Cực Võ

Quyển 5 - Chương 116: Quái vật

Lý Thương Hải bản thân chỉ muốn thử Vô Song, nàng thấy Vô Song trực tiếp ngồi xuống thì cũng gật đầu, tuy nhiên bản thân Lý Thương Hải biết nơi đây cũng không thích hợp làm việc này.

Việc này gần như tán công nhưng mà nguy hiểm còn hơn tán công, cũng không khác tự tán công rồi tự hủy luôn kinh mạch là bao, kẻ dám làm việc này hoặc là bị điên, hoặc là có đại bản lĩnh.

Người của phái Tiêu Dao quả thật là một đám vừa bị điên lại vừa có đại bản lĩnh nhưng mà từ trước đến nay cũng không có ai một người dám đơn độc chơi cái trò tự sát này.

Năm xưa Tiêu Dao Tử cùng Vô Hà Tử cùng nhau nghiên cứu tạo ra biện pháp này, sau đó bằng thực lực thông thiên triệt địa của hai người, cẩn thận vạn phần mới biến cái biện pháp này thành hiện thực, cho dù Vô Hà Tử là người đầu tiên đạt thành Bắc Minh Hóa Cảnh thì ông cũng cần Tiêu Dao Tử trợ giúp.

Sau Vô Hà Tử đương nhiên là Tiêu Dao Tử thành công đạt tới Bắc Minh Hóa Cảnh, lúc này cũng là Vô Hà Tử trợ giúp.

Tiếp theo đến Lý Thương Hải, nàng đột phá Bắc Minh Hóa Cảnh thì cũng giống sư phụ mình, là nhờ Vô Hà Tử.

Nàng hiện tại muốn Vô Song bước vào cảnh giới này vì vậy nàng đương nhiên sẽ giúp Vô Song, nàng sẽ không bắt Vô Song cố gắng một mình bất quá hiện tại nàng muốn Vô Song thử trước sau đó thất bại trước, có nàng bảo hộ Vô Song sẽ không có vấn đề gì, thất bại vài ba lần thì kinh mạch của Vô Song sẽ bị tổn thương, cái tổn thương này cả Vô Hà Tử cùng Lý Thương Hải đều cam đoan chữa tốt, sau khi chữa tốt thì sau này đạt đến Bắc Minh Hóa Cảnh càng dễ dàng hơn.

Theo ý Lý Thương Hải, sáng nay cứ để Vô Song thất bại vài lần, sau đó dưới sự giúp đỡ của nàng cùng sư thúc thì khoảng sáng sớm ngày mai có thể hoàn thành Bắc Minh Hóa Cảnh, chạm tới Bắc Minh Hạo Hãn.

Với cái ý nghĩ này, Lý Thương Hải vừa quan sát Vô Song vừa chờ đợi nhưng mà rất nhanh ánh mắt nàng co lại, sau đó kinh ngạc tới ngây người.

Khí rút toàn bộ nội lực ra nhập vào kinh mạch tức là Vô Song không thể dùng nội lực, lúc này kinh mạch không hề được nội lực bảo vệ cũng là lúc dễ bị hủy nhất bất quá không có nội lực thì có cái khác, Vô Song còn kiếm khí.

Kiếm khí của Vô Song là sát lục kiếm khí, kiếm khí chỉ quen gϊếŧ chóc chứ không phải dạng kiếm khí thủ hộ nhưng mà kiếm khí của Vô Song quả thật mạnh mẽ dị thường, nó mang theo thứ sát khí đã từng dính máu Thiên Đạo.

Trước kia Vô Song không dám nhưng mà hiện tại Vô Song dám, hắn có Kiếm Giới.

Mở Kiếm Giới, mang sát lục kiếm ý tách ra thành từng mảnh từng mảnh, mang từng mảnh sát lục kiếm ý nhập vào kinh mạch, thủ hộ kinh mạch.

Sát lục kiếm ý từ bên ngoài tiến vào kinh mạch, nội lực như hồng thủy từ bên trong tràn ra ngoài, tiến vào kinh mạch, kinh mạch của Vô Song lập tức chịu hai đường công kích nhưng mà lúc này Kiếm Giới mới phát huy sự kinh khủng của nó.

Kiếm Giới khác với Kiếm Vực ở chỗ nó có hồn, nó có Tâm Giới.

Điều khiển Kiếm Vực là Vô Song tự thân điều khiển những thanh kiếm vô hồn.

Điểu khiển Kiếm Giới nghĩa là Vô Song điều khiển Tâm Giới, dùng ý niệm có thể đả động Tâm Giới, để Tâm Giới vì hắn khống chế những thanh kiếm có hồn, khả năng khống chế kiếm khí hoàn toàn dựa vào ý niệm của Vô Song, dĩ nhiên nếu ý niệm của Vô Song sai lầm thì không khác gì hắn tự lấy dao cắt vào gân của mình cả, lúc này yêu cầu một lực khống chế siêu cường.

Lực khống chế siêu cường ở đâu ra?, là ở Cơ Vô Song ra.

Vô Song cùng Cơ Vô Song chung một nhận thức nhưng từ lâu cả hai tự động ngăn cách nhau lại, gần như tự động chia bản thân thành hai tính cách, hai con người riêng biệt nhưng lúc này Vô Song cùng Cơ Vô Song bắt đầu cộng đồng dùng đại não chưởng khống kiếm khí.

Sau khi ổn định kiếm khí tiến vào cơ thể, dùng sát lục kiếm khí bảo vệ kinh mạch, Vô Song trực tiếp lui ra khỏi việc chưởng khống, hắn bắt đầu lo khống chế nội lực còn Cơ Vô Song thì sẽ khống chế kinh mạch, thân thể Vô Song hiện tại gần như là do hai linh hồn cộng đồng chưởng khống vậy.

Dĩ nhiên đây chưa phải là tất cả, Vô Song có lợi thế rất lớn về kinh mạch.

Đầu tiên Vô Song từ nhỏ đã luyện Quỳ Hoa Bảo Điển, Quỳ Hoa Bảo Điển có yêu cầu cực cao về độ dẻo dai của thân thể cũng như kinh mạch.

Thứ hai, Vô Song là Tiên Thiên Âm Dương Hoàn Mỹ Đạo Thể, cái thể chất có thể thoải mái thay đổi trạng thái nội lực thì cũng đủ hiểu kinh mạch của thể chất này cường hãn ra sao.

Thứ ba, bản thân Vô Song là y sư, hơn nữa còn là thần y, hắn am hiểu kinh mạch huyệt vị còn hơn cả võ công dù sao suốt những năm tháng đầu tiên hành tẩu trên giang hồ thì Vô Song cũng dùng năng lực này bảo mệnh, trình độ của Vô Song qua nhiều năm chỉ có tăng chứ không có giảm.

Vấn đề cuối cùng Vô Song luyện quả Cửu Dương Thần Công, luyện qua Cửu Âm Chân Kinh, luyện qua Bắc Minh Thần Công, ăn qua Tẩy Tủy Đan, kinh mạch của Vô Song sao có thể nói muốn phá là phá?.

Lý Thương Hải hiện tại căn bản cũng không biết nói gì, nàng khi thấy Vô Song dẫn kiếm khí vào người thì sợ gần chết thậm chí trực tiếp muốn xuất thủ ngăn cản Vô Song, cũng may là nàng nhịn xuống được bởi giờ phút này ngăn cản Vô Song thì chỉ càng khiến kiếm khí có khả năng cắt đứt kinh mạch hắn mà thôi.

Tiếp theo Lý Thương Hải bắt đầu không tin được vào mắt mình nữa, nàng có thể thấy từng đoàn khí xanh nhạt xuất hiện khắp người Vô Song, khí xanh nhạt ban đầu rất đậm, rất dày nhưng mà dần dần nó lại chui vào trong người Vô Song dẫn đến loại khí này nhạt dần, thưa thớt dần.

Lý Thương Hải không lạ gì cái cảm giác này, nàng biết đây là dấu hiệu nội lực quá lớn tràn ra ngoài nhưng mà dần dần lượng nội lực đó cũng trở ngược lại người Vô Song rồi hòa tan vào kinh mạch.

Đan điền là giếng trời, giếng trời giữ một lượng nước khổng lồ, khi nước tràn ra ngoài liền là đại hồng thủy, nó tràn ra khắp toàn bộ kinh mạch thì không khác gì lũ lụt vỡ đê nhưng mà nếu kinh mạch siêu cường thì sao?, nếu đây không phải sông hồ mà là hàng trăm hàng ngàn cái đập trữ nước thì sao?, lúc đó nước trong giếng trời dần dần cũng bị chứa hết mà thôi.

Lý Thương Hái sống đến tưng đây năm, hiện tại mới nhìn thấy một yêu nghiệt như Vô Song, một yêu nghiệt mà nàng nghĩ cũng chưa bao giờ dám nghĩ.

Vô Song chỉ mất đúng nửa tiếng đồng hồ, nửa tiếng đồng hồ dể tán công, để biến toàn bộ cơ thể hắn thành biển rộng, biến cơ thể hắn thành bắc hải.

_ _ _ __ _ __

Vô Song mở mắt, cả người hắn run lên, hắn có thể khống chế kiếm khí không làm tổn thương cơ thể nhưng mà dựa vào sát lục kiếm khí thủ hộ kinh mạch dẫn đến toàn bộ kinh mạch của Vô Song đều chịu đau nhức, như có cái gì liên tục khắc lên trên kinh mạch của hắn vậy.

Kinh mạch của Vô Song không tổn thương nhưng cảm giác đau đớn này tuyệt đối rất đáng sợ.

Vô Song từ đầu đến cuối không kêu một tiếng, mồ hôi trên người vã ra như mưa, đến khi hoàn thành quá trình tán công thì hắn mới mở mắt, cơ thể gần như đạt đến giới hạn mà run lên bất quá Vô Song cũng không rên một tiếng, hắn hướng về phía Lý Thương Hải nhẹ cười.

"Cô cô, người nói bước đầu tiên, Vô Song làm được rồi, không biết các bước tiếp theo thế nào? ".

Nhìn Vô Song, Lý Thương Hải rốt cuộc thở ra một hơi.

Rất nhiều năm trước, nàng là đệ nhất nhân trong đám hậu bối.

Rất nhiều năm sau, nàng đã đuổi kịp bước chân của những tiền bối đi trước, nàng tuy không mở miệng nói ra nhưng mà nàng luôn lấy đây làm việc đáng kiêu ngạo nhưng mà hiện tại thì nàng cảm thấy... mình có chút già.

Cũng chẳng mất bao nhiêu thời gian nữa, Vô Song thân là hậu bối cũng sẽ đuổi kịp bước chân của tiền bối là nàng.

Dĩ nhiên Lý Thương Hải che dấu cảm xúc rất tốt, nàng nhìn Vô Song rồi cắn răng nói.

"Vô Song, bây giờ Cô Cô đưa nội lực vào cơ thể ngươi, dựa theo đường vận chuyển nội lực của cô cô mà người làm theo, dẫn nội lực ngược theo cung đường đó, ép nội lực ra ngoài, ấy là Bắc Minh Hạo Hãn ".

Ít lâu trước, Cơ Vô Song còn đưa nội lực vào người Dương Quá, hướng dẫn Dương Quá đúng theo cách này, hiện tại đến lượt Lý Thương Hải đưa nội lực vào người Vô Song, nghĩ đến đây Vô Song khẽ cười.

Dĩ nhiên trải qua bước khó nhất là tán công, việc Vô Song mở ra Bắc Minh Hạo Hãn dễ vô cùng.

Mở ra Bắc Minh Hạo Hãn thì Vô Song mới hiểu, Bắc Minh Hạo Hãn chỉ sợ cũng như Đấu Chuyển Tinh Di, là một "giải Vực", là một Vực chuyên về phòng ngự, thậm chí có thể nói nó là Thủy Vực thì cũng được.

Biến bản thân thành Bắc Hải, đối phương đưa bao nhiêu lực vào thì cũng thế, có thể xuyên qua Bắc Hải sao?, tiếp theo đối phương dùng càng nhiều lực thì khi tiến sâu vào Bắc Minh Hạo Hãn càng tốn sức, càng dễ bị ngăn lại, cái này cũng như lặn sâu dưới đấy biển vậy, chỉ cần không cẩn thận nhất định sẽ bị đáy biển nghiền nát.

Nhìn thấy Vô Song hoàn thành Bắc Minh Hạo Hãn, Lý Thương Hải thở ra một hơi.

"Tiếp theo là Bắc Minh Côn Nộ, lấy bản thân làm bắc hải, lấy đan điền làm trung tâm, xoáy tồn bộ nội lực ngược chiều trở lại đan điền, dùng lực đè ép Bắc Minh Hạo Hãn, thuận theo vòng xoáy này mà cô đọng Bắc Minh Hão Hãn, biến nó từ bắc hải trở lại với giếng trời ".

Mang Bắc Minh Hạo Hãn ép lại, dùng sức ép toàn bộ nước của bắc hải, một khi mở ra đương nhiên sẽ là đại hồng thủy, sức công phá kinh hồn táng đảm.

Cho dù với cảnh giới của Lý Thương Hải, khi không mở ra Nhập Tiên Cảnh thì không có bất cứ chiêu thức nào so nổi uy lực cùng Bắc Minh Côn Nộ.

Việc mà Lý Thương Hải nói cũng không dễ nhưng Vô Song thì có hai linh hồn, lại tiếp tục để Cơ Vô Song điều khiển nội lực trong thể nội còn Vô Song thì chưởng khống ngoại lực bên ngoài, Vô Song trực tiếp đè ép Bắc Minh Hạo Hãn để thành Bắc Minh Côn Nộ.

Lại một lần nữa, Vô Song làm Lý Thương Hải ngây người, Vô Song chỉ cần làm một lần theo hướng dẫn, thực sự nắm giữ được đại sát chiêu hàng đầu của Tiêu Dao Phái.

Rốt cuộc lúc này, Lý Thương Hải không nhịn được mà mở miệng.

"Tiểu Vô Song, ngươi biết không, cô cô ta được gọi là kỳ tài ngàn năm khó gặp, cái danh hiệu này cô cô cũng không muốn nhường cho ai bất quá hôm nay thấy ngươi... ngươi càng hơn cô cô, phải dùng từ quái vật để đánh giá ngươi mới đúng ".

Bắc Minh Hạo Hãn thành, Bắc Minh Côn Nộ thành, Bắc Minh Hồi Quy... tuy chưa học đến nhưng chỉ cần ép nội lực ra ngoài thành Bắc Minh Côn Nộ rồi công kích đối thủ khi đó thể nội của Vô Song dựa vào Bắc Minh Hóa Cảnh tự động rơi vào trạng thái Hồi Quy, toàn bộ kinh mạch cùng đan điền sẽ bắt đầu hấp khí rồi điên cuồng chuyển hóa thành nội lực mà lấp đầy cái khoảng trống kia.

Từ đầu đến cuối Vô Song nắm giữ Bắc Minh Hóa Cảnh... vèn vẹn chỉ trong một tiếng đồng hồ.