[Harry Potter] Tự Do Quay Trở Lại

Chương 68: Trân châu trắng

Lỗ thủng trước ngực Salazar Slytherin khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được, nước mắt Fawkes quả thực có hiệu quả kỳ diệu, nhưng Voldemort cảm thấy nó khóc quá chậm, vẫn tính uy thêm chút nước vào miệng nó, để làm ra nhiều thuốc hơn.

Damocles phụ trách chữa trị tay trái Slytherin điện hạ, cái tay trái kia lúc Salazar được đưa vào phòng hiệu trưởng đã nát thấu lòng bàn tay, chỉ còn lại có xương cốt. Hai tay Harry đều đan chặt vào nhau, môi dưới cũng cắn tím, chậm rãi nhìn cơ thịt hồi sinh, tay mới hơi lỏng ra một chút.

Nước mắt hai phượng hoàng không có hiệu quả đối với hôn mê do xung đột ký ức trường sinh linh giá tạo thành, Snape chỉ có thể tiếp tục thẳng tắp trôi giữa không trung, chờ tự tỉnh lại.

Hệ thống phòng ngự Hogwarts vẫn mất khống chế, tuy phòng hiệu trưởng không bị ảnh hưởng lớn, nhưng Voldemort biết, nếu cứ tiếp tục như vậy, không cần mấy tiếng, lâu đài Hogwarts sẽ tự gây sức ép biến thành mình gạch vụn.

Phải có sức mạnh phù thủy cường đại hơn mới có thể áp chế chuyện này.

Lord Voldemort tự nhận tài năng pháp thuật xuất chúng, sức mạnh cũng quả thực cường đại, nhưng sức mạnh của hắn tất cả đều là phá hoại và chiến đấu, khoa tay múa chân với Hogwarts chỉ có thể làm gạch vụn biến thành bụi nát. Harry gần ba mươi năm làm Bộ trưởng Thần sáng cũng có thực lực cường đại nhất định, nhưng đối tượng Thần sáng ra tay đều là phù thủy, hoặc ít nhất là vật sống, đối với tiến hành sửa chữa hệ thống phòng vệ một tòa lâu đài, y không chút biện pháp, tựa như lính chống khủng bố ưu tú nhất lúc đối mặt với đại hoả hoạn, so ra cũng kém đội viên đội chữa cháy bình thường.

Hy vọng Slytherin điện hạ có thể tỉnh lại sớm một chút.

Đây cũng là tiếng lòng chung của Voldemort và Harry.

Voldemort thậm chí bắt đầu suy nghĩ, cái gì mới là cường đại chân chính, chính hắn đời trước quả thật đã đơn giản hóa quá mức, một phù thủy thật sự cường đại không chỉ có sức chiến đấu cường đại, còn cần phải có lực bảo hộ cường đại cùng sức hấp dẫn nhân cách chân thành. Nếu không, vô luận chiến đấu giành được vinh quang đến thế nào, cuối cùng đều mất sạch, hơn nữa, đáy lòng chỉ còn cô quạnh.

Ai, trước tiên đừng nghĩ đến những thứ đó, các tổ tông của ta sao còn chưa tỉnh lại!

Miễn cưỡng vá lại cánh cửa bị phá thủng, sau đó nhét vào miệng mỗi Thần sáng một viên kẹo thôi miên cường hiệu lấy ra từ trên người Snape, Voldemort liên tục đi qua đi lại trong phòng hiệu trưởng, nhưng hai người hôn mê không chút nể tình, tới mí mắt cũng không thèm động.

" Này, đừng lắc qua lắc lại, ma cũng sẽ hoa mắt!" Một giọng nói trống rỗng từ không khí nhẹ nhàng nện xuống, như một luồng nước lạnh quấn vào đầu, làm Voldemort cùng Harry lạnh đến run cầm cập.

Ngẩng đầu nhìn lên, trong không khí chậm rãi xuất hiện một bóng dáng, chưa từng có, màu trắng từ trong suốt đến như trân châu.

Mang nụ cười mỉm có chút thê lương, con ma Salazar Slytherin bộ dạng mười sáu mười bảy tuổi tư thái tao nhã, lại có vẻ vô cùng mỏng manh.

Cúi đầu nhìn thân thể đã hoàn hảo không tổn thương gì của mình, Salazar trân châu trắng lấy tay đập xuống mấy cái, như đã đoán trước, tay xuyên qua.

" Xem ra là sự thật." Slytherin điện hạ tự giễu nói. "Quên đi, ban nãy cũng đã định đoạt xong."

Voldemort chưa từng nghĩ cục diện này sẽ xuất hiện, ánh mắt hắn vô thần liếc nhìn linh hồn đã bán trong suốt của tổ tiên mình.

" Đừng thất thần, hai ngươi nếu không muốn bị ép thành thịt chả trong tòa lâu đài không quá một hồi sẽ sập này, thì nghe ta chỉ huy! Ta hiện tại không thể dùng bùa chú, bây giờ phải dựa vào các ngươi điều chỉnh hệ thống phòng ngự Hogwarts." Con ma Slytherin điện hạ ra lệnh.

Voldemort bình tĩnh tinh thần, theo yêu cầu tổ tiên mình, mở cửa phòng hiệu trưởng đã lấp kín ra, phóng từng đạo thần chú phức tạp ra ngoài.

Tay Harry cũng nhanh chóng phối hợp hành động, đến cuối cùng, y cảm thấy đoạn tổ hợp pháp thuật Slytherin nói với mình đang tự động hấp thu pháp lực y dùng để điều chỉnh hệ thống phòng ngự.

Dần dần, chấn động bên ngoài đều dừng lại, chỉ thỉnh thoảng còn nghe thấy một vài âm thanh không hài hòa.

" Các ngươi xem ra cũng tận lực rồi, mấy cái áo giáp pháp thuật kia cứ để lại cho các Thần sáng còn lại đi! Chờ thêm một chút, ngày mai lúc mặt trời hoàn toàn dâng lên, cách ly giữa Hogwarts cùng bên ngoài có thể đánh vỡ." Nói, Slytherin điện hạ lấy tay vỗ vỗ bả vai Voldemort cùng Harry đã mệt đến mức ngồi bệt dưới đất, dù bả vai như bị ngâm nước đá, nhưng Harry vẫn hồi báo bằng một nụ cười mỉm mệt mỏi.

" Bây giờ còn thiếu một bước, ta biết các ngươi đã mệt mỏi, nhưng hẳn là còn chút dư lực." Salazar nhẹ giọng nói. "Khiêng thân thể ta đến phòng cần thiết, đi qua đi lại ba lần, tưởng tượng một nhà mồ, bên trong hẳn là còn quan tài đá dạ mang hồi xưa ta chuẩn bị."

Lord Voldemort nhìn tổ tiên Salazar đã biến thành con ma, trong đầu lần đầu tiên cảm thấy chua chát, còn thêm cảm giác pháp lực tiêu hao quá mức, hắn lại muốn hộc máu.

" Ngài chết, lại trở về." Harry vẻ mặt bi thương, y vốn cho rằng trải qua đả kích đời trước, đã không có đau khổ gì có thể làm y rơi lệ nữa, nhưng y biết mình sai rồi, xem nhẹ sức mạnh tình cảm, hoá ra nội tâm mình sớm đã đem Salazar Slytherin trở thành một vị trưởng bối yêu cầu nghiêm khắc lại tràn ngập nhân tình.

" Còn có việc cần đến ta, không trở về nhanh như vậy, các ngươi mệt tới chết cũng vô pháp với hệ thống phòng ngự rối loạn này." Slytherin điện hạ đắc ý vỗ vỗ tay. "Mau khiêng cơ thể của ta đi, nước mắt phượng hoàng không tồi, nhưng còn phải tiếp tục xóa sẹo một chút."

" Xóa sẹo?" Giọng nói mang chút nghi hoặc đột ngột từ dưới vang lên, là Snape tỉnh. "Sẹo gì? Sẹo của ai?" Y ngẩng đầu nhìn một cái. "Hả? Người anh em Salazar, ngươi sao lại bay lên rồi? Đây không phải phong cách của ngươi nha! Không đúng, không đúng, các ngươi đang làm gì? Hệ thống phòng ngự trường học hỗn loạn, các ngươi còn ở nơi này nói chuyện phiếm? Không phải, nhóc Potter, bây giờ là ban đêm, sao trò lại chạy đến đây? Ta không thể không trừ Slytherin mười điểm vì trò coi thường quy định, còn cấm túc..."

Giỡn gì đây? Nếu cảnh hiện tại được hóa thành truyện tranh, trên đầu Lord Voldemort cùng Harry tuyệt đối đầy hắc tuyến.

Cuối cùng, giáo sư Snape nâng đũa phép trong tay lên – đũa phép của Godric Gryffindor. "Ta đuổi theo nhiều năm như vậy, dù gánh vác tội ác phân tách linh hồn, cũng nhất định phải tiêu diệt mầm tai họa ngươi đây!"

Voldemort cùng Harry cũng chưa ngờ tới công kích bất thình lình này, may mà cũng không có tác dụng gì, toàn bộ thần chú Snape bắn ra đều xuyên qua thân thể con ma Slytherin điện hạ, đánh tới nơi không liên quan, chỉ hủy hoại một số tài sản cá nhân của Dumbledore, không tạo thành hậu quả khác.

Bây giờ không phải lúc nói đạo lý, Harry rút bản đồ đạo tặc mang trên đồng hồ ra, tiếng bùa chú vừa rồi đã thu hút mấy Thần sáng thoát khỏi hệ thống phòng ngự hỗn loạn, cộng thêm giáo sư McGonagall.

Đáy lòng nói một tiếng xin lỗi lão tổ tiên, Lord Voldemort bất ngờ nhặt một cục đá vụn cửa nổ trên mặt đất, đập vô gáy Snape một cái, đánh xỉu cái tên chỉ chú ý oánh thần chú loạn xạ. Harry dùng hết khí lực cuối cùng làm bùa triệu hồi, triệu tập mấy cây chổi cũ trong phòng chổi lầu bốn tới, dùng chổi đỡ thân thể Slytherin điện hạ cộng thêm Snape ngất xỉu, bay lách khỏi Thần sáng đuổi tới, một đường đến phòng cần thiết.

Qua lại ba lần, tưởng tượng một nhà mồ, Harry đẩy cửa ra, nhưng thứ đối diện vừa trông thấy thật sự làm y hoảng sợ, ngay cả con ma Slytherin điện hạ cũng rất bất ngờ.

Hai thứ trắng xám, cứng ngắc trôi nổi trên không trung, còn bốc lên khói đen.

Myrtle cùng Nick-Suýt-Mất-Đầu!

Hoá ra họ được gửi tới nơi này, con ma bị hóa đá vô cùng yếu ớt, dùng nơi này gửi tương đối ổn thỏa. Dumbledore nhất định là giao Myrtle cùng Nick cho các gia tinh trường học để chúng tìm nơi gửi, nên bọn họ mới có thể xuất hiện trong phòng cần thiết, kỳ thực cũng không sai, chỗ gửi con ma cũng không phải là nhà mồ sao.

Con ma Salazar đẩy Myrtle cùng Nick bất động ra, lộ ra quan tài bị chắn phía dưới, quan tài đá màu đen, bên trên tựa hồ có tinh tú đầy trời đang lóe ra hào quang.

Bọn Harry đặt Salazar Slytherin ngủ yên trong đó.

Slytherin điện hạ ngồi trên quan tài quan sát bản thân.

Nhất thời, không khí trong phòng cần thiết rất trầm lặng, Snape bị đánh bất tỉnh cũng thành thật không có ý tỉnh lại.

Đột ngột cảm thấy mắt rất xót, Voldemort cảm giác tâm tình càng lúc càng áp chế, tuy nguy cơ Hogwarts sụp đổ đã bị ngăn chặn, hắn đã không bị nhốt chết ở chỗ này, nhưng cũng không làm hắn vui mừng. Hắn vốn cho rằng mình đã quen coi thường tử vong, thậm chí bản thân chết hay không cũng có thể không sợ hãi, nhưng bây giờ hắn biết mình sai rồi, nội tâm hắn đã kính yêu trưởng bối, căn bản không thể coi thường cái chết của Slytherin điện hạ.

Yên lặng từ trong ngực lấy ra kim miện Ravenclaw đã bị ép thành miếng, đó là trường sinh linh giá đầu tiên hắn tiêu diệt, là thứ làm hắn một lần nữa nhìn kỹ đời mình. Ngắm nghía nó, Lord Voldemort cảm thấy mình hiện tại suy nghĩ nhiều hơn lúc hủy diệt trường sinh linh giá này. Đột ngột, hắn cảm thấy khủy tay chợt lạnh, nga, trong lúc vô ý, hắn đυ.ng phải Myrtle hóa đá trôi nổi. Cao thấp nhìn nhìn, con ma Myrtle không bị hắn chạm vỡ, Voldemort nhẹ nhàng thở ra, nhưng lập tức hắn phát hiện, kim miện Ravenclaw chạm trúng Myrtle một chút bắt đầu phát ra hào quang màu lam chói mắt, lam quang bao lấy con ma Myrtle.