ta trong hình dạng ngọn giáo Longinus…!!!

Tập hợp sức mạnh các câu thần chú đã được hình thành, cô nàng đưa tất thảy chúng vào trong lưỡi kiếm. Vũ khí yêu thích của cô!

Erica vươn Cuore di Leone về phía trước. Cường hóa với sức mạnh của ngôn linh! Cuore di Leone lóe lên ánh sáng trắng và biến hóa thành một cây thương thật dài và nặng, tràn đầy hoa văn cổ điển. Một cây thương trong truyền thuyết cổ châu Âu. Cây thương từng lây dính dòng máu của đức thánh thần!

Vung lên vũ khí của mình theo sự bay bổng tự do và đầy quyến rũ. Erica thân hình nhoáng cái nhảy vượt qua đám sư tử sắt hàng rào phía trước mặt và liên tục tấn công dữ dội về phía bầy sói. Bằng vào võ nghệ điêu luyện, đám “chó săn” lớn như trâu rừng của Voban này không thể đấu lại được cô.

Với một hay hai đòn đâm quất, mọi con sói bị lưỡi thương đâm cắt đánh ra thành từng mảnh hoặc bị đâm xuyên qua đầu.

Nhưng ngay cả như vậy, sức lực đơn độc của một người là có giới hạn~

Với lợi thế tuyệt đối về số lượng, những con Sói đang không ngừng không nghỉ tiếp tục tấn công. Chiến thắng thật sự rất khó khăn thuộc về phía đôi bạn trẻ.

Trong tình huống đó Nguyễn Trọng Lăng vẫn như cũ an toàn đứng sau lớp bảo vệ của đám sư tử thép. Cả đám bọn chúng đang quần nhau cắn xé với đám Sói đói xung quanh không biết mệt mỏi.

Đối với quyền năng nổi tiếng này của Voban, Erica tất nhiên trước đó cũng đã được biết đến. Có điều biết là một chuyện, thực sự đối mặt lại là một chuyện khác nhau. Hiện tại cuộc chiến đang diễn ra cũng chỉ có thể coi như là một cuộc tập luyện làm nóng người mà thôi! Nguyễn Trọng Lăng tất nhiên sẽ không lãng phí quyền năng của mình vào những con sói đói này khi mà chủ nhân của chúng thậm chí còn chưa xuất hiện.

Thời gian còn dài mà~ Trước hết hãy cứ giấu tài một chút chút đã đi!!!

Ừm? Ít nhất thì Erica và cậu đều cho rằng là như vậy đấy.

Cậu chàng ánh mắt lướt qua chiến trường. Cuối cùng tầm mắt ngước nhìn về phía bầu trời.

Mặt trăng đã biến mất! Bầu trời nổi lên mây đen hắc ám và mưa phùn~

Gió bắt đầu thổi mạnh!!!

Tất cả những điềm báo này đều nói rõ một điều…

Voban đang tới gần~

- Đợi thêm một chút! Một chút nữa thôi!!!

Lăng ánh mắt lấp lóe thoáng qua ánh sáng.

Đêm còn dài! Bây giờ mới 0h 40 không phải sao~



Kết thúc chương 105.