Edit:Michellevn
Muốn đạp
anh
mà ngược lại là mình ngã xuống, dáng vẻ
cô
đổ uỳnh ra giường đáng
yêu
không
tả được. Hướng Nghị
không
nhịn nổi phì cười, bàn tay to chụp lấy người kéo lên:" Em
đang
dàn cảnh đυ.ng chạm sao?"
Chu Lăng thẹn quá hóa giận mở miệng ra cắn
anh, Hướng Nghị để mặc
cô
dùng răng cà qua cà lại
trênvai mình, vừa cười dung túng:" Thôi nào, là lỗi của
anh, nhanh
đi
rửa mặt ăn cơm nào,
anh
đưa em
đi."
Rửa mặt trang điểm bằng tốc độ nhanh nhất, hai người cùng nhau ra cửa, đến cửa tiệm ăn sáng đầu phố mua mấy cái bánh bao.
Hướng Nghị đưa
cô
đi, chạy xe vừa nhanh vừa ổn định, Chu Lăng chậm rãi ăn xong bánh bao uống hết sữa đậu nành, vừa vặn đến cao ốc Đại Nguyên.
cô
lấy chai nước làm thanh mát hơi thở ra xịt
một
chút, tháo dây an toàn, vươn người sang hôn
một
cái lên khuôn mặt Hướng Nghị.
Trước khi xuống xe nháy nháy mắt hỏi
anh
:" Tan tầm tới đón em chứ,
anh
họ?"
" Ừm." Hướng Nghị nhìn
cô
đánh giá -- Bộ âu phục họa tiết houndstooth màu hồng nude, giản dị mà thanh lịch, bên ngoài khoác áo lông màu trắng đến mắt cá chân, là bị
anh
cưỡng ép mặc lên. Hướng Nghị hết sức hài lòng, còn tháo khăn quàng cổ của mình xuống, quàng lên
cô
cô.
Chu Lăng bật cười, phối hợp quấn khăn quàng cổ lên, mở cửa xe, đưa cặp chân dài ra, khom người cho
anh
một
nụ hôn gió.
Sau đó ngẩng cao đầu hiên ngang khí phách, cả người vũ trang
đi
vào đại sảnh, em
gái
nhỏ
quầy lễ tân suýt nữa
thì
rơi cả tròng mắt:" Chủ, chủ tịch?"
Chu Lăng khoát tay, bước nhanh
đi
về hướng thang máy.
Lúc cổ đẩy cửa phòng họp ra,
đã
cởi ra áo khoác lông và khăn quàng cổ làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến
sự
uy nghiêm của
cô, cả người đẹp mỹ lệ. Cuộc họp thường kỳ
đã
tiến hành được
một
nửa, mấy chục con người đều dừng lại, nhìn chằm chằm vị chủ tịch đến muộn tròn bốn mươi phút, y như trước kia, dáng vẻ tao nhã sắc mặt ung dung giống như nhàn nhã
đi
dạo.
Chu Lăng ngồi xuống, mỉm cười:"
không
cần nhìn tôi, tiếp tục
đi."
Mọi người vẫn
đang
nhìn nhau, hình như ánh nhìn có phần kỳ quái. Đặc biệt là Thời Tuấn ngồi bên tay
cô, sắc mặt đen như đáy nồi.
Chu Lăng
không
hiểu vì sao, chạm phải tầm mắt của
một
nữ quản lý có quan hệ
không
tệ nào đó, đối phương nét mặt
không
đổi nâng tay lên chạm vào cổ mình.
Cái tên Hướng Nghị đáng bị ngàn đao kia.....Chu Lăng tự mình mạnh mẽ trấn tĩnh lại cởi tóc vừa mới cố ý buộc lên lúc chạy tới, vén sang
một
bên.
Cây bút trong tay Thời Tuấn đặt xuống bàn, thanh
âm
có chút nặng, ánh mặt mọi người liền cùng dời
đi. Khuôn mặt
anh
ta bình tĩnh:" Thất thần gì thế hả,
nói
xong rồi hả?"
Người
đang
phát biểu vội vàng quay lại tiến độ vừa báo cáo.
Ngoài việc thảo luận và quyết định, cuộc họp thường kỳ lần này cũng
đã
trù tính triển khai dự án lớn đầu tiên của công ty vào đầu năm.
Đại Nguyên và Quốc Tế Chung Phi
đã
đạt được ý định hợp tác khi THời Tuấn và Chung Niệm Vi đính hôn, dự định chi hàng tỷ đồng để xây dựng
một
khu đô thị quy mô lớn tích hợp trung tâm mua sắm, khu giải trí, văn phòng kinh doanh và căn hộ đô thị. Địa điểm là ở thành phố đảo mà Chu Lăng
yêu
thích nhất, trước mắt
đã
thành công lấy được lô đất khu vực trung tâm thành phố.
sự
kiện scandal ồn ào trước đó vài ngày
đã
cho phép Chung Niệm Vi hủy hợp đồng hôn nhân như mong muốn, Thời Tuấn cũng nhân cơ hội này trong các cuộc đàm phán với Chung gia, đạt được bồi thường bằng chia sẻ lợi nhuận.
Dự án
đã
được đưa vào chương trình làm việc, năm trước vẫn còn
một
số công việc
yêu
cầu xử lý, cuối tuần Chu Lăng lại phải đích thân
đi
công tác.
Lúc kết thúc cuộc họp Thời Tuấn và
cô
một
trước
một
sau
đi
ra:"
không
phải em thích nghỉ đông ở đó sao, lần này xong việc
thì
cứ ở lại đó
đi, xem như nghỉ phép trước thời hạn, nghỉ ngơi tốt
một
chút."
" Ừ,
nói
sau
đi." Chu Lăng đáp
một
câu có lệ, lấy điện thoại di động ra, gọi cho Tiền Gia Tô.
Năm rồi
cô
một
mình
cô
đơn, năm mới ngoại trừ hẹn mấy người bạn độc thân
đi
du lịch nước ngoài,
thìphần lớn thời gian đều trải qua mùa đông ở thành phố ấm áp kia.
Năm nay
không
còn là
một
người nữa, có điều đúng lúc Tiền Gia Tô muốn mời người nhà
đi
du lịch, nếu cùng nhau
đi
đâu đó cũng
không
tệ. Ở bên đó có
không
ít chỗ đứng tên Đại Nguyên, cũng có thể tiết kiệm khá nhiều tiền cho cậu.
" Chính là chỗ lần trước chị
đi
đó hả," Tiền Gia Tô đáp ứng ngay lập tức," vậy em
nói
một
tiếng với mẹ em và bà ngoại
đã, ấm áp như vậy, chắc chắn họ thích!"
"OK." Chu Lăng cười
nói," Em chỉ cần lo vé máy bay khứ hồi là được rồi, còn lại đều miễn phí hết. Với lại chúng tôi có hợp tác với công ty hàng
không, có thể được hưởng chiết khấu siêu thấp."
Tiền Gia Tô vỗ đùi:" Cứ quyết định vậy nhé!"
Thời Tuấn đứng cùng Chu Lăng ở trong thang máy, nghe
cô
hớn hở bàn luận cùng người ta chuyện vụn vặt, trong đáy lòng quay cuồng đủ loại ý niệm, mùi vị
không
thể phức tạp hơn được nữa.
Mãi cho đến thang máy dừng lại, đến tầng văn phòng của
cô, cuộc điện thoại này vẫn chưa
nói
xong. Thời Tuấn muốn
nói
lại thôi, cuối cùng vẫn
không
nói
ra được, nhìn
cô
nâng
nhẹ
bước chân ra khỏi thang máy.
Chuyện du lịch khai xuân
đã
định, cả người Chu Lăng đều là dáng vẻ chào đón niềm vui, nhìn đống tài liệu nhàm chán tồn đọng, lòng hăng hái cũng bùng lên tràn ngập hiệu quả, chỉ trong vài giờ ngắn ngủn xử lý xong hết tồn đọng.
Cơm trưa là trợ lý đặt nhà hàng gần đó giao đến, tay nghề của đầu bếp đều đạt dủ về sắc hương vị, nhưng lại
không
hề khơi lên
sự
hứng thú trong
cô.
Những năm này
đã
quen ăn sơn trân hải vị, giờ đây càng
yêu
đồ ăn gia đình của Hướng đại đầu bếp.
Chu Lăng rời công ty trước,
không
kêu Hướng Nghị tới đón, tự lái
một
chiếc xe của công ty, trước là
đicửa hàng mua
một
chút đồ dùng hàng ngày cùng đồ hóa mỹ phẩm. Sau đó nhân tiện, mua cho mỗi người trong nhà trọn bộ trang phục mới, từ đầu đến chân, trọn vẹn.
cô
không
biết số của bà
cô
và ông dượng, còn có lòng gọi điện hỏi Tiền Gia Tô.
" Mẹ em 159, chị cứ mua 160 là được, bình thường đếu là size S.....Chân ấy hả? Giày da
thì
số 36, giày thể thao
thì
số 37." Tiền Gia Tô đối với số của mẹ ruột nhà mình thuộc như lòng bàn tay, sau đó đến phiên ông ba, cũng rất qua loa," Ba em 177, ngại lắm đó, chị cứ mua tùy ý là được ạ, cái nào cũng mặc được hết, ông ấy
không
chú trọng đâu ạ."
Đúng lúc bà
cô
đang
ở bên cạnh cậu, vừa nghe
nói
có người mua quần áo cho họ, ánh mắt sáng rực lên ngay, đợi cậu cúp điện thoại liền rối rít hỏi:" Bạn
gái
con quen đấy hử?"
Tiền Gia Tô biết bà hiểu lầm, cố ý gật đầu, trả lời bằng vẻ mặt nghiêm túc:" Đúng vậy."
Bà
cô
càng kích động:" Người
yêu
?"
" Xem như thế
đi," Tiền Gia Tô híp híp mắt lại, thâm trầm đáp," Có điều thiếu ba chữ, của
anh
họ."
Lúc Chu Lăng quay về tiểu khu Hướng Dương, còn chưa đến bốn giờ, hẵng còn sớm, Hướng Nghị
khôngở nhà, bà cụ
nói
anh
đi
uống trà cùng bạn, ở phòng trà ngay phố bên cạnh.
Chu Lăng để đồ xong, tính
đi
đón Hướng Nghị, tâm huyết dâng trào bỗng dưng muốn chạy xe điện, đẩy con Tiểu Hoàng của Tiền Gia Tô từ trong gara kia ra, lắc lư lên đường.
Mới vừa chạy được mấy mét,
đã
hối hận,
không
vì gì khác, giữa mùa đông chạy xe hứng gió, tay có thể đóng băng trong vài phút. Chu Lăng dừng lại, lục được
một
đôi bao tay nam từ thùng
nhỏ
bên dưới, lấy ra đeo vào.
Lần trước Hướng Nghị tự tay dạy
cô
đã
cách đây mấy tháng, Chu Lăng chưa từng qua luyện tập, hiển nhiên kỹ thuật chẳng có tiến bộ gì cả, nhưng kỹ năng lái xe lão luyện, chỉ ngả nghiêng mấy cái lúc bắt đầu, về sau
một
đường vững vàng,
không
gây tổn hại đến an toàn cá nhân và tài sản của bản thân cùng quần chúng.
Chỉ là quá chậm, khoảng cách phòng trà
không
xa, có lẽ
đi
bộ là hai mươi phút, còn
cô
chạy xe điện, mất mười lăm phút.
cô
tới rất trùng hợp, đúng lúc Hướng Nghị cùng
một
người đàn ông sóng vai trong tiệm
đi
ra, tuổi của hai người, vóc dáng, thậm chí là màu da đều tương đương nhau, quả thực như là
một. Khác nhau ở chỗ đối phương
thì
lộ
rõ
vẻ khí phách kiên cường, mà
trên
người Hướng Nghị, vẻ cao lãnh lạnh lùng
khôngthèm để ý người khác hồi mới quen
đã
không
còn tăm hơi,
hiện
giờ càng nhiều thêm hai phần ôn hòa.
Hai người đứng đối diện nhau ở ven đường,
đang
nói
gì đó, Chu Lăng huơ huơ tay, Hướng Nghị
khôngnhìn thấy,
cô
nhìn nhìn xe hai bên đường, cưỡi Tiểu Hoàng chạy băng qua đường cái, dừng ở bên cạnh hai người.
Cuối cùng Hướng Nghị cũng chú ý tới
cô, bật cười:" Sao lại chạy cái này?"
" Tới đón
anh
đó."
Chu Lăng vịn tay lái bước xuống, động tác
không
rành lắm dừng hẳn xe lại, vội vàng đưa bàn tay sắp đông cứng cho
anh
sưởi ấm, đồng thời ngẩng đầu đánh tiếng chào hỏi bạn của
anh," Xin chào."
" Đồng đội cũ, Thiệu Thành." Hướng Nghị nắm bàn tay
nhỏ
bé lạnh như băng của
cô, lúc giới thiệu
cô,
trên
mặt vô thức mang theo ý cười," Đây là bạn
gái
tôi."
" XIn chào, nghe tên
đã
lâu."Khóe miệng Thiệu Thành cong lên, cười nhàn nhạt, khí chất lạnh lùng cương nghị cả người bị thay đổi bởi hai dấu đỏ
trên
cổ.
Dường như Thiệu Thành
đã
nhận ra tầm mắt
cô
dừng lại thoáng qua, hơi hơi nghiêng đầu tránh
đi, rồi sau đó mỉm cười giải thích:" Mèo hoang
nhỏ
trong nhà tính khí nóng nảy. Chê cười rồi."
Xem ra cũng là
một
vị có chuyện xưa của đồng đội nha, Chu Lăng và Hướng Nghị liếc nhìn nhau, ngầm hiểu trong lòng mà cười cười.
trên
đường trở về, dưới
sự
khăng khăng của tài xế Chu, Hướng Nghị ngoan ngoãn ngồi ra phía sau. Sức nặng hai người
cô
không
khống chế được, cứ lúc lúc cả người và xe đều nghiêng ngả, chân của Hướng Nghị liền kéo
trên
mặt đường, giúp
cô
giữ cân bằng.
Chạy được sắp mười phút,
một
phần ba quãng đường cũng chưa
đi
xong, Chu Lăng mệt phờ luôn, cam chịu đổi tay lái cho tài xế Hướng.
Tốc độ xe lập tức hăng hái hẳn lên, ở phía sau Chu Lăng ôm lấy thắt lưng Hướng Nghị, hỏi
anh:" Hai người các
anh
sao mà có nhã hứng như vậy, đến uống trà á?"
" Nhà
anh
ta gia giáo nghiêm." Hướng Nghị
nói
chế nhạo,
nói
xong
không
biết cảm thấy chỗ nào đó sai sai, ngay cả lúc suy nghĩ cũng
không
để ý bản thân, nhanh chóng bổ sung
một
câu," Gia giáo nhà
anhcũng nghiêm."
Chu Lăng vui vẻ:" Hôm nay lanh lợi thế chứ."
Hướng Nghị cũng vì phản ứng
không
có tiền đồ của mình mà cười phá lên, có thể
không
lanh lợi được sao, sáng nay suýt nữa
thì
bị bạo lực gia đình đấy.
Chạy xe về đến nhà, Hướng Nghị ngừng xe đưa vào trong gara, kéo
cô
lên lầu. Chu Lăng
nói
với
anh
về quyết định
đã
bàn luận xong với Tiền Gia Tô hồi sáng,Hướng Nghị hiển nhiên
không
có ý kiến gì, nhưng trong lòng
anh
thầm hạnh phúc.
cô
đang
cố gắng chấp nhận gia đình
anh,
anh
có thể cảm nhận được.
Tới trước cửa nhà, Hướng Nghị
đang
lấy chìa khóa để mở cửa, bỗng dưng Chu Lăng túm lấy
anh, nét mặt nghiêm túc nhìn
anh
:" Hồi nãy, người đồng đội kia của
anh, tìm
anh
làm gì á? Cảm thấy
anh
có chuyện giấu em."
Hướng Nghị quay đầu nhìn
cô,
một
lát sau mở miệng
nói
:" Năm sau
anh
sẽ
đổi công việc."