Quyền Sắc Giãy Dụa

Chương 32: Là chị hay là em đây?

EDIT: Meode

Lúc khá khuya Chu Thông tỉnh lại, hắn cảm thấy trong lòng nóng như lửa, khó chịu, đứng dậy kiếm nước uống vào cũng tỉnh rượu hơn phân nửa, nhưng đầu lại đau choáng váng như búa bổ, chịu đựng không nổi, nên muốn nhờ Thôi Tình giúp đỡ, đi ra bên ngoài tiệm thuốc Tây bán 24h, mua giùm thuốc uống, gõ cửa căn phòng cách vách một hồi mà không có người lên tiếng trả lời, hắn thử một chút, đẩy vào thì cửa không có khóa, nhẹ nhàng lén lút đến định đánh thức Thôi Tình, mà không kinh động đến Thôi Chân.

Vừa vào trong, trong bóng tối mờ mờ thì mới biết được trên giường chỉ nằm có một người, hắn lại nghĩ đến Thôi Chân, chắc cũng giống như mình tỉnh rượu lại, rồi đi ra ngoài hoặc là về nhà gì đấy, nên sẵn dịp thuận thế nằm luôn ở trên giường, vỗ vỗ Thôi Tình, chợt một trận mệt mỏi lại đánh tới, hắn từ từ tiếp tục ngủ thϊếp đi.

Không biết qua bao lâu, hắn từ trong mộng mơ màng thức tỉnh, mở mắt ra, chung quanh là một mảnh bóng tối, sau khi đôi mắt thích ứng bóng tối, ánh trăng nhè nhẹ từ rèm cửa sổ xuyên thấu qua chiếu căn phòng đen như mực trong, bây giờ phải là tầm hai, ba giờ sáng…

Nàng ngủ ở bên cạnh hắn, mùi trong cơ thể nàng không ngừng hướng về phía hắn đánh tới, làm cho trong lòng hắn có một cảm giác khác thường, nghe tiếng hít thở đều đều, đầu óc Chu Thông vẫn còn quay cuồng, nhưng từ bụng dưới một làn nhiệt khí không ngừng lưu động, cuối cùng tụ tập ở nơi dươиɠ ѵậŧ, cây côn ŧᏂịŧ không an phận đã cứng rắn chỉa vào cái qυầи ɭóŧ của hắn, chỉ một thoáng, bỗng nhiên nhịp tim chợt tăng nhanh, hô hấp bắt đầu dồn dập, hắn hít sâu vào một hơi , tận lực khiến cho mình bình tĩnh lại, đại não thật nhanh vận chuyển, nhưng vẫn lơ mơ không điều khiển được chính xác chân tay của mình.

Nàng đang nằm bên phải đưa lưng về phía hắn, hắn từ từ đưa cánh tay nâng lên , hắn xoay người lại nằm nghiêng theo kiểu úp thìa sau lưng nàng, mặc dù máy điều hòa không khí không ngừng thổi ra hơi lạnh, nhưng lại không cách nào tiêu tán trong lòng hắn lửa dục.

Bàn tay trái đưa ra về phía trên cái mông nàng dò xét, ngón tay hắn từ từ chạm tới vết có ngấn đó là lằn ranh của cái qυầи ɭóŧ, trong bóng tối mò mẩm cùng với men say, khó khăn lắm Chu Thông mới xác định được đây là cái qυầи ɭóŧ, đem ngón giữa luồn vào sợi dây lưng thun qυầи ɭóŧ , sau đó dùng lực kéo xuống phía dưới, ngón tay chạm vào làn da mềm mại kia đầy xúc cảm nói cho hắn biết là ngón tay của hắn đang xâm phạm đến khu vực thần thánh nhất của nàng…

Thật ra đầu óc Chu Thông vẫn còn quay cuồng, bàn tay vẫn không hoàn toàn theo ý điều khiển của hắn, dù lực chú ý toàn bộ tập trung ở những ngón tay, hắn tiếp tục dùng sức xuống phía dưới kéo, mỗi lần gặp trở lực, lại gia tăng thêm sức, cái qυầи ɭóŧ của nàng có bị kéo xuống mấy phân, xuống phía dưới kéo thì càng lại khó khăn hơn, nếu là một người tỉnh táo bình thường thì cái động tác kéo qυầи ɭóŧ này sẽ nhẹ nhàng như không..

Hắn đành phải dời đi mục tiêu, đem tấm chắn đắp trên người nàng từ từ vén lên, để cho ánh trắng từ bên ngoài cửa sổ chiếu sáng vào, dưới ánh trăng vàng mờ ảo, hắn thấy được một mảng lớn da thịt tuyết trắng, đó là dọc từ sống lưng nàng kéo dài xuống đến mông đít..

Cái qυầи ɭóŧ trắng bị lôi kéo xuống một nữa cái mông nàng, khe rãnh mông đít một phần đã đã lộ ra, một nửa kia thì còn bị cái qυầи ɭóŧ che chắn, không cách nào diễn tả được sự hấp dẫn khêu gợi trên cái mông lớn này .

Bàn tay hắn lại nắm lấy cái qυầи ɭóŧ từng chút một, từng chút một kéo xuống phía dưới, cuối cùng cũng thành công đem cái qυầи ɭóŧ kéo đến bắp đùi của nàng , nguyên cái mông đít to tròn hiện ra trước mặt, hắn không kịp chờ đợi đem cái qυầи ɭóŧ của mình cỡi xuống, cầm thẳng cây dươиɠ ѵậŧ từ từ hướng mục tiêu đi tới …

Khi đầu khấc chạm đến một mảnh da thịt mềm mại, hắn hít sâu một hơi, chầm chậm hẩy dươиɠ ѵậŧ tới, khi cây dươиɠ ѵậŧ từ từ biến mất ở dưới khe đít của nàng, cây côn ŧᏂịŧ như là bị hai bên bờ mông kẹp lại, hưởng thụ một lát, hắn không hề thỏa mãn cứ kẹp chặt như vậy, thân thể lại trợt xuống phía dưới di động, căn cứ trong đầu cái đầu óc hắn còn quay vòng vòng vì rượu mô phỏng, thì dươиɠ ѵậŧ nhất định phải để cho dươиɠ ѵậŧ chéo thành một góc vuông, sau đó ở tiến về phía trước công kích, sau khi điều chỉnh góc độ, eo ếch hắn từ từ dùng sức bắt đầu về phía trước đẩy tới, đầu khấc hắn đυ.ng phải một nơi tản ra nhiệt khí mềm mại, hắn không dám xác định đây là cửa miệng âʍ đa͙σ, nhưng lại cảm giác cái chỗ đó không ngừng réo gọi, hắn không do dự bắt đầu hướng đầu khấc tiến vào một chỗ dị thường ấm áp, nhưng sau đó dùng sức thế nào đều không thể tiến thêm vào phía trước một phân nào cả..

Đại não điên cuồng chuyển động nhưng men rượu còn say làm cho hắn khó mà suy tính, cái mông đít của nàng như cũ đang thật chặc kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn không buông lỏng ,trong đầu hắn không ngừng suy nghĩ vì sao mà không đâm vào được..

Vì đang còn say, nên hắn không biết rằng hắn đang chống cái đầu khấc cố chen vào trong cái lổ hậu môn chặt khít của nàng…

Bỗng nhiên trong lúc hắn mơ hồ hết cách vì không tiến dươиɠ ѵậŧ vào được, thì

có cảm giác được một bàn tay lành lạnh âm thầm giúp lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn trợt xuống phần dưới một chút, ngay lập tức cây côn ŧᏂịŧ tiến vào cái lổ sâu hoắm trong thân thể của nàng.

Cả người nàng tựa hồ run lên, còn hắn thì đồng thời dùng sức về phía trước chỉa vào, cảm giác đầu tiên của hắn chính là cây dươиɠ ѵậŧ rất nóng, một loại đồ vật mềm nhũn không ngừng hướng về cây dươиɠ ѵậŧ đè ép lên, đồng thời đầu khấc dươиɠ ѵậŧ giống như bị một thứ gì hút vào từng vòng, từng vòng bao phủ, thật là ấm áp, thật là mềm !

Hưởng thụ cái âʍ đa͙σ ấm áp như là xoa bóp, hắn không nhịn được xung động động tác nguyên thủy, động tác hành động đơn giản nhất, từ từ ngọa nguậy dươиɠ ѵậŧ, một lần rút ra, một lần cắm vào, lửa dục càng ngày càng thịnh vượng, mỗi lần rút ra, cảm giác dươиɠ ѵậŧ chợt lạnh, mỗi lần đâm vào, từ nơi sâu hoắm nóng rực truyền đến đầu khấc dươиɠ ѵậŧ, eo ếch hắn không ngừng dùng sức về phía trước thọt vào.

…………………………………………………………………………………………

Một lúc sau cảm thấy mỏi mệt, hắn không còn nghỉ ngợi nhiều, vội vàng đem nàng lại lật qua, hơi thở nàng cũng đang thở gấp dù đôi mắt vẫn nhắm nghiền, Chu Thông dùng tư thế chính diện, hắn đem hai cái đùi nàng dạng ra, hiện lên một hình M, cái âʍ ɦộ lộ liễu xuất hiện, bên trên thảm lông đen cũng bị hắn phân ra, khe thịt âʍ ɦộ tỏa sáng dịch nhờn, âm hạch có chút đích nhô lên, Chu Thông một tay cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, tay kia đem hai mép nhỏ trái phải tách ra hai bên, cửa miệng âʍ đa͙σ đã trải qua ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ trước đó, đã bài tiết ra không ít chất lỏng trơn nhợt, vừa vặn một tay hắn cầm dươиɠ ѵậŧ của mình cũng về phía trước nhấn vào một cái, chỉ nghe “ ọt..” một tiếng, cây dươиɠ ѵậŧ to dài đích đầu c̶ặ̶c̶ đã cắm sâu vào trong âʍ đa͙σ, miệng nàng chợt há ra “ um..” một tiếng, thân thể hắn về phía trước chúi xuống, toàn bộ dươиɠ ѵậŧ cứ như vậy đâm mà đâm vào.

……………………………………………………………………………………………

Cuối cùng, hắn đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi phát triển mạnh mẽ, bắn hết vào trong hang động của nàng, sâu trong âʍ đa͙σ từng đợt co rút lại, hắn dùng toàn bộ sức lực đem dươиɠ ѵậŧ cắm vào chỗ sâu nhất âʍ đa͙σ, từng làn một tϊиɧ ɖϊ©h͙ không từ lổ tiểu đầu khấc không ngừng tiết ra, thân thể của hắn cũng run rẩy theo từng cơn…

Chu Thông mềm nhũn nằm ghé vào trên người của nàng, nàng hai tay chặt chẽ ôm lấy sau lưng, hai chân quấn quanh tại ngang hông của hắn, như là không cho cây dươиɠ ѵậŧ của hắn thoát khỏi âʍ đa͙σ, mãi cho đến khi dươиɠ ѵậŧ hắn mềm nhũn trượt ra bên ngoài…

Lúc này trong lòng Chu Thông đã dễ chịu hơn chút , một trận mệt mỏi đánh úp tới, mang theo nghi vấn, hắn trầm trầm ngủ thϊếp đi.

…………………………………………………………………………………………….

Ngày hôm sau Chu Thông nghe tiếng gõ cửa thì giật mình thức tỉnh, bên ngoài cửa phòng người phục vụ thông báo đến giờ vào thu dọn phòng rồi, hắn ngồi ở mép giường sau khi hoàn hồn, Chu thông loáng thoáng nhớ tới tối hôm qua hắn đến tìm Thôi Tình nhờ mua thuốc uống, chuyện về sau chính mình cũng không ấn tượng lắm!

Nhưng quần áo của mình lại toàn bộ lại cởi ra hết, hơn nữa trên tấm ga giường còn có một vũng nhớp nhúa như là hổn hợp dịch nhờn và tϊиɧ ɖϊ©h͙ chưa hoàn toàn khô ráo giống nhựa cao su dinh dính vậy, đây rõ ràng là...

Nghĩ đến đây Chu Thông mới hoàn toàn thanh tỉnh, trên giường còn lưu lại vật chứng, trên cơ bản có thể xác định tối hôm qua mình đã đem ai làm rồi, tối hôm qua nằm ở trên giường là Thôi Tình hay là Thôi Chân đây?

Cầm điện thoại di động lên định gọi cho Thôi Tình, nhưng sau đó Chu Thông lại cảm thấy cú điện thoại này không thể gọi được, chẳng lẽ là trực tiếp hỏi: "Tối hôm qua tôi làm ai vậy hả?

"Tối hôm qua tôi lại cưỡиɠ ɠiαи chị nữa sao?"

" Hoặc là hình như tôi đã đem chị Thôi Thực cưỡиɠ ɠiαи?

Tất cả các câu hỏi đều không thích hợp.!!!

Nếu chính là Thôi Tình thừa nhận thì còn đỡ, dù sao hắn và nàng cũng không phải là lần đầu tiên; nhưng nếu không phải là nàng, vậy thì tự mình là chui đầu vô lưới, nếu Thôi Tình biết chuyện mình đem chị của nàng cũng cưỡиɠ ɠiαи lấy, kết quả như thế nào khó có thể mà đoán trước, cho dù là nàng khoan hồng độ lượng, cũng không thể dễ dàng tha thứ cho mình, một khi đem cả hai chị em của nàng tả ủng hữu bão.

Hắn mặc quần áo vào tử tế, bất chấp vệ sinh sạch sẽ, Chu Thông vội vàng ly khai nhà hàng khách sạn "Huệ Phong Cư", sau khi về đến nhà, Chu Thông vội vàng ăn lót dạ sơ qua, trong đầu lại bắt đầu tự hỏi về chuyện của Quách Binh và người đàn bà được gọi là chị Nhậm kia, Chu Thông cũng biết hiện giờ chính mình đứng ra vạch trần thì chưa được, nhưng vẫn chưa nghĩ ra được biện pháp gì tốt.

Chu Thông lấy cái ghế bố ra hiên nhà, vừa nằm ở phía trên phơi nắng thì cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ, thì thấy lão Lưu từ trong thôn đi đến.

- Bác Lưu, bác tìm mẹ cháu à? Mẹ cháu qua nhà bác của cháu có việc rồi!

Chu Thông biết gia đình mình và lão Lưu có mối quan hệ rất tốt, liền nói.

- Cháu à… bác đến tìm cháu đây, cháu.. cháu… phải đứng ra làm chủ cho bác!

Nói dứt lời ông lão Lưu nước mắt chảy dài rớt xuống.

- Bác, chuyện gì vậy? Có chuyện gì bác cứ việc nói, việc gì cháu có thể làm được, nhất định sẽ giúp cho bác!

Chu Thông nhìn thấy một người đàn ông trung niên đứng khóc thật sự là không đành lòng.

- Cháu à…chuyện là như thế này…

Ông lão Lưu thở dài một hơi nói:

- Đầu xuân năm nay, Quách Binh rình nhìn lén bác gái đi tiểu bị bác bắt được, có mắng hắn vài câu, hắn liền ghi hận trong lòng, con trai của bác Lỗi Tử sau khi tốt nghiệp, muốn trở về đây nhập hộ khẩu, Quách Binh lấy quyền trưởng thôn không cho đăng ký hộ khẩu, đến bây giờ hộ khẩu Lỗi Tử vẫn còn bị siết chặt; việc này còn chưa xong, mấy ngày hôm trước, Quách Binh đến gặp nói với bác là nhà nước định xây dựng xí nghiệp, nhà của bác nằm trong khu vực bị trưng thu, nhà nước nói trưng thu là trưng thu, cháu à, bác là nông dân, nếu không có đất thì bác làm gì mà sống đây?

Chu Thông khóe mắt cũng nhịn không được ứa ra nói:

- Bác hãy tin tưởng cháu, việc này giao cho cháu…

Tiễn lão Lưu về, Chu Thông trong lòng sôi trào tức giận, Quách Binh này chưa trừ diệt thì không được, trễ một ngày là tai họa cho dân chúng một ngày, nhưng hiện tại hắn vẫn chưa có phương pháp xử lý cho chu toàn…

Trong lúc Chu Thông vì chuyện của Quách Binh bận tâm suy nghĩ thì nhận được điện thoại của Trịnh Phi Yến, trong điện thoại giọng nói Trịnh Phi Yến rất là trịnh trọng, chính là thông báo cho Chu Thông đến ủy ban huyện một chuyến, để gặp mặt nàng có việc quan trọng cần nói!

▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶