Nghe được Khổng Tự Cường nói câu sau cùng, Trác Ngôn thoáng cái đứng như trời trồng.
Đảng ủy huyện nhận được thông báo từ văn phòng đảng ủy? Từ mãi trên thành phố chỉ đích danh một nhân viên công vụ nhỏ bé ở trấn đến trường đảng thành phố học? Đây là chuyện gì đã xảy ra vậy trời? Nếu có ưu tiên gì đi nữa thì đầu tiên cũng phải lên trường đảng huyện chứ?
Trác Ngôn đột nhiên hiểu ra trong cuộc họp hôm nay vì sao Thôi Tình im lặng không ý kiến, nhớ tới mình ở trong buổi họp khoa tay múa chân giống như thằng hề vậy, mình có tính toán cỡ nào đi nữa, cũng không thể ngờ được từ trên đã sớm có sắp xếp, nhớ tới bộ dạng da^ʍ tiện của Thôi Tình trong buổi họp, thì ra là cô ả cùng với bí thư Khổng Tự Cường đã nhận được tin tức từ trước, đã sớm biết cái quyết định này, chẳng khác gì trước mặt mọi người đánh mình một cái tát? Sau này mình ở ủy ban sẽ không còn có cái gì uy tín gì nữa!
Nghĩ đến đây Trác Ngôn lại đem cái chén trà vừa mới mua lại, một lần nữa ném tới trên tường, từng miểng thủy tinh nháy mắt văng ra tứ phía.
Thôi tình, một ngày nào đó ta sẽ làm cái hậu môn của người, để tiết ra mối hận trong lòng hôm nay, nghĩ đến đây Trác Ngôn nhịn không được, thấy mình cần phải phát tiết, lại tưởng tượng ra cái âʍ ɦộ của Thôi Tình kia cùng với dáng người, lồi ra lồi, lỏm ra lỏm, đúng là tinh phẩm …
Trác Ngôn cầm điện thoại lên:
- Gọi giùm Lý Lệ đem tài liệu đưa đến văn phòng của tôi!
Nói xong "cụp" để điện thoại xuống.
Chủ nhiệm Tiêu Yến hội phụ nữ, nghe được tiếng Trưởng Trấn nổi giận đùng đùng, lời nói lại gắt gỏng, nàng mắt liếc nhìn Lý Lệ có chút khó chịu, thầm nghĩ rằng:
“ Đây là cái gì thế đạo, Lý Lệ là kỹ nữ, nhìn thấy là khinh bỉ rồi, còn mình về dáng người, khí chất, Lý Lệ không thể nào so bì, Lý Lệ có cái gì hơn mình chứ? Nhưng cũng phải gượng cười nói:
- Lý lệ, trưởng trấn kêu cô đi đưa văn kiện cho ông ấy kìa!
Tiêu Yến cố ý đem hai chữ "văn kiện" trầm giọng xuống vô cùng nặng, làm mấy nhân viên khác phải nhịn cười..
Lý lệ một cái ánh mắt coi thường, giãy dụa cái mông đi ra ngoài, trong lòng âm thầm thề:
“Chờ ta lên làm chủ nhiệm ban chiêu thương, sẽ quay đầu thu thập một đám các ngươi!”
Vừa bước vào văn phòng trưởng trấn, chốt cửa lại, Lý Lệ hướng về Trác Ngôn dịu dàng nói:
- Anh..đến đây ôm em…
……………………………………………………………………………………………
Lý Lệ chậm rãi nâng đứng người dậy, đầu lưỡi theo chân của Trác Ngôn hướng về phía trước liếʍ, liếʍ bắp chân của ông, khi môi miệng chuyển qua giữa hai chân Trác Ngôn, nàng giơ tay duỗi vào, cầm dươиɠ ѵậŧ của Trác Ngôn lay động, trong lòng bàn tay qua lại ma sát, miệng thì cũng tiến đến trên mông đít, lè lưỡi liếʍ khe đít của Trác Ngôn, nàng dùng đầu lưỡi chỉa vào hậu môn ông ta vòng quanh liếʍ…
Tại đây một lãnh đạo trưởng trấn trông coi 20 vạn người, trước bàn làm việc, Lý Lệ đang dùng sức mυ'ŧ vào dươиɠ ѵậŧ của ông ta..
Trác Ngôn một cái xoay người, đem nàng đặt ở dưới thân, tay phải đưa đến nàng trong đũng quần sờ mó, váy cũng chưa cởi, hướng lên trên hông cuốn lên, vén cái qυầи ɭóŧ qua một bên, cái mông nàng vừa vễnh lên, kèm theo “ um..” một tiếng, dươиɠ ѵậŧ Trác Ngôn đã cắm vào âʍ đa͙σ ẩm ướt Lý Lệ….
Hai chân quỳ ghé vào giữa hai chân nàng, hai tay cầm lấy bắp đùi của nàng để trên bờ vai, Trác Ngôn không lưu tình chút nào bắt đầu dùng sức đút vào mà không có khúc nhạc dạo dầu, Lý Lệ lập tức miệng liền phát ra tiếng rêи ɾỉ, đầu tóc rối bời, với sự cường bạo của Trác Ngôn, chẳng qua là nàng cũng là đồng ý mình bị cường bạo…
…………………………………………………………………………………………..
Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn đẩy ra hai mép trong hồng nộn cắm thẳng vào, làm đội lên chỗ sâu nhất thân thể Lý Lệ, Trác Ngôn nóng lòng phát tiết dục hỏa tích tụ trong người, vừa cắm dươиɠ ѵậŧ vào là hung ác chọc mạnh, Lý Lệ bờ mông cũng hẩy lên rất cao đưa cái âʍ ɦộ chủ động nghênh đón, đón hùa dươиɠ ѵậŧ Trác Ngôn đút vào,dâʍ đãиɠ trước sau cùng loạng choạng, áp lực du͙© vọиɠ trong người nàng lúc này cũng đã muốn được phóng thích, không hề cố kỵ từ theo cổ họng ở bên trong phát ra:
- A..um. dùng sức..a… làm chết em đi… mạnh lên ...a..
Trác Ngôn vì vậy không hề khắc chế, cơ hồ dươиɠ ѵậŧ mỗi lần đều cắm vào chỗ sâu nhất trong âʍ đa͙σ, thực tế đầu khấc đã đến một hồi tê dại, Trác Ngôn cũng mặc kệ nàng như thế nào, đút vào càng thêm cấp tốc mãnh liệt, cuối cùng thì cũng vứt bỏ áo giáp ném thương, đã đem toàn bộ nồng nặc tϊиɧ ɖϊ©h͙ chiếu vào trong âʍ đa͙σ nàng, dịch nhờn hòa tϊиɧ ɖϊ©h͙ trào chảy bên ngoài…
Nhìn khuôn mặt Lý Lệ đỏ ửng vẫn chưa đủ thỏa mãn, trưởng trấn Trác Ngôn kéo dây lưng quần lên, mặt không thay đổi nói:
- Cô đi ra ngoài đi!
Loại tình hình này, khiến cho Lý Lệ là càng hình khó chịu được phải chết."Có mà so với không có, còn càng làm thêm khó chịu!"
Đàn bà sợ nhất là lúc đang "làʍ t̠ìиɦ", gặp được dạng đối thủ vô dụng, cái loại trong bụng đang đói khát nầy, tư vị coi như ngứa ngáy khổ cực người
Lý Lệ cố nén du͙© vọиɠ trong nội tâm, lắp bắp mở miệng nói:
- Anh Trác…..
- Kêu là trưởng trấn….
Trác Ngôn đánh gãy lời nói của nàng, thay đổi khuôn mặt mới vừa vội vàng xao động, đã trở thành khuôn mặt lạnh lùng.
- Trưởng trấn…chuyện em làm chủ nhiệm ban chiêu thương ..đến đâu…?
Một câu hỏi lại chọc giận thêm Trác Ngôn, làm cho ông nhớ tới hôm nay trong cuộc họp lại bị khuất nhục một màn.
Trác Ngôn trầm mặt nói:
- Tôi từng nói với cô, tôi ghét nhất bị người khác áp chế, cũng không thích lấy chuyện này ra để mà làm giao dịch! Cô đi ra ngoài trước đi !
Nói xong Trác Ngôn cúi đầu nhìn lên văn kiện.
Lý Lệ lúc này cũng hối hận mình hỏi câu này không phải lúc, nếu để trước khi Trác Ngôn chưa cắm dươиɠ ѵậŧ vào cơ thể mình nói, có lẽ còn có đường thương lượng, người ta đã làm xong chuyện, chuyện kia làm gì mà còn nhớ được đến mình!
Cầm lấy giấy vệ sinh nhẹ nhàng chà lau sạch sẽ tϊиɧ ɖϊ©h͙ mầu trắng ngà dính trên làn da trắng noãn, sửa sang lại một chút quần áo, cảm thấy không còn có gì sơ sót, Lý Lệ liền vội vàng ly khai văn phòng trưởng trấn, đi xuống lầu một bước vội vào cái toilet của ủy ban trấn, chỉ có ở trong này, Lý Lệ mới có thể đem ý chí du͙© vọиɠ của mình chiến đấu phát huy vô cùng nhuần nhuyễn, chỉ có ở trong này, nàng mới có thể thích hợp khống chế tiết tấu.
Tình cờ lúc này tại nhà vệ sinh nam, Chu Thông đang ngồi lắng nghe bên kia tường truyền tới tiếng “ xè …xè “ mất hồn, định đứng dậy nhưng thật sự không đành lòng rời đi, đột nhiên nghe thấy phát ra ra thanh rất giống là tiếng rên nhẹ của phụ nữ, hắn tò mò chốt khóa lại cửa, bắt chước trưởng trấn Trác Ngôn nằm bò xuống sàn, nhìn xuyên qua cái khe hở thần thánh nhìn lén, thì nhìn thấy Lý Lệ đang ở bên trong phòng.
Chỉ thấy nàng đem cái qυầи ɭóŧ cởi đến mắt cá chân, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nửa người dưới ngồi xổm ở trên bồn cầu, ngón tay vói vào trên mặt mu âʍ ɦộ, đầu ngón tay nhẹ nhàng ma sát lấy âm hạch, tay kia thì bóp lấy đôi bầu vυ' mình, trên mặt biểu lộ ra sự sảng khoái, phảng phất là giống hắn thỉnh thoảng ở tại phòng thủ da^ʍ vậy, một mình chìm đắm trong khoái hoạt dâʍ ɖu͙©, trên mặt Lý Lệ dâʍ đãиɠ biểu tình, lập tức làm cho dươиɠ ѵậŧ hắn kịch liệt dựng lên.
Lý Lệ đưa ngón tay dài nhẹ nhàng cắm vào trong âʍ đa͙σ trơn trợt, cái mu âʍ ɦộ với hai bên mép lớn giống như là đôi môi trên miệng đang mυ'ŧ lấy ngón tay, nàng vẫn không quên dùng ngón tay cái còn lại, đối với âm hạch nhẹ nhàng bốc khều lấy như là gãi ngứa, ngón tay cắm vào trong âʍ đa͙σ, thụt vào rút ra mang theo rất nhiều chất lỏng dịch nhờn…
Chu Thông đương nhiên sẽ không bỏ qua trò hay này, chống tay nằm sát không dám nhúc nhích một hồi, chân tay đều mỏi, cuối cùng thì Lý Lệ vẻ mặt thỏa mãn đứng lên, Chu Thông cũng không khỏi không lưu luyến nhìn theo phía sau cái mông Lý Lệ đang vễnh cong lên …
▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶ ▶