Chúa Tể Vũ Trụ

Chương 4: Vũ Đế không thể khinh nhờn

Lớp học của Vũ Minh nằm ở tầng 3, hắn và Mạc lão vừa đi vừa nói chuyện. Khi đi đến trước cửa lớp, Vũ Minh đang chuẩn bị chào tạm biệt với Mạc lão thì từ trong phòng học 1 luồng khí thế mạnh mẽ tuôn ra, theo bản năng Vũ Minh quay người lại đón đỡ, chỉ nghe “phanh” 1 tiếng, cả người Vũ Minh bị đánh bay, va vào hành lang ngoài cửa, “phụt” 1 cái liền ói ra 1 ngụm máu tươi, lớp học trong phòng các học sinh thấy cảnh này đều sợ hãi, vài bạn nữ sợ đến nỗi che miệng, khó tin nhìn về phía cửa

Mạc lão cũng giật mình không kịp phản ứng, khi thấy Vũ Minh bị đánh bay ông ta mới lao đến phía hắn, kiểm tra 1 chút Vũ Minh cơ thể, khi thấy hắn không sao mới thở ra 1 hơi, sau đó ông ta tức giận quay đầu nói

“Vũ Tiểu Phụng, ngươi làm gì? Điên rồi sao?”

“Mạc lão, khi ta tiếp nhận lời mời làm giáo viên, chính ngài nói ta có quyền xử phạt học sinh vi phạm nội quy học viện trong lớp mình, hơn nữa hắn chỉ bị 1 chút thương ngoài da, nghỉ ngơi vài ngày là ổn, hơn nữa ta giáo huấn con cháu gia tộc, có gì sai sao?” Vũ Tiểu Phụng nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng nàng tức giận giảm phân nửa, Vũ Minh hôm trước dám chống đối nàng, quả thật ăn gan báo, cho nên hôm nay thấy hắn tới trễ liền muốn giáo huấn hắn 1 chút

“Ngươi….” Mạc lão nghẹn lời, Vũ Tiểu Phụng tuy không phải tỷ tỷ ruột thịt của Vũ Minh, nhưng cha Vũ Tiểu Phụng lại là em trai của Vũ Nguyên, Vũ Minh gọi nàng là tỷ tỷ cũng không sai, đang muốn nói gì thì bị Vũ Minh cản lại, hắn gian nan đứng dậy, 1 tay che ngực, 1 tay nắm chặt nắm đấm

“Ngươi nói không sai, lúc trước hiệu trưởng từng thông báo với chúng ta như vậy, ta quả thật vi phạm quy học viện, nhưng chỉ là đi trễ, ngươi không hỏi rõ nguyên nhân, lại ra tay đánh ta, ngươi không thấy quá đáng sao?” Vũ Minh phi thường tức giận, vô duyên vô cớ bị đánh 1 chưởng, dù là ai cũng sẽ tức giận, 2 tay hắn nắm chặt, nếu không phải lý trí kiềm chế, hắn bây giờ đã lao lên đánh cô ta 1 trận

“Há, thì sao? Ngươi làm gì được ta? Ồ, ngươi đột phá? Thật bất ngờ nha. Có phải cảm thấy mình hiện tại rất mạnh mẽ, muốn đánh ta sao?” Vũ Tiểu Phụng trêu tức hắn nói, nàng thực lực đã đạt đến Thông Mạch tầng 3, liếc sơ cũng nhìn thấy cảnh giới của Vũ Minh, nàng cũng biết tình trạng của hắn, cũng khá bất ngờ khi hắn đột phá Tụ Huyết cảnh, xem ra Vũ Nguyên thúc đã tìm được Tiếu Thiên Hổ ma chủng, thật đủ phế vật, nhưng thực lực này….. chậc chậc, đối với nàng mà nói muốn làm gì hắn hắn cũng không có sức lực phản kháng. Nàng âm thầm vận dụng uy áp đè ép Vũ Minh, muốn hắn cúi đầu trước nàng

“Rất tốt” Vũ Minh ngược lại cười nói, tiểu xảo của nàng sao hắn không nhìn ra, uy áp kiểu này là đối với linh hồn gây nên hoảng sợ, không dám đối mặt với người phóng xuất, kiếp trước hắn gặp không biết mạnh hơn bao nhiêu lần còn không run chân lấy 1 cái, huống chi là nàng?

Nhìn thấy cảnh này các học sinh cùng Vũ Tiểu Phụng nghĩ Vũ Minh chịu thua, nhưng Mạc lão lại cảm thấy có gì đó không ổn, đang muốn nói chuyện thì Vũ Minh đột nhiên đánh tung ra 1 cước, biến cố đột nhiên xuất hiện khiến người khác giật nảy cả mình. Vũ Tiểu Phụng cũng bất ngờ không kịp đề phòng, nhưng lực lượng của Vũ Minh chỉ có thể khiến nàng ta lùi lại mấy bước, cơ thể cùng lực lượng đôi bên chênh lệch quá xa, muốn làm nàng bị thương thật rất khó

“Ngươi muốn chết” nàng giận tím mặt, trước đến giờ toàn là nàng đánh Vũ Minh, hắn ngay cả phản kháng cũng không dám, nhưng hôm nay hắn lại dám đánh lén mình, bị người mình ghét nhất cho ăn 1 cước, cảm giác kia đơn giản khó chịu muốn mạng. Nàng tức giận lao lên, lại 1 chưởng vỗ về phía hắn

“Ngươi đủ rồi” Mạc lão tức giận, trước mặt hắn dám công khai đánh học sinh, hơn nữa còn ra tay nặng như thế, ông không chút nghi ngờ, nếu dính 1 chưởng này của cô ta, Vũ Minh ít nhất phải nằm viện hơn nửa năm, ông ta đưa tay ra muốn đón đỡ chưởng lực của Vũ Tiểu Phụng thì Vũ Minh đã đến trước ông ta, hắn nghiêng người né tránh chiêu thức của cô ta, sau đó liền dùng quyền tấn công vào phía sườn non của cô ta nhưng bị chân nguyên cản lại, Thông Mạch cảnh tiêu chí chính là chân nguyên hộ thể, hắn căn răng vận dụng ra bí pháp, thực lực của hắn trong nháy mắt tăng tới Tụ Huyết tầng 7 đỉnh phong

“Chấn Thiên Quyền”

Không sai, hắn vận dụng kiếp trước hắn tự sáng tạo thánh cấp võ kỹ Chấn Thiên Quyền

Chỉ thấy từ nắm đấm của hắn toát ra 1 luồng sáng nhạt, chân nguyên lực toàn bộ trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, toàn bộ tập trung vào cánh tay của hắn, Vũ Tiểu Phụng thấy vậy lóe lên trong đầu cảm giác không ổn, vận dụng chân nguyên lực đón đỡ, nhưng khi quyền ảnh của Vũ Minh trong nháy mắt tiếp xúc, hộ thể chân nguyên của nàng hoàn toàn vỡ nát, lực lượng khổng lồ từ tay Vũ Minh truyền đến đánh nàng bay xa hơn 5 mét, xương sườn ít nhất gẫy vài cái, cũng may nàng vận toàn lực đón đỡ, nếu không không trọng thương cũng nằm viện 1 tháng

“Ngươi!” nàng khó tin nhìn hắn, muốn mở miệng nói gì nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Vũ Minh nàng lại không nói được câu nào. Ánh mắt này là thế nào? Hắn trước kia tuy không phải thập ác bất xá loại người, dù sao cũng là cháu đích tôn của Vũ gia, tương lai không xa cha hắn 100% có thể kế thừa chức gia chủ, cho nên từ nhỏ Vũ Minh đã được dậy dỗ cách làm người, nhưng những hành vi của hắn lại khiến nàng mất mặt với bạn bè, ngoài gϊếŧ người phóng hỏa, bắt cóc, cưỡиɠ ɠiαи hắn không dám làm, còn lại hắn đầu làm qua, dù sao hắn cũng là con cháu Vũ gia, chỉ cần không làm quá đáng thì mọi việc dễ bàn. Vì lẽ đó đối với Vũ Minh nàng nhìn rất khó chịu.

Trước kia dù nàng đánh hắn, mắng hắn cỡ nào hắn cũng không dám phản kháng, dù có cũng chỉ dám ở sau lưng nói xấu, nhưng hôm nay hắn lại dám, hơn nữa còn có thực lực đánh bay nàng. Nàng thấy trong mắt Vũ Minh không phải khinh thường, không phải đắc ý, cũng không kích động khi có thể đánh bại được nàng, mà ánh mắt đó đầy sát khí, nàng có cảm giác chỉ cần nàng lộ ra 1 tia sơ hở, đảm bảo sẽ chết không toàn thây

Mạc lão ở bên cạnh nhìn sững sờ, nhưng rất nhanh liền cười khổ không thôi, khi ông ta nhìn thấy cảnh Vũ Minh đốn ngộ, ông ta liền biết hắn không đơn giản, cho nên muốn kéo hắn vào cuộc thi giữa các học viện 4 năm 1 lần, cái năng lượng lúc đó ông ta nhìn thấy thật sự quá khủng bố, nhưng chính mắt nhìn thấy 1 Tụ Huyết cảnh nhỏ nhoi lại có thể đánh bị thương Thông Mạch cảnh cường giả ông ta mới biết nó khủng bố cỡ nào. Liếc mắt về phía Vũ Tiểu Phụng, lại nhìn về phía Vũ Minh, dường như cảm thấy không nói gì 2 người có khả năng lại đánh nhau tiếp, ông ta liền giả bộ ho vài tiếng

Thấy bên cạnh Mạc lão “khụ khụ” gây chú ý, Vũ Minh mới thu lại ánh mắt, hơi suy nghĩ 1 chút, nhìn về phía Vũ Tiểu Phụng

“Đây là lần cuối cùng, ta trước giờ không thích bắt nạt phụ nữ chứ không phải ta sợ ngươi, có lần sau, dù Vũ gia lão tổ xuất hiện cũng cứu không được ngươi”

Vũ Minh lạnh giọng nói, không phải hắn ta không xuống tay được, cũng không phải hắn thương hương tiếc ngọc dù Vũ Tiểu Phụng tuy rằng rất đẹp, không phải do kiêng kỵ gia tộc, càng không phải bí pháp hắn vận chuyển hết thời gian nên xuất hiện tác dụng phụ, ây, tác dụng phủ quả thực có, nó rút lấy sinh mệnh trong cơ thể tăng lên thực lực, nhưng đối với Vũ Minh mà nói hoàn toàn vô ích, trong cơ thể hắn hình thành vũ trụ thu nhỏ, cũng chính là vòng xoáy đen trắng sau lần đốn ngộ xuất hiện, nó tuy không phải rất mạnh, nhưng duy trì sinh cơ hắn không tổn thất hoàn toàn dễ dàng.

Hắn không hạ đòn sát thủ chẳng qua chỉ vì trước kia hắn quả thực rất khiến người ta ghét, đặc biệt là Vũ Tiểu Phụng, nếu như có người trước mặt ngươi nói “đệ đệ ta giỏi thế này, đệ đệ ta giỏi thế kia”, rồi lại đi hỏi “đệ đệ ngươi bất tài vô dụng như thế làm sao dậy được?”, đảm bảo ngươi ghét người hỏi câu đó, cũng càng ghét cay ghét đắng đứa em trai vô dụng của mình, tuy không phải ruột thịt.

Dù sao hắn cũng là người Vũ gia, hắn càng tệ hại nàng càng mất mặt. Cho nên Vũ Tiểu Phụng ra tay với hắn hắn có thể lý giải, nhưng chỉ 1 lần này, lần sau dù bất cứ lý do gì, nếu nàng dám ra tay với hắn lần nữa, hắn không ngại để nàng biến mất khỏi thế giới này, Vũ Đế trước giờ không nói chơi. Nói xong hắn liền quay người rời đi

Vũ Tiểu Phụng ngẩn ngơ nhìn bỏ đi Vũ Minh, nhẹ thở ra 1 hơi, ánh mắt đó quả thật quá đáng sợ, lần đầu tiên nàng cảm giác cách cái chết gần đến thế, hắn quả thật có thực lực gϊếŧ nàng, nàng cũng cảm nhận được trong giọng nói sát ý, tuy nàng không rõ tại sao Vũ Minh lại có chiến lực bạo phát đáng sợ như thế, nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt của hắn nàng lại rùng mình, không tự chủ được siết chặt nắm đấm, cảm giác này thật mẹ nó khó chịu

“Đi thôi, theo ta xuống phòng y tế kiểm tra 1 chút vết thương đi, tiết này lớp tự học” Mạc lão nhìn dáng vẻ thất thần của Vũ Tiểu Phụng khẽ lắc đầu nói, cũng biết nha đầu này không cam tâm, lúc đầu hắn nghĩ Vũ Minh gặp Vũ Tiểu Phụng sẽ ngoan ngoãn như trước kia nghe theo lời nàng, nhưng ông ta thật không ngờ nàng lại vừa gặp đã ra tay, khiến lòng tự tôn của Vũ Minh nổi lên. Nhưng ông ta đâu biết rằng, bây giờ tuy hắn vẫn là hắn, nhưng hắn càng là Vũ Đế, dám hướng Vũ Đế ra tay, không 1 ai có kết quả tốt, cho nàng ăn 1 chút thiệt thòi đã là may mắn rồi, nếu không đâu chỉ nhẹ nhàng gẫy vài chiếc xương sườn như thế đơn giản

Vũ Tiểu Phụng cùng Mạc Hồng Phong vừa đi, trong lớp các học sinh liền vỡ tổ bàn tán xôn xao

“Ta không nhìn nhầm? Đó thật là Vũ Minh, người gặp người ghét, chuyên môn chơi ác sao? Thật đáng sợ, 1 quyền đem Vũ lão sư đánh cho bị thương”

“Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là từ lúc nào hắn có thực lực đánh bại lão sư? Hơn nữa còn là Vũ Tiểu Phụng lão sư? Trước kia không phải hắn luôn bị nàng đè đầu cưỡi cổ sao?” 1 học sinh khác nói

“Hắn đây là thực lực gì? Tụ Huyết cảnh tầng 8 sao? Cái quỷ gì, Vũ lão sư nhưng là Thông Mạch cảnh cường giả a?. Ta có phải hay k hoa mắt?”

Toàn bộ lớp học đều khó tin, sau đó bắt đầu truyền tai nhau cho lớp khác, 1 truyền 10, 10 truyền 100, trong vòng 1 ngày nó đã truyền khắp Nam Thiên học viện

(ps: có lỗi chính tả nào nếu có hi vọng mọi người góp ý dưới phần bình luận để mình có thể sửa lại nhanh nhất có thể. thân ái)