Cực Võ

Quyển 2 - Chương 164: Lần Đầu Gặp Cha Vợ (3)

Sự xuất hiện của Vô Song đã thay đổi tương quan chiến lực của hai bên, chỉ cần không phải là kẻ ngu đều sẽ nhìn ra Bắc Đẩu Thất Tinh Trận của Toàn Chân Giáo hiện nay không thể ngăn cản cả Vô Song cùng Đông Tà.

Bắc Đẩu Thất Tinh Trận quả thật cực kỳ không tầm thường, chí ít bằng vào trận pháp này có thể thật sự ngăn cản được một ngũ tuyệt cao thủ tuy nhiên phải xem là ngăn cản ai.

Bắc Đẩu Thất Tinh Trận nếu dùng để ngăn cản Tây Độc quả thật còn có thể một trận chiến nhưng nếu đối thủ là Đông Tà thì lại là một việc khác, bản thân Đông Tà tinh thông trận pháp, so về trận pháp thì ngay cả Vương Trùng Dương cũng không thể so sánh, bằng vào sở học trận pháp của mình Đông Tà sớm đã có thể phá được Bắc Đẩu Thất Tinh Trận, tất nhiên không tính trường hợp Kiều Phong xuất hiện, Kiều Phong xuất hiện đã khiến trận chiến này Đông Tà căn bản thắng không nổi.

Lúc này một lần nữa thế cuộc đổi chiều, nếu có cường giả cỡ Vô Song nhập trận thì Bắc Đẩu Thất Tinh Trận không đánh cũng tự phá, Vô Song nếu có thể ngăn cản hướng tấn công của Kiều Phong thì chỉ vài phút ngắn ngủi Đông Tà thừa sức giải quyết toàn bộ sáu người còn lại của Toàn Chân Giáo.

Trận chiến này đã không thể đánh được, cho dù là Kiều Phong tâm cũng dần dần trở nên ngưng trọng bất quá hiện nay ngoại trừ Kiều Phong ra còn có một người không vui hơn, người này chính là Đông Tà.

Trong Ngũ Bá năm xưa nói về tâm cao khí ngạo nhất có lẽ không ai hơn được Hoàng Dược Sư, bản thân Hoàng Dược Sư bản tính cổ quái, tâm lại cao hơn người, bằng tài hoa của mình Hoàng Dược Sư ông quả thật có tư cách để tự ngạo, trong thế giới Kim Dung bản thân Hoàng Dược Sư có thể coi là thông kim bác cổ.

Trong cuộc chiến lần này cũng thế, chính vì sự cuồng ngạo của mình mà Đông Tà bị đẩy vào thế tiến thoái lưỡng nan, bản thân ông ta tự mình nhập Bắc Đẩu Thất Tinh Trận, tự mình thử trận thậm chí tự mình muốn phá trận.

Sự tự ngạo tất nhiên là bắt đầu từ sự tự tin, Đông Tà đúng là thừa tự tin phá Bắc Đẩu Thất Tinh Trận tuy nhiên trận pháp bên trong không được phép có một cao thủ đủ sức ngăn chặn bản thân ông ta.

Trong mắt Hoàng Dược Sư mà nói bản thân Kiều Phong chung quy cũng là hậu bối, cho dù Kiều Phong có mạnh hơn nữa, cho dù Kiều phong có thiên tài hơn nữa thì vẫn còn một khoảng cách rất lớn với bản thân ông, về phần Toàn Chân Lục Tử thì Hoàng Dược Sư căn bản chưa bao giờ để vào mắt, nếu đã là như thế ông ngại gì một trận chiến?, ngại gì lấy thân thử trận.

Tất nhiên kết quả thế nào bản thân Hoàng Dược Sư là người rõ nhất.

Bắc Đẩu Thất Tinh Trận thực sự là một trận pháp cực kỳ đáng sợ, bản thân Bắc Đẩu Thất Tinh Trận nói trắng ra là lấy Mã Ngọc làm trung tâm, dùng 6 người còn lại trợ lực khiến Mã Ngọc có thể một trận chiến với ngũ tuyệt cao thủ.

Lần này Bắc Đẩu Thất Tinh Trận không lấy Mã Ngọc làm trung tâm mà trực tiếp thay đổi thành Kiều Phong, thử hỏi chiến lực của Kiều Phong bạo tăng đến đâu?, chỉ sợ cho dù không phải đệ nhất thiên hạ thì cũng chẳng có mấy đối thủ dẫu sao thực lực của Mã Ngọc còn có thể kéo đến tiếp cận ngũ tuyệt thì thực lực của Kiều Phong... chí ít cũng phải tiếp cận ngũ đế cao thủ.

Ngũ đế cao thủ vốn đã không phải Hoàng Dược Sư có thể thắng, nếu không phải Kiều Phong chung quy không hạ sát thủ thì Hoàng Dược Sư hiện nay cũng không chỉ bị thương nhẹ như vậy.

Nếu không phải Đông Tà tinh thông trận pháp thì cho dù Đông Tà cùng Vô Song hợp lực với nhau, Kiều Phong cũng là không sợ.

.......

Vô Song xuất hiện có thể hóa giải tình thế của Hoàng Dược Sư nhưng cũng làm Hoàng Dược Sư bản tâm xuất hiện không mấy vui vẻ, với một người tâm cao khí ngạo như ông ta mà nói việc để người khác cứu mình... thực sự rất mất mặt mũi.

Đương nhiên mặt mũi là mặt mũi, Hoàng Dược Sư vẫn phải nhận biết được đâu là đúng đâu là sai, chí ít nếu không có Vô Song hiện thân, ngày hôm nay Hoàng Dược Sự muốn phá Bắc Đẩu Thất Tinh Trận nhất định phải bỏ ra một cái đại giới.

Rốt cuộc hít vào một hơi, Hoàng Dược Sư lúc này khẽ đánh giá Vô Song, tất nhiên Vô Song hiện nay hóa trang mà đến, căn bản Hoàng Dược Sư cũng không nhìn ra cái gì cả.

Hoàng Dược Sư đang đánh giá mình thì Vô Song cũng đang đánh giá vị cha vợ tương lai này, không thể không nói Hoàng Dược Sư quả thật cho người ta một loại cảm giác của bậc tông sư.

Hoàng Dược Sư một thân áo xanh nhạt cộng thêm tuổi tác cùng khí chất khiến người ta bất tri bất giác cảm nhận được một dạng tiên phong đạo cốt, khí trùm tinh hà. Bản thân vị cha vợ này của hắn thậm chí có thể coi là mỹ nam tử, ngay cả hiện nay đã về già, ngay cả khi Hoa Sơn Luận Kiếm lần 1 không biết qua bao lâu, tuổi tác của Hoàng Dược Sư hiện nay tương đối lớn bất quá vẫn anh khí đường đường, ánh mắt sâu thẳm, làn da hồng hào đồng thời ẩn ẩn trong ánh mắt của ông ta còn có một loại uy quyền khó nói nên lời.

Vô Song cũng không thể nhìn rõ ràng dung mạo của Hoàng Dược Sư dẫu sao trên khuôn mặt kia cũng một phần bị bộ râu trắng che đi tuy nhiên chỉ từ cái nhìn sơ qua mà nói bản thân Hoàng Dung ngoại trừ mang theo dung mạo của mẫu thân còn mang theo cả ánh mắt của phụ thân, Hoàng Dược Sư hồi trẻ tuyệt đối cũng là một mỹ nam tử.

Vô Song cũng rất nhanh thu ánh mắt về, lần này hắn nhìn chằm chằm vào Kiều Phong, dẫu sao hắn cùng với Kiều Phong vẫn là đối thủ chính.

Một tháng không gặp, khí chất của Kiều Phong vẫn không hề thay đổi gì tuy nhiên lúc này Kiều Phong lại cho Vô Song một cảm giác nguy hiểm hơn, Kiều Phong khác với một tháng trước ở điểm... hắn đã uống rượu.

Một Kiều Phong uống rượu mạnh hơn Kiều Phong bình thường rất nhiều.

Nhìn Kiều Phong lại nhìn Toàn Chân Lục Tử rồi tiếp tục hướng ánh mắt về phía Quách Tĩnh nơi xa xa, ánh mắt Vô Song dần dần nheo lại, hắn không hiểu lắm rốt cuộc Hoàng DƯợc Sư tại sao lại ra tay với đám người này?.

Cái câu hỏi của Vô Song cũng rất nhanh được giải đáp bởi Kiều Phong cũng thu tay lại, ôm quyền với Vô Song cùng Hoàng Dược Sư.

“Cơ cô nương, ta cũng không phải là muốn lấy nhiều khi ít... trước mặt Hoàng tiền bối không mượn trận pháp đương nhiên không có cơ hội chiến thắng, lần này Kiều Phong ta bản tâm cũng không muốn gây chiến với Hoàng tiền bối, ta chỉ mong Hoàng tiền bối có thể thu tay lại, xin ngài mở một mắt nhắm một mắt với huynh đệ của ta”.

Vô Song nghe vậy sắc mặt liền giật giật, hắn cũng rất nhanh hướng mắt về phái Quách Tĩnh rồi lại nhìn Kiều Phong.

‘Chẳng nhẽ hai người này kết thành huynh đệ?’.

Vô Song cũng biết tính cách của Kiều Phong, ngoại trừ Quách Tĩnh ra thì ở đây ai có thể làm huynh đệ của hắn?, đương nhiên mấy đạo sĩ Toàn Chân Giáo căn bản không hợp tính cách của Kiều Phong.

Nếu Kiều Phong cùng Quách Tĩnh thật sự là huynh đệ thì tương lai đây có thể coi là một cặp huynh đệ vô địch thiên hạ, chỉ cần Kiều Phong không chết sớm lại thêm lộ tuyến của Quách Tĩnh không thay đổi quá nhiều thì tương lai cặp huynh đệ này không thể đo lường.

Quách Tĩnh hiện nay đi theo Kiều Phong tất nhiên Hàng Long Thập Bát Chưởng chắc chắn sẽ được dạy, về phần Cửu Âm Chân Kinh cùng Song Thủ Hổ Bác chỉ cần lên Đào Hoa Đảo gặp mặt Chu Bá Thông cũng sẽ thành việc thuận lý thành chương, Quách Tĩnh hiện nay nhìn bình thường vô cùng nhưng cũng bắt đầu đi trên con đường cường giả của nguyên tác.

Không thể không nói, nhân vật chính vận khí vẫn là cực kỳ mạnh mẽ.

Vô Song lại một lần nữa nhìn về phía Đông Tà, ánh mắt dần dần xuất hiện một tia sáng nhè nhẹ.

Cái gì có thể khiến Đông Tà muốn gây khó với Quách Tĩnh?, Quách Tĩnh lúc này đã không có mấy liên hệ với Hoàng Dung vậy thì việc duy nhất khiến Quách Tĩnh còn liên quan tới Đông Tà chỉ có thể là vợ chồng Mai Siêu Phong – Trần Huyền Phong.

Hai người này là tội đồ của Đào Hoa Đảo, nếu cả hai mà gặp Hoàng Dược Sư chỉ sợ Hoàng Dược Sư nhất quyết sẽ gϊếŧ cả hai kẻ phản đồ này bất quá... cũng chỉ có Hoàng Dược Sư được ra tay mà thôi.

Trần Huyền Phong cùng Mai Siêu Phong được Hoàng Dược Sư coi như con cái, cho dù hiện nay cả hai trở thành những đứa con hư, trở thành nghịch tử thì vẫn là con của Hoàng Dược Sư, trên đời này cũng chỉ có ông được phép phán xét hai đứa đệ tử này chứ tuyệt không có ai được phép.

Không rõ tại sao Hoàng Dược Sư biết được Quách Tĩnh gϊếŧ Trần Huyền Phong bất quá cũng chỉ có duy nhất lý do này có thể khiến Hoàng Dược Sư muốn đυ.ng vào Quách Tĩnh dẫu sao nói khó nghe một chút bản thân Quách Tĩnh hiện nay chẳng khác gì kiến hôi cả, bằng tính cách của Hoàng Dược Sư tuyệt không quan tâm tới loại tiểu nhân vật này.

Hoàng Dược Sư cũng phát hiện ra cái nhìn của Vô Song, lông mày càng nhíu càng chặt.

Hoàng Dược Sư đương nhiên nhìn ra Vô Song cùng Kiều Phong quen nhau chỉ là quan hệ cũng không quá tốt, Hoàng Dược Sư chỉ nghe hai người thảo luận liền có thể biết được Vô Song xuất hiện cũng không phải vì quen biết ông, đơn giản chỉ muốn gây khó dễ cho Kiều Phong mà thôi.

Đúng như Vô Song đoán, bản thân Hoàng Dược Sư thật ra cũng không quan tâm đến Quách Tĩnh nhưng không may là trong lúc vô tình Hoàng Dược Sư lại nghe Mã Ngọc cùng Quách Tĩnh kể lại đêm truy sát Hắc Phong Song Sát, biết được Trần Huyền Phong là do Quách Tĩnh gϊếŧ bản thân ông liền nộ khí xung thiên, muốn vì đồ đệ đòi một cái công đạo.

Việt gϊếŧ Hắc Phong Song Sát đương nhiên là việc tốt dẫu sao hai vợ chồng Mai Siêu Phong đều là nhân vật đại ác trên giang hồ, Mã Ngọc kể lại chuyển này chẳng qua là nhất thời cao hứng, dẫu sao ở đây ngoại trừ Toàn Chân Lục Tử cùng Quách Tĩnh ra thì còn có Kiều Phong, Mã Ngọc vốn muốn dùng câu chuyện này để khiến Kiều Phong gia tăng hảo cảm với Toàn Chân Giáo cùng Quách Tĩnh.

Mã Ngọc thân là chưởng môn của đại giáo, việc có thể kéo gần khoảng cách với chưởng môn Cái Bang tương lai đương nhiên tốt, câu chuyện Hắc Phong Song Sát cũng quả thật làm Kiều Phong bội phục không thôi tuy nhiên ai ngờ Hoàng Dược Sư lại đi qua?.

Nếu Toàn Chân Thất Tử đều có mặt ở đây thì Mã Ngọc sẽ cắn răng mà đánh cùng Hoàng Dược Sư một trận tuy nhiên Khâu Xử Cơ còn đang ở tận Yến Kinh căn bản không thể xuất hiện, cũng may có Kiều Phong cũng đang tại, bằng vào Kiều Phong làm chru trận đúng là có thể ép cho Hoàng Dược Sư không có phần thắng.

Kiều Phong không phải là người Toàn Chân Giáo, muốn Kiều Phong am hiểu trận pháp Bắc Đẩu Thất Tinh tất nhiên cũng không phải việc đơn giản nhưng Kiều Phong lại là bậc thầy chiến đấu, bất kể là kinh nghiệm thực chiến hay khả năng ứng biến đều cực kỳ đáng sợ lại thêm Kiều Phong là bậc kỳ tài võ học, phối hợp cùng đám Toàn Chân Lục Tử cũng không quá khó khăn.

Sự việc này có thể nói là một hồi nháo sự không đâu ra đâu nhưng đúng là trận chiến vẫn cứ nổ ra, Kiều Phong mượn Bắc Đẩu Thất Tinh Trận một đường đánh lui Hoàng Dược Sư, bản thân Kiều Phong tất nhiên cũng không dám hạ sát thủ với bậc tiền bối võ lâm này dù sao Hoàng Dược Sư cùng Hồng Thất Công cũng có rất nhiều giao tình lại là bậc thái sơn bắc đẩu trong võ lâm, Kiều Phong không dám làm quá hơn nữa Kiều Phong cũng biết hắn không thể là đối thủ của Hoàng Dược Sư, thắng chỉ là nhờ vào Toàn Chân Lục Tử trợ giúp, thắng cũng không có ý nghĩa nên mỗi chiêu mỗi thức đều để lại đường lui cho đối phương.

Về phần Hoàng Dược Sư thì sao?, nếu là người khác tất nhiên biết khó mà lui nhưng Hoàng Dược Sư tâm cao khí ngạo, bất kể là Kiều Phong hay Toàn Chân Lục Tử võ công đều không sánh bằng ông ta thêm vào việc Hoàng Dược Sư tinh thông trận đạo liền cảm thấy mình nhất định có thể phá trận nên cũng tuyệt không lùi bước, cho đến khi cảm thấy càng ngày càng quá sức ông cũng nhất quyết không lui, dẫu sao sự cao ngạo đã đi vào trong máu của Hoàng Dược Sư, bị một tiểu bối cùng sáu tên gà đất chó sảnh bức lui sau này danh dự Hoàng Dược Sư để đâu?, đáng chết nhất Kiều Phong lại là đệ tử của Hồng Thất Công đối thủ cũ của ông, nếu đến đệ tử của đối thủ còn không đánh bại được sau này gặp Hồng Thất Công khác gì thấp hơn một cái đầu?.

Trận chiến này lấy Kiều Phong cùng Hoàng Dược Sư làm chủ, cả hai đều có suy nghĩ riêng trong lòng, một người không dám hạ sát thủ, một người lại không muốn cứ như vậy mà chịu thua thế là hai bên cứ một đường quyết đấu, vừa đánh vừa lui đến tận quãng rừng này để cho Vô Song gặp được.

Hoàng Dược Sư cũng biết không có Vô Song thì tuyệt không thể đẩy lùi Kiều Phong cùng Toàn Chân Lục Tử, khi nhìn thấy Vô Song đang hỏi ý kiến mình Hoàng Dược Sư cũng bắt đầu bình tĩnh lại, cho dù không quen biết Vô Song nhưng mà Hoàng Dược Sư tạm thời vẫn không cảm nhận được địch ý từ Vô Song vì vậy ông cũng trực tiếp lên tiếng.

“Được, lão phu cũng không muốn bắt nạt một cái tiểu bối, ở đây lão phu có một khúc nhạc phổ, chỉ cần hắn có thể nghe hết được khúc nhạc này, lão phu có thể coi như không có gì xảy ra”.

Lần này cũng chẳng đợi Kiều Phong lên tiếng, Mã Ngọc trực tiếp bước lên một bước, đối với Hoàng Dược Sư chắp tay cúi đầu.

“Tiền bối.... Hắc Phong Song Sát thực sự gây hại cho giang hồ, vì luyện tà công đã không biết gây ra bao nhiêu vụ thảm án trên võ lâm, cho dù Hắc Phong Song Sát có là đệ tử của tiền bối thì vãn bối cũng không thể nào để bậc ma đầu như vậy hoành hành võ lâm, Quách Tĩnh hắn gϊếŧ chết Trần Huyền Phong chính là đại công, cho dù... cho dù tiền bối là một trong võ lâm ngũ bá thì vãn bối vẫn muốn nói, Quách Tĩnh hắn vô tội có công, ngài... đối với tiểu tử này tấu một khúc nhạc phổ khác gì muốn gϊếŧ hắn?”.

Mã Ngọc lúc này đứng ra tất nhiên là muốn bảo vệ Quách Tĩnh, Mã Ngọc đương nhiên hiểu khúc phổ của Hoàng Dược Sư đáng sợ đến thế nào, nếu nghe một khúc phổ của Hoàng Dược Sư thì cho dù Mã Ngọc cũng trọng thương huống gì Quách Tĩnh?.

Thân là danh môn chính phái hàng đầu võ lâm, Mã Ngọc nhất định phải quản việc này, đương nhiên lý do chính ở đây là vì... Vương Trùng Dương tặng Không Minh Quyền cho Quách Tĩnh.

Mã Ngọc là người duy nhất trong Toàn Chân Thất Tử biết sư phụ còn sống, ông cũng là người duy nhất có thể liên lạc với Vương Trùng Dương, ngày hôm đó sau khi Vương Trùng Dương rời đi chính là bảo Mã Ngọc bảo vệ Quách Tĩnh.

Lời sư phụ nói, không thể làm trái.