[Harry Potter] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 231: Ở lại trường

Kỳ thực học trò Tom trái lại lo lắng quá nhiều, cha đỡ đầu của nhóc Malfoy sao có thể để con đỡ đầu mình ở vào tình trạng nguy hiểm? Harry nhắc nhở hắn, hắn mới phát hiện một vấn đề: mình gần đây có phải lo lắng quá nhiều? Đây cũng không phải là hiện tượng gì tốt.

Trong lòng hắn dù biết không nên lo lắng, nhưng vẫn nhịn không được nghĩ đến lời nói khi đó của thiếu niên đến từ tương lai diện mạo y như mình.

Draco Malfoy, Draco Malfoy thời điểm đó hẳn đã gặp nạn, đây sẽ không là tương lai giả chứ? Hẳn sẽ không, Tom biết, hai thứ lấy được trong đoạn thời gian kia —— đũa phép mới cùng một gói nhỏ, đều thật sự bị hắn cầm ở trong tay, hơn nữa cây đũa phép đó hiện tại liền ở trong túi đũa phép của hắn.

Không thể nghĩ như vậy, không thể, mọi thứ hiện tại cũng còn chưa xảy ra, ai cũng không thể cứ quyết định tương lai như vậy, đồ điện Lều Hét cũng đã đổi, nhóc Malfoy vẫn còn trong trường học, ngay dưới mi mắt Snape, mọi thứ đều tốt đẹp.

Nghĩ tới nhóc Malfoy, nghĩ tới phỏng đoán tương lai bất an này, Tom lại liên tưởng đến thiếu niên chủ hồn hấp hối trong Bộ pháp thuật ngày đó, giao cho Malfoy chăm sóc một đoạn thời gian, y hiện tại hẳn vẫn còn được đặt trong nơi ở bí mật ở Hẻm Xéo. Y đầu óc trống trơn, e là người hạnh phúc nhất hiện tại. Tổ tiên Salazar nếu đã kết luận y vô hại, y hẳn cũng sẽ không làm ra được chuyện gì.

Tom muốn dùng tất cả biện pháp làm mình an tâm, nhưng bực bội cùng lo âu nội tâm vẫn không thể tiêu trừ.

Khi nào đó phải đi xem chủ hồn, y đầu óc trống trơn cái gì cũng không nhớ, ngày đó y làm sao bị thương cũng không ai có thể biết được, đối với nguy hiểm chưa xác định, Tom sẽ không bỏ qua.

Tới kỳ thi cuối kỳ, hơn nữa hoàn cảnh không yên ổn, chung quy có rất nhiều giám ngục xung quanh trường học đánh lén học sinh đi một mình, cửa Hogwarts cơ hồ mỗi ngày đều đóng. Đến Hẻm Xéo cũng không cần vội, Tom quyết định thi trước, đợi đến kỳ nghỉ rồi tính sau.

Kỳ thi cuối kỳ năm thứ sáu tương đối tự do hơn rất nhiều, vì rất nhiều học sinh hồi năm thứ năm không thể vào lớp cao cấp, nên có môn cả phòng thi chỉ có hơn hai mươi người. Tuần tự, Tom tham gia kỳ thi, sau khi thi thực hành bùa chú xong, Tom nhìn sắc mặt giáo sư nhân viên Bộ pháp thuật dạy thế, biết mình chắc chắn là trọn điểm, đương nhiên, càng có thể là được thêm mấy điểm nữa.

" Tom Gaunt, trình độ thần chú khóa cảng cùng thần chú trong suốt của cậu đã vượt qua ta, nếu cậu mong muốn, ta hiện tại liền có thể viết một phong thư giới thiệu cho Bộ pháp thuật, đến ngành của ta làm việc." Tiếng nói nhiệt tình, quả thật là khen ngợi từ đáy lòng.

Tom cười cười, mục tiêu của hắn là có thể sống qua hai năm này, trước cùng Harry sống sót trong đủ loại tình huống.

Đi vào nhà ăn, các học sinh rốt cuộc được giải phóng nhưng không phát ra bao nhiêu không khí tự do, không khí áp chế bữa tối chỉ vẻn vẹn hơi giảm bớt.

Tom có thể hiểu, vì thế cục càng ngày càng khẩn trương, gần đây rất nhiều phụ huynh hy vọng di cư lánh nạn đột ngột phát hiện, thế lực Tử thần thực tử đã ngấm sâu vào cả châu Âu. Mấy hôm trước ngôi sao Ludo Bagman đề nghị xuất cảnh đi Mỹ tị nạn, mấy ngày sau gã phơi thây ở nhà người bạn Mỹ, trên tường bị đánh Dấu hiệu Hắc ám. Rất nhiều cha mẹ đã coi Hogwarts là cảng tránh gió, họ xin Ban quản trị để con mình ở lại trường, kỳ nghỉ không về nhà nữa, bởi vì ai cũng không thể cam đoan ở nhà là an toàn.

Các học sinh phần lớn cũng nói chuyện này trên bàn cơm tối của mình.

Dãy bàn Slytherin coi như im lặng, Tom cùng Harry đều biết, giữa những học sinh đó có mười mấy người là con Tử thần thực tử, không ai lo lắng cả.

Cha Crabbe cùng Goyle đời trước đều là Tử thần thực tử, Tom đời trước coi hai gia tộc họ như phụ thuộc nhà Malfoy, xem là tay đấm bình thường để dùng. Harry từng thấy Vincent Crabbe bị chết cháy trong phòng cần thiết, dù lúc ấy Crabbe là tự làm tự chịu, nhưng mắt thấy một người cùng tuổi với mình, tính theo Muggle vẫn là một đứa trẻ lớn bị chết cháy, Harry luôn cảm thấy rất khó chịu.

Thế là hiện tại, Harry cũng là Slytherin cố ý tiếp cận đối xử tốt với Crabbe cùng Goyle, hy vọng họ đừng bị Tử thần thực tử ảnh hưởng quá nhiều. Kết quả có một số việc vượt xa dự đoán của Harry, y luôn cho rằng Crabbe và Goyle đều rất ngu xuẩn, cha họ là phái ác ôn trong Tử thần thực tử, nhưng sự thật hoàn toàn không giống y nghĩ. Crabbe cùng Goyle có lẽ trì độn, nhưng trí lực tuyệt đối không có vấn đề. Thoạt nhìn hơi đần độn, đó có thể là một loại biểu hiện che giấu tài năng của người tự mình biết mình. Lúc Tom dạy Harry thần chú lửa quỷ phiên bản chính thống, Harry mới biết được câu thần chú này khó đến mức nào, y được Tom hướng dẫn học tròn ba tháng mới có thể đạt được hiệu quả phóng ra một chút lửa, năm đó Vincent Crabbe ở chỗ Tử thần thực tử bình thường tùy tiện học liền có thể phóng ra ngọn lửa cháy hư phòng cần thiết, thật sự rất khó.

Ngay sau đó, càng ngày càng nhiều thay đổi xảy ra trên người Crabbe và Goyle, Harry cũng không còn cảm thấy kỳ quái.

Vì Draco Malfoy đời này đổi người, mà bản thân Slytherin điện hạ bình thường vẫn nói chuyện rất tốt, thậm chí thái độ đối đãi Crabbe cùng Goyle còn tốt hơn nhóc Malfoy đời trước, hai người họ cũng không cần làm tường phông nền phía sau ai đó ở nơi công cộng. Có Harry cùng Slytherin điện hạ thỉnh thoảng hỗ trợ, thành tích học tập hai người họ nói tốt không phải quá tốt, nhưng tuyệt đối không kém, thậm chí thành tích bùa chú của Crabbe trong cả lớp cũng được xếp lên nhóm đầu, Goyle cũng trở thành chủ lực đội Quidditch Slytherin. Họ cũng gia nhập lớp học phòng chứa, hơn nữa là số ít người biết nhóm học tập này tên thật là Đoàn quân Slytherin. Đương nhiên, có một số việc không thể thay đổi, cha họ hiện tại đều là Tử thần thực tử.

Trong những đứa con của Tử thần thực tử ăn cơm trên dãy bàn Slytherin, Tom thấy chỉ có Crabbe cùng Goyle lúc nghe thấy có người bàn tán thủ tục ở lại trường sẽ có chút mất tự nhiên, họ đã thay đổi.

" Slytherin đương nhiên không sợ, đều là máu trong, hơn nữa căn bản là Tử thần thực tử con." Dãy bàn Hufflepuff có người cố ý lớn tiếng nói như vậy.

Tom ra sức cắn một ngụm khoai tây, quay qua hướng dãy bàn Hufflepuff. Phóng tầm mắt nhìn, là một nam sinh đại khái năm thứ ba, tóc màu nâu rất xoăn lôi thôi rối tung trên vai. Thằng nhóc này thật sự cái gì cũng không biết sao, khi nào đến phiên ngươi ở đây càu nhàu? Quả nhiên là một Hufflepuff.

Lại ngóng về dãy bàn Gryffindor, đám sư tử con cũng đang nhìn dãy bàn Hufflepuff, nhưng không ai cùng ồn ào với học sinh kia.

Đám sư tử luôn không hợp với rắn, nhưng họ lúc này vẫn chưa bị phẫn nộ làm đầu óc mù mờ. Hiện tại ở đây bàn tán ai là con cái Tử thần thực tử, ai là máu trong là rất vô dụng, vì các Tử thần thực tử tạo thành không khí áp chế hiện tại đều ở bên ngoài, những đứa đó đều là bạn học của mình. Làm một đứa con, đặc biệt là con của gia đình quý tộc máu trong, phần lớn đều vô lực đối với quyết định của cha mẹ mình.

" Đồ ngốc này, còn sợ học viện chúng ta chưa đủ mất mặt sao?" Mấy Hufflepuff năm trên tương đối có lý trí, họ ấn nam sinh nói hưu nói vượn kia xuống chỗ ngồi "khuyên bảo", nhưng đã không kịp rồi.

" Trừ Hufflepuff năm mươi điểm, sỉ nhục bạn học cùng học viện Slytherin." Lời nói được thêm thần chú khuếch đại âm vang trong nhà ăn thanh đinh tai nhức óc, nam sinh Hufflepuff vừa rồi toàn thân run cằm cặp, phảng phất như sắp bị đóng băng.

Snape chậm rãi đi vào nhà ăn, ánh mắt đảo qua mặt nam sinh kia, sắc nhọn như dao, sau đó đi về phía chỗ dùng bữa của mình.

"Tôi nghĩ nếu bà gặp phải loại tình huống này, cũng sẽ làm như thế." Không cho giáo sư Sprout một chút cơ hội, Snape nói ra những lời này. Giáo sư Sprout bất đắc dĩ gật gật đầu. "Tôi sẽ để học sinh tự kiểm điểm."

Sau đó, học sinh Hufflepuff kia ngoại trừ bị trừ điểm, còn bị Sprout phạt lao động, sau khi thi cuối kỳ xong còn bị phạt lao động, tương đối hiếm gặp.

Trông thấy tất cả những thứ này, Harry cùng Tom biết, học kỳ này đồng hồ cát Hufflepuff e rằng sẽ không còn lại bao nhiêu đá quý, dù đồng hồ cát của họ hiện tại cũng đã là đứng đầu từ dưới đếm lên.

Số ngày đợi phát Cúp Nhà cùng công bố thành tích dài hơn lúc trước, Harry biết, hiện tại Bộ pháp thuật cùng hội đồng quản trị trường học đang đóng cửa trao đổi vấn đề học sinh ở lại trường, vật giá thế giới pháp thuật tăng cao làm hội đồng quản trị thu học phí cố định hàng năm rất bực bội, hiện tại còn thêm chuyện cho học sinh ở lại trường, lại là một phần tiền của rất lớn, mà một số học sinh đã rất khó gánh được học phí. Kinh phí trợ cấp của Bộ pháp thuật hiện tại đều dùng ở ngành quan trọng như Thần sáng, thật sự không rút ra được quá nhiều.

Sáng sớm ngày nhận được phiếu điểm, Harry cùng Tom ngồi bên hành lang lầu hai hướng ra phía ngoài, nhìn học sinh bị phạt lao động kia xử lý phân rồng mới đến.

" Kỳ thực cũng không trách nó được, áp lực quá lớn, hơi căng thẳng quá mức, rất nhiều người đều nói như vậy." Harry vừa nói vừa mở phiếu điểm, rất tốt.

Tom không nói gì thêm, có một người nhẹ nhàng chạy tới bên cạnh họ, Ron Weasley.

" Cậu thi rất tốt?" Harry trông thấy mày giãn ra cùng mồ hôi nhuyễn trên mặt Ron, không che đậy được cao hứng.

Ron tiện thể đặt phiếu điểm trong tay lên tay Harry, sau đó hơi thở hổn hển nói. "Đương nhiên thi tốt, ba mình vừa mới cho cú mèo đến, nói Bộ pháp thuật đàm phán thành công, kỳ nghỉ chúng ta có thể ở lại trường, chỉ cần giao một số tiền sinh hoạt, cho đến khi khai giảng, chúng ta đều có thể gặp nhau."

Ánh mắt Harry đã đảo qua phiếu điểm, so với đời trước, có lẽ do bớt một môn độc dược làm cậu ta đau đầu, tinh lực Ron tập trung vào mấy môn khác, ngoại trừ thuật biến hình, các môn đều xuất sắc, đáng ngạc nhiên.

" Bộ pháp thuật cho nhân viên công tác phát trợ cấp, mình cùng Ginny đều có thể ở lại trường. Cậu thì sao?" Ánh mắt mong đợi của Ron quăng đến.

" Bao nhiêu tiền?"

" Gryffindor là ký túc xá bốn người, mỗi người bảy mươi mốt Galleons, Slytherin các cậu hẳn là một trăm." Ron nói.